Chương 23: Không đơn giản

Thấy Lục Thanh Việt trông mong nhìn mình, còn kiên nhẫn giải thích: "Cũng không phải đang qua loa với cậu, đúng là bởi vì hiện tại truyền thông xã hội có quá nhiều tin tức, dễ dàng quấy rầy tôi nghỉ ngơi."

Lục Thanh Việt cảm thấy mất mát, anh còn muốn tương tác với Cố tiên sinh trên Wechat, nhưng cũng nói: "Được rồi, vậy chúng ta thêm wechat."

Cố Thầm ứng phó với Lục Thanh Việt xong, trở về phòng đóng cửa lại, tâm trạng vui vẻ.

Ngày hôm nay phát sóng trực tiếp đều không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng không có ai chú ý tới chính mình, thoạt nhìn, hôm nay cũng tính là một ngày thuận lợi làm người qua đường Giáp.

Đỗ Nhuy Thanh nghĩ mãi mà không rõ, rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu?

Nhìn biên tập cắt nối trên mạng xã hội đã bắt đầu lan rộng trong phạm vi nhỏ, cậu ta đã hoàn toàn từ bỏ ý định mua thủy quân làm Cố Thầm, không chừng để yên thì không sao, giờ cậu ta làm một chút, Cố Thầm trực tiếp lên hot search...

Cậu ta trầm tư một lúc lâu, cuối cùng biên tập một tin nhắn gửi đi: [Chung thiếu, ngài có thể đã không nhớ Cố Thầm, nhưng hẳn còn nhớ rõ lúc trước tôi nghỉ học như thế nào chứ?]

Lần trước cậu ta mời đám nhị thế tổ này ra ngoài tham gia "Hội bạn học", muốn thấy Cố Thầm bị chê cười, nhưng xem ra cái vòng luẩn quẩn của Chung thiếu bọn họ, cũng không nhớ rõ Cố Thầm là ai.

Đối phương tựa hồ không thèm để ý chút nào, qua thật lâu mới trả lời: [Không phải rất có ấn tượng, nhưng cậu nói đến chuyện cậu nghỉ học, thoạt nhìn thì hẳn là cậu ta từng trả thù cậu à?]

Đỗ Nhuy Thanh cười lạnh một cái, chỉ qua hơn bốn năm, những công tử anh em cao cao tại thượng này đã quên mất chuyện kia luôn rồi, mỉa mai làm sao chứ. Cậu ta lại trả lời: [Ngài không nhớ rõ cậu ta, nhưng cậu ta hẳn sẽ không quên ngài, ngài cảm thấy, cậu ta hiện tại gả vào Lệ gia, có người chỗ dựa, làm sao lại không ngài chứ?]

Đối phương trả lời dĩ nhiên là không kiên nhẫn: [Được rồi, tôi sẽ tìm bằng hữu Lệ gia hỏi xem cậu ta gả cho ai, nếu như không phải chủ chi, gả đến Lệ gia thì làm được quái gì chứ?]

Đạt được mục đích, Đỗ Nhuy Thanh hài lòng cất điện thoại đi, nhưng trong lòng lại có vài phần phức tạp. Cố Thầm "gả" cho ai, hiện tại thật sự quan trọng như vậy sao? Chính cậu ta cũng giống như trở nên không đơn giản.

Ngày hôm sau, Lục Thanh Việt và Dụ Tinh Châu được chọn vào nhóm với Cố Thầm.

Sáng sớm, Lục Thanh Việt liền lôi kéo Dụ Tinh Châu hưng trí bừng bừng nhìn chằm chằm Cố Thẩm, mong được cậu chỉ giáo-- "Học tập tình yêu".

Sau đó phát hiện... phòng Cố Thầm đã sớm không còn ai.

Lục Thanh Việt: "..."

Dụ Tinh Châu ngáp một cái, còn ngái ngủ hỏi: "Bây giờ không phải chưa tới 7 giờ sao?"

Sáng sớm, màn đạn rải rác vài dòng của những kẻ đã thấu rõ hồng trần: [Ha ha ha, học! Mau học cho tôi!]

[Hai bé đáng yêu đoán xem sáng sớm Cố tiên sinh đi đâu?]

[Hai người đến tìm Cố tiên sinh lúc 7 giờ nhất định là chưa xem qua thần tác 1 phút 58 giây rồi, người bị tra tấn đầu tiên vẫn là nhϊếp ảnh gia Lưu ha ha.]