Chương 3.1

Đây là lần đầu tiên, Mạnh Thiệu đối với Dục Thanh nảy ra dục niệm.

Hắn duỗi tay đem Dụ Thanh ôm đến để cậu ngồi trên đùi, hôn lên môi Dụ Thanh.

Hô hấp bắt đầu trở nên nóng rực, hai cánh môi chậm rãi dán sát vào nhau.

Thân thể hai người tựa như sáp nhập bên nhau, mặt dựa đến thật gần, Mạnh Thiệu thậm chí có thể cảm nhận được lông tơ tinh tế trên mặt cậu, ngửi được mùi hương nhàn nhạt trên người cậu. Thật dễ ngửi, là hương vị của quả đào.

Dụ Thanh có chút không thể tin tưởng được mà mở to hai mắt, giống như một con thỏ nhỏ đang chấn kinh.

Mạnh Thiệu bị bộ dáng đáng yêu này của cậu chạm đến rồi, cười khẽ một chút. Mạnh Thiệu trước giờ là một nam nhân có chút lãnh đạm, rất ít khi cười, ngãu nhiên có lúc cười cũng sẽ khiến cho người ta không phân biệt được thật giả, hiện tại nụ cười này của hắn có thể khiến cho người ta cảm nhận được đây là hoàn toàn xuất phát từ nội tâm.

Dụ Thanh hoàn toàn bị nụ cười này làm cho kinh diễm, ngơ ngơ ngác ngác mà nhìn hắn.

Mạnh Thiệu có chút tức giận việc cậu không chuyên tâm, đỡ lấy đầu Dụ Thanh, ngay sau đó liền hôn cậu không những vậy còn đem đầu lưỡi duỗi vào, Dụ Thanh không biết phải làm sao mà mở to mắt run run nhìn hắn, hai hàng mi cong vυ"t tựa như một đôi cánh bướm đang vỗ sắp bay đi mất.

Dụ Thanh cảm giác mình sắp bị hôn đến không thể thở được, nhịn không được nắm lấy cổ áo sơ mi của Mạnh Thiệu, bản thân lại giống như vừa chạm đến nơi nào, Mạnh Thiệu liền không nhịn được kêu lên một tiếng.

Dụ Thanh bị hắn hôn đến mức mặt mày đều ửng đỏ, ánh nước trong mắt tựa như muốn rớt ra, hàng mi thanh thuần hỗn loạn run rẫy, bô dạng chọc người này khiến Mạnh Thiệu không thể nào nhịn nổi, trong lòng đều là một bụng hỏa khí.

Ở thời điểm Dụ Thanh thật sự hít thở không thông, Mạnh Thiệu cuối cùng cũng chịu rời đi, Dụ Thanh như được ân xá há mồm thở một ngụm lớn, rồi lại tỏ ra bộ dạng bản thân đang cảm thấy hạnh phúc không thôi.

Chính là chỉ bởi một cái hôn đơn giản như vậy, đã khiến cho cậu thỏa mãn, hèn mọn đến như vậy.

Mạnh thiệu đến bây giờ mới xác định, Dụ Thanh là thật sựu yêu hắn đến mức nào.

Tuy rằng hai người ở bên nhau ba tháng, nhưng Dụ Thanh đối với hắn vẫn luôn thực câu nệ, hắn vốn dĩ luôn cho rằng cậu có chút sợ hãi chính mình, rốt cuộc thì hắn vẫn là một người có chút lãnh đạm, nhưng hóa ra nguyên lai lại không phải như vậy.

Nguyên lai cậu cũng có một bộ mặt đáng yêu đến như vậy.