Chương 20: Còn sớm

Ăn cơm tối xong, nhân viên tổ làm chương trình không nhịn được nhắc nhở Cố Thầm: "Cái đó... Cố tiên sinh, buổi tối rồi, cậu xem có phải nên..." Thực hiện chút thủ tục nào không?

Làm gì có bạn đời đã kết hôn một ngày cũng không liên lạc một chút? Chẳng lẽ còn muốn tổ tiết mục trợ giúp bọn họ thành lập quan hệ vợ chồng sao! Bọn họ quả thực sắp khóc đến nơi rồi.

"Ừ, tôi hiểu." Cố Thầm gật đầu. "Nhưng vẫn còn sớm."

Mắt thấy cảnh chiều âm u trầm lắng, tổ tiết mục ở trong sân đốt một đống lửa trại, rất có ý tứ làm một bữa tiệc lửa trại. Mọi người cũng đúng là đang khen tặng lẫn nhau, mời đối phương bộc lộ tài năng, tối nay cũng đúng là ngầm tạo cơ hội cho những ngôi sao hoặc người thường này đến xem tiết mục biểu diễn bản thân trước ống kính.

Cố Thầm vẫn chọn một góc ngồi xuống, nữ diễn viên điện ảnh Giang Thư Li ở giữa đã được mọi người đẩy lên biểu diễn múa cổ điển, nghệ thuật gia nước H thì thổi cho cô một khúc nhạc đệm Đường Địch.

Đêm xuân gió nhẹ hiu hiu, Cố Thầm ở đây được ca múa làm bạn, càng cảm thấy thanh thản thản nhiên.

Vũ điệu xinh đẹp mà cổ kính kết thúc, Cố Thầm giơ tay vỗ tay cho cô, mọi người cũng nhao nhao vỗ tay và hoan hô, thừa dịp chuyển cảnh, trong tiếng náo nhiệt, Cố Thầm rốt cục dựa theo yêu cầu của tổ làm chương trình gửi video cho Lệ Đình Khâm.

"Lệ tổng, chào buổi sáng." Bên kia chính là tám giờ sáng, ánh nắng tươi đẹp.

Lệ Đình Khâm dường như đang ngồi trên xe, đang nghe thư ký báo cáo công việc, Cố Thầm gọi đến, bảo anh giơ tay bảo thư ký im lặng.

Anh nói: "Chào buổi tối." Anh cố gắng tập trung lắng nghe hoàn cảnh bên kia của Cố Thẩm, cảm giác rất náo nhiệt, nhưng rõ ràng Cố Thẩm đang ở bên cạnh những khách mời kia, trên người lại có một bầu không khí trầm tĩnh.

Anh hỏi: "Bên kia em đang triển khai hoạt động gì sao?" Thanh niên có đôi mắt rất đẹp, nhưng Lệ Đình Khâm tổng cộng chỉ gọi video với cậu hai lần, lại phát hiện trong đôi mắt đó có vẻ cô đơn. Buổi tối đột nhiên ở trong đám người gọi điện thoại cho anh, cảm thấy tịch mịch sao?

Cố Thầm trả lời: "Đúng vậy, mọi người đang biểu diễn tiết mục, rất náo nhiệt." Sau khi tới nơi này, Cố Thầm cảm thấy trong thanh thản có vài phần tịch mịch, nhưng không phải là người qua đường Giáp hâm mộ náo nhiệt của những người này, mà là đối với toàn bộ thế giới mà nói, cậu cũng chỉ là một người qua đường Giáp mà thôi.

Bọn họ cách màn hình và 12 múi giờ như vậy, lẳng lặng nhìn nhau vài giây. Cố Thầm cảm thấy, người đàn ông đối diện kia đúng là có ánh mắt nhìn thấu người khác.

Đỗ Nhuy Thanh tinh mắt, thấy Cố Thẩm đang xem video, vội vàng đi về phía này, vừa nói: "Tiểu Cố à, cậu có muốn biểu diễn cái gì không, hôm nay cậu vẫn chưa có cảnh quay gì đâu..." Cậu ta gãi tim gãi phổi muốn giải đáp bí ẩn chồng Cố Thầm là ai.

Hơn nữa lúc học trung học Cố Thầm cái gì cũng không biết, đừng nói lên sân khấu biểu diễn tiết mục, ngay cả giáo viên đánh cậu dậy trả lời vấn đề cậu cũng khẩn trương đến đỏ mặt. Nếu để cho cậu lên sân khấu biểu diễn tiết mục, thật không biết cậu sẽ mất