- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Huyền Huyễn
- Sau Khi Nhà Ma Trở Thành Kẻ Vạn Người Ghét
- Chương 47: Dương Chương kể chuyện xưa...
Sau Khi Nhà Ma Trở Thành Kẻ Vạn Người Ghét
Chương 47: Dương Chương kể chuyện xưa...
Hạ Tích Nho cảm thấy có lẽ chính mình đã nghe nhầm điều gì đó rồi.
Mặc dù xung quanh hắn không có nhiều bạn bè nhưng những cặp đôi minh tinh nổi tiếng trong giới vẫn mời hắn đến dự lễ kết hôn của họ. Hầu hết những món quà đính hôn mà hắn từng thấy đều là nhẫn sang trọng, kim cương và một số loại đá quý đvHãy đọc bản dịch chính chủ tại app ʈɤʈ (Chirs"Beta"Xiao) hoặc ʍɐʇʇdɐd (AnLinh047)ắt tiền.
Phật châu?
Độc lạ. Hắn chưa thấy qua bao giờ.
Vì thế Hà Tích Nho hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: "Vừa rồi tôi nghe không rõ, đây là bạn của cậu tặng cho cậu quà đúng không?"
Lục Dư cởi chuỗi hạt màu đỏ trêHãy đọc bản dịch chính chủ tại app ʈɤʈ (Chirs"Beta"Xiao) hoặc ʍɐʇʇdɐd (AnLinh047)n cổ tay ra, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa chuỗi hạt, cảm giác trơn mượt khiến người ta lưu luyến. Thành thật mà nói, cậu rất ngạc nhiên khi Phó Vân Triều đưa thứ này cho cậu, dù sao cái gọi là hôn ước giữa bọn họ là kết quả của nhiều tính toán.
Nhưng sự ngạc nhiên của cậu cũng giống như sự ngạc nhiên của Phó Vân Triều khi thấy Lục Dư gật đầu đồng ý kết hôn.
Đêm đó trong phòng khách, ánh đèn mờ đi rất nhiều, hai người ngồi đối diện nhau, nửa khuôn mặt ẩn trong bóng tối. Khi ánh mắt bắt gặp nhau, Phó Vân Triều vẫn giữ nụ cười trên khóe môi, trong khi ánh mắt của Lục Dư lại mang vẻ lãnh đạm, không ai có thể biết đối phương đang nghĩ gì.
Tuy nhiên, ngay cả khi không thể đoán được tâm tư của người kia. Nhưng Phó Vân Triều lại tháo những hạt cườm trên cổ tay mình trước mặt Lục Dư, lấy ra một hạt rồi xâu lại bằng chỉ đỏ. Khi chuỗi hạt được đeo trên cổ tay mảnh khảnh và trắng trẻo của Lục Dư, nụ cười trên mặt Phó Vân Triều lần đầu tiên có vẻ chân thực hơn không ít, anh ấy để lại lời nhắn: "Đây là quà đính hôn dành cho em, rất hợp với em."
(Đổi xưng hô luôn nhé. Vì trong tiếng Trung thì chỉ có 你 - 我 thôi. Nên từ đoạn này trở đi mình sẽ đổi từ "tôi - cậu" sang thành "tôi - em" và "anh - tôi" nha. Bao giờ hai đứa yêu nhau mình đổi tiếp:>).
Lục Dư mím môi, nhìn thẳng vào Hạ Tích Nho, lặp lại: "Quà đính hôn".
Hạ Tích Nho: "....Vậy là cậu hoàn toàn không có ý định trở thành đại minh tinh sao?"
Nếu không làm sao chỉ trong vài ngày ngắn ngủi liền cùng vị hôn phu nói làm là làm đến mức này chứ?
Lục Dư: "Không, lần đầu gặp mặt tôi đã nói với anh rồi, tôi chỉ muốn hạ Lục Lịch mà thôi."
