Quyển 1 - Chương 9: Hắn có chút điên(9)

Thời Ngọc không rời khỏi trường học, chỉ đứng ở đại sảnh lầu một chờ Thịnh Huyền.“Anh, anh Yến.”

Một vài người bạn học thân quen đang cười nói vui vẻ nhưng khi nhìn thấy cậu thì cúi đầu chào, nơm nớp lo sợ anh như vừa nhìn thấy virus sống. Chỉ ngắn ngủi vài phút, Thời Ngọc đã nhận được mấy tiếng “Anh”.

Trong vòng 5 mét xung quanh, cũng trở thành nơi trống trải.

Hệ thống nhìn thầy liền tâm đắc tán dương:

“Làn sóng này hoàn toàn dựa vào bạn học.”

Thời Ngọc cũng không phản ứng:

“Thịnh Huyền khi nào tới?”

“Gấp cái gì,” hệ thống nói:

“Hắn cũng không phải lần đầu tiên để cậu leo cây.”

“……” Thời Ngọc: “Hắn không tới?”

“Tới.”

Thời Ngọc nhẹ nhàng thở dài.

Hệ thống bổ sung:

“Lần trước cậu đã phàn nàn với mẹ cậu một lần, lần này Thịnh Huyền thế nào cũng tự mình tới.”

Phàn, nàn?

Cau mày một cái, Thời Ngọc mơ hồ cảm thấy rằng sẽ có một trận chiến khốc liệt.

Thịnh Huyền vốn không thích cậu, bị làm phiền như thế chỉ càng cảm thấy chán ghét.Cũng may nhiệm vụ cậu làm cũng không phải là tăng độ hảo cảm, bằng không chuyện này quả thật là nhiệm vụ cực kỳ khó khăn

Trong lòng đang nghĩ đến một chuyện như có như không, trong tầm mắt bỗng nhiên xuất hiện một chiếc xe Cayenne xa hoa đắc tiền, từ cuối con đường nhỏ thẳng đi tới.

—— Thịnh Huyền tới.

Thời Ngọc hướng phía trước đi vài bước, chờ Cayenne tới gần, không ngờ rằng chiếc màu đen Cayenne lại ngừng trước khu đất trống ở khu dạy họ, chỉ cách cậu khoảng hơn 10 mét

Này hơn mười mét khoảng cách này bình thường chỉ là vài bước chân, nhưng mà hôm nay, Thời Ngọc nếu muốn qua đi, phải đi qua vũng nước động trước đế giày.

Thiếu niên tóc đen dừng bước chân, đôi mi rậm không ngừng run rẩy. Cậu đứng giữa nền gió lạnh, trên người khoác áo rộng thùng thình khoác màu xanh, cổ tay áo hơi dài, chỉ để lộ ra đầu ngón tay trắng như tuyết tinh tế xinh

đẹp, cơ thể lộ ra dáng vẻ tái nhợt lại mảnh khảnh.

Chiếc Cayenne dưới ánh mắt tập trung của cậu, tắt máy.

Thời Ngọc có nghĩ tới Thịnh Huyền không muốn nhìn thấy cậu, nhưng ngàn vạn lần không nghĩ tới người đàn ông này lại đột nhiên muốn làm khó dễ cậu như vậy, thậm chí ngay cả chờ cậu lên xe cũng không thể.

Cậu đứng tại chỗ một lát, cũng không nghĩ sẽ cùng Thịnh Huyền so đo, trực tiếp cầm ô bước qua vũng nước, mở của xe ngồi vào trong. Đệm lót sạch sẽ ngăn nắp đột nhiên xuất hiện hai dấu chân màu đen.

Phía trước tài xế điều khiển xe tròn mắt, như bị tia lửa thiêu đốt, đột nhiên thu hồi tầm mắt.Cũng may nhiệm vụ cậu làm cũng không phải là tăng độ hảo cảm, bằng không chuyện này quả thật là nhiệm vụ cực kỳ khó khăn.

Trong lòng đang nghĩ đến một chuyện như có như không, trong tầm mắt bỗng nhiên xuất hiện một chiếc xe Cayenne xa hoa đắc tiền, từ cuối con đường nhỏ thẳng đi tới.

—— Thịnh Huyền tới.