Chương 15: Sáu tên biến dị khát máu

Nó trông giống như một con chó sói, miệng nó đầy những chiếc răng đen ngòm và bốc mùi tanh hôi. Trên cơ thể cường tráng của nó có những vệt rằn ri và vô số những cái gai dài nhọn sắc bén mọc ra từ bên trong cơ thể của nó, những chiếc gai nhọn dán chặt vào da thịt nó và bên trên còn có thứ gì đó màu đen sẫm.

Đây là một chủng biến dị.

Cùng với sự xuất hiện của chủng biến dị này thì những âm thanh xào xạc ở xung quanh càng lúc càng lớn hơn. Sau đó một con chuột có đôi mắt đỏ tươi và kích thước lớn gấp đôi con chuột bình thường xuất hiện, nó nhe hàm răng đầy răng nanh về phía Lục Dư.

Sáu tên biến dị khát máu.

Thể trạng của chủng biến dị dũng mãnh như con chó sói ở trước mặt này vậy, nó có thể dễ dàng cắn xé hàng chục người. Còn loại khát máu thì giống như dơi hút máu vậy, chỉ cần chúng dính lên người là sẽ bị chúng hút cạn máu và biến thành một cái xác khô.

Cách đó một trăm mét có người thấp giọng nói.

“Đối phó với một người như thế thì chỉ cần một tên thuộc chủng khát máu là đã có thể hút khô máu của anh ta rồi, cần gì phải bày binh bố trận lớn đến vậy chứ? Nếu bị người của Bộ quân sự phát hiện ra thì sẽ lớn chuyện không phải sao?”

“Vậy có thể làm sao bây giờ? Người phía trên đã sai bảo những tên biến dị phải nhai nát một nửa xương cốt của anh ta, đồng thời còn muốn sáu tên hút máu hút cạn máu của anh ta nữa, cuối cùng còn không được phép để anh ta chết. Vậy anh nói xem là tên ngốc nào đã đưa ra ý tưởng này chứ? Chỉ cần là người có đầu óc đều sẽ biết rằng người này chắc chắn không thể không chết rồi…”

Anh ta vừa dứt lời thì chợt nhận ra có gì đó không ổn.

Dưới chân họ có một lớp sương mù đen mỏng từ dưới mặt đất bốc lên giống như vừa thoát ra khỏi sự phong ấn của lớp bùn đất rồi nhẹ nhàng quấn quanh bắp chân họ. Màn sương đen dần dâng cao lên rồi dày hơn cho đến khi phủ kiến toàn bộ tầm nhìn của mọi người.

Có một sự hoảng loạn đột ngột dâng lên trong lòng họ, dựa theo lộ trình trong trí nhớ của mình mà một người đã nhanh chóng kéo người bạn đồng hành kia đi về hướng của những tên biến dị và Lục Dư. Tuy nhiên họ càng đi thì lại càng xa, trong khi đó màn sương đen càng lúc càng dày đặc giống như đang chặn lấy hơi thở của họ khiến cho việc thở dốc cũng trở nên khó khăn.

“Tình huống gì thế này?”

“Không biết nữa.”

Đột nhiên giống như có ai đó nhẹ nhàng đẩy màn sương đen trước mặt họ qua một bên, Lục Dư và bảy tên biến dị lại xuất hiện trong tầm mắt của họ. Chỉ là giây phút này toàn thân của chàng thanh niên gầy gò đã bị một màn sương đen dày đặc bao phủ, đôi mắt đen như mực của cậu đã nhuộm một màu đỏ như máu và màn sương đen quấn quanh đầu ngón tay tái nhợt của cậu giống như một dải lụa mềm mại. Nhưng giây tiếp theo đột nhiên nó biến thành một lưỡi dao sắc bén như nhũ băng lao thẳng về phía bảy tên biến dị đó.

Lách cách.

Lưỡi dao sắc bén cắm sâu vào cơ thể của bảy tên biến dị, rồi sau đó từng ngọn lửa rải rác bùng lên xé nát cơ thể của chúng từ trong ra ngoài. Thịt thối rữa ở bên trong lộ ra, hai người kia không kịp né tránh nên đã bị máu tươi tanh hôi bắn tung tóe lên mặt.

Máu của những tên biến dị lạnh ngắt. Nhưng lúc này họ cảm thấy toàn thân mình đang lạnh dần.

Họ đứng ngây ra nhìn chàng thanh niên trẻ đang đứng trước mặt, màn sương đen bao phủ lấy Lục Dư giống hệt như đôi cánh tử thần khổng lồ. Đôi mắt đỏ như máu của cậu chậm rãi biến trở lại thành màu đen, cậu giơ tay lên vẫy một cái thì ngay tức khác màn sương đen tan đi. Ánh đèn xung quanh lại tụ hội lại thắp sáng không gian tối tăm.