Chương 26

Kiều Nam Gia ăn hai gói Snickers, hai thanh socola xen lẫn vị caramel ngọt ngào béo ngậy, tinh thần vô cùng thoả mãn, rốt cuộc cũng sống lại rồi.

Cô chậm rãi hít vào thở ra vài lần.

Loa trường thông báo kết quả vòng sơ khảo hạng mục chạy đường dài của nam sinh lớp 11.

“Hạng nhất, Phạm Du ban 6; hạng nhì, Bách Nhiên ban 9; hạng ba,...”

Kiều Nam Gia một bên xoa bóp chân, một bên sửng sốt nghe công bố xếp hạng.

Lạ thật.

Không phải Bách Nhiên học thể dục rất giỏi sao, sao chỉ được hạng nhì vậy chứ?



Cùng ngày.

Trên diễn đàn trường học lan truyền rộng rãi đại nạn trời giáng của Bách Nhiên, nữ sinh được hạng nhất hạng mục 400m nào đó y như sói đói lao vào Bách Nhiên, làm cậu bị thương trước khi thi đấu nhưng cậu vẫn đẹp trai ngất ngưởng cắn răng hoàn thành chặng đường đua của mình.

Bách Nhiên đúng thật là cắn răng thi đấu cho xong.

Không phải bởi vì đầu gối bị đau, mà là bị chọc tức.

Chu Ngôn Quân vì chuyện này đã trêu chọc Bách Nhiên vài ngày sau đó.

Đồng thời, ở bên này, Thư Ấu cũng nhiều lần lấy chuyện động trời này đem ra bàn tán, xứng danh cho Kiều Nam Gia là người đầu tiên “tiếp xúc thân mật” với Bách Nhiên.

Kiều Nam Gia không có chút ký ức nào về chuyện này, cũng không cố gắng tìm hiểu mà là quăn bỏ ra sau đầu, vui vẻ mang về giải thưởng của người về nhất.

Hôm nay cô là người xuất sắc nhất đó nha!

Đại hội thể thao, kỳ nghỉ lễ, kỳ thi cuối kỳ.

Cho đến khi toàn bộ thành phố được bao phủ trong bầu không khí lạnh lẽo của mùa thu, Mộc Bạch Phiền cũng không trả lời wechat dù chỉ một dấu chấm.

Weibo của cậu cũng yên ắng không một tiếng động, những tin nhắn đã gửi đi không hề có dấu hiệu đã xem, Kiều Nam Gia không biết là cậu có nhận được tin nhắn cô gửi hay không.

Mỗi ngày vào một khung giờ cố định, cô sẽ gửi tin nhắn ân cần hỏi han.

Dường như tâm trạng của Mộc Bạch Phiền lúc nào cũng xấu.

Cô muốn giúp cậu một chút, mặc kệ cô có đang lo chuyện bao đồng hay không. Bởi vì cô cam tâm tình nguyện làm một người liếʍ cẩu, chỉ cần nam thần vui là được.

Nhìn thấy bài weibo thú vị sẽ tag cậu.

Thấy chuyện mới mẻ cũng chia sẻ với cậu.

Mỗi ngày tựa như một con robot hỏi thăm những lời cố định vào khung giờ cố định.

ID Nam Hữu Gia Ngư dần dần lấp đầy từng ngõ ngách trong trang weibo của cậu.

Nhưng weibo của đối phương lại giống như bị bỏ quên, không hề có chút động tĩnh.

Kiều Nam Gia không hề biết, một màn đẩy ngã nam thần của cô ở đại hội thể thao, thành công kéo nam thần Bách Nhiên của vạn thiếu nữ ngã xuống đất làm đệm người, không chỉ bị đau đầu gối, mà điện thoại dùng nhiều năm cũng bị rớt hư.

Chu Ngôn Quân khi biết chuyện đã cười cợt không ngừng: “Cũng tại ai đó không chịu đưa điện thoại cho tớ giữ làm chi.”

Vì lời nói thiếu đòn này mà Chu Ngôn Quân thiếu chút nữa bị Bách Nhiên đập một trận ra trò.

Bách Nhiên vốn dĩ là người rất ghét chuyện phiền phức, mà đổi điện thoại chính là chuyện phiền phức nhất đối với cậu.

Lại đúng lúc Bách Quốc Minh vừa hay có nhiều thời gian gọi về nhà hỏi thăm cậu, điện thoại Bách Nhiên hỏng rồi, tỷ lệ bị ông quấy rầy cũng giảm đáng kể, coi như cũng là chuyện tốt.

Bách Nhiên cũng có nghĩ đến chuyện đăng nhập lại vào weibo, nhưng ngay sau đó đã vứt bỏ suy nghĩ này đi.

Cái người bị “ghẻ lạnh” suốt 1 tháng mà mỗi ngày vẫn luôn đúng giờ hỏi thăm quan tâm, nếu không phải rảnh rỗi thì là ngu si. Đợi đến khi cậu mua lại điện thoại mới, có khi weibo của cậu đã yên ắng lại rồi.