Chương 1.1: Hệ thống trói định

"Chát!"

Một âm thanh vang dội tại quán cafe đột ngột vang lên, Dụ Thanh vừa mới tiếp nhận thân thể chưa được một khắc liền bị người ta tát vào mặt.

Nội tâm Dụ Thanh hơi mỉm cười: "Tốt ghê."

Cậu cuối đầu, khiến cho người khác không nhận ra thần sắc, nữ nhân đối diện thấy cậu như vậy liền cho rằng là cậu đang hổ thẹn.

"Tôi biết cậu ở Dụ gia không được sủng ái, Mạnh Thiệu đối xử với cậu như thế nào, tôi tin là bản thân cậu cũng đã sớm rõ ràng. Một đứa con riêng như cậu sẽ không bao giờ nhận được sự chấp thuận của Mạnh gia, hà tất phải đau khổ giãy giụa như vậy? Cầm lấy tấm chi phiếu này sau đó ra nước ngoài sinh sống vẫn tốt hơn ở đây tiếp tục mơ hồ."

Nữ nhân đang nói chuyện có gương mặt rất xinh đẹp, cầm lấy tách cafe trước mắt thổi nhẹ, thần thái điềm tĩnh tự nhiên.

Dụ Thanh lúc này mới hơi ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt trơn bóng trắng nõn, hàng lông mi cong dài, cùng với đôi mắt trong sáng tựa như sương mai, hai con ngươi không hề có tạp chất, phảng phất giống như chưa từng trải qua một chút bụi bặm nào.

Gương mặt tinh xảo như vậy khiến cho Thẩm Thụy đối diện có chút thất thần.

Dụ Thanh nhìn Thẩm Thụy đang ngồi đối diện lắc lắc đầu nói: "Thẩm tiểu thư có lẽ không biết, nhưng đối với tôi, kỳ thật chỉ cần được ở bên hắn, dù có như thế nào tôi có thể chấp nhận."

Thẩm Thụy nghe vậy liền nhướng mày, cười nhạo: "Hắn đối với cậu cùng với nuôi một con sủng vật có gì khác nhau sao."

Dụ Thanh nghe như vậy sắc mặt trắng bệch, như là nhớ đến những việc Mạnh Thiệu đã làm với mình, hơi nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ, có chút thất thần mà nói: "Chỉ cần hắn có một chút tình cảm với tôi liền tốt rồi, tôi không cầu mong những thứ xa vời kia."

Nói xong liền mĩm cười đối với Thẩm Thụy, ánh mắt trong sáng sạch sẽ, còn mang theo chút cảm xúc nào đó khiến cô không nhận ra.

"Thẩm tiểu thư có lẽ chưa bao giờ thích người khác đi, nếu thật sự thích một người, biết rõ là bản thân mình như con thiêu thân lao đầu vào lửa, cũng sẽ không có chút nào phản kháng lại."

Phía ngoài cửa, Mạnh Thiệu đang đứng đó nhìn vào đôi mắt sáng ngời của Dụ Thanh khi nói về chính mình, trong mắt hắn liền hiện lên một sắc thái không rõ.

Nhìn vào cách cậu nói chuyện, thể hiện tình yêu không thể nào giấu được của bản thân. Hắn từ trước đến nay cũng không hề nhận ra, nguyên lai Dụ Thanh lại yêu hắn đến như vậy.