Tất nhiên là Hạ Tích Nho nhớ.Hãy đọc bản dịch chính chủ tại app ʈɤʈ (Chirs"Beta"Xiao) hoặc ʍɐʇʇdɐd (AnLinh047)
Hắn vẫn nhớ mình đã từng dùng câu "Cậu trở thành minh tinh, tôi sẽ giúp cậu đoạt lấy tài nguyên của Lục Lịch" để thu hút suy nghĩ của Lục Dư. Nghĩ đến đây, hắn không khỏi thở dài một hơi, sau một lúc lâu nhún nhún vai: "Được rồi, vậy đến lúc thử vai tôi sẽ đón cậu. Còn về kế hoạch trở thành đại minh tinh thì... quên đi."
Không bằng đi tìm hiểu thời gian gần đây Lục Lịch đang chuẩn bị nhận kịch bản hay đại ngôn linh tinh gì.
Lục Dư gật đầu, từ trong túi móc ra một vật nhỏ đưa cho Hạ Tích Nho: "Cám ơn."
Hạ Tích Nho cảm thấy tiểu tử này khá lễ phép, cho đến khi hắn cúi đầu nhìn...
Một viên kim cương có kích thướHãy đọc bản dịch chính chủ tại app ʈɤʈ (Chirs"Beta"Xiao) hoặc ʍɐʇʇdɐd (AnLinh047)c bằng móng tay nằm yên lặng trong lòng bàn tay hắn.
Từ Từ.
Kim cương?
Kích thước của móng tay?!
Hạ Tích Nho hoang mang ngẩn đầu lên, nhưng vẻ mặt Lục Dư lại khá bình tĩnh: "Thích không?"
Hạ Tích Nho: "........Thích".
Nhưng cái này, là thật hả?
Hạ Tích Nho che ngực, vội vội vàng vàng nói "Hẹn gặp lại", sau đó ôm viên kim cương trong lòng bàn tay bỏ chạy.
Hắn cần nghiệm chứng một chút, viên kim cương bằng móng tay này là thật hay giả.
...
Hôm nay là thứ Sáu, hầu hết nhân viên văn phòng trẻ cuối cùng cũng có thời gian để nghỉ ngơi, thậm chí số lượng người trực tuyến trên nền tảng phát sóng trực tiếp Hắc Kinh cũng đã tăng lên rất nhiều. Kể từ lần trước Dương Chương phát sóng trực tiếp trên Hắc Kinh và nói những câu chuyện bát quái về vài câu chuyện xưa của hào môn thế gia nào đó, rất nhiều cư dân mạng nhàn rỗi vHãy đọc bản dịch chính chủ tại app ʈɤʈ (Chirs"Beta"Xiao) hoặc ʍɐʇʇdɐd (AnLinh047)à ham ăn dưa luôn đến bục để xem qua, sợ rằng họ sẽ bỏ lỡ thời gian kể chuyện quý giá.
Vưu Hiểu* thường ngày làm việc ở một công ty lớn, thường xuyên gặp phải một số lời đàm tiếu trong các gia đình giàu có, chuyện xảy ra là hai ngày trước công ty của họ đã xác nhận dự án hợp tác với tập đoàn của Lục gia, nghĩ đến câu chuyện của Dương Chương đã được nghe cách đây không lâu, trong lòng cô cảm thấy khó chịu như bị sâu bọ cắn, vừa ngứa vừa đau.
(*): [ 尤晓 ] tên của vị này trong Hán Việt hơi khó đọc chút: Vưu Hiểu
- Vưu 尤: có nghĩa là nổi bật, ưu tú, đặc biệt.
- Hiểu 晓: có nghĩa là hửng sáng, chiếu sáng, thông suốt, thông hiểu.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Huyền Huyễn
- Sau Khi Nhà Ma Trở Thành Kẻ Vạn Người Ghét
- Chương 47: Dương Chương kể chuyện xưa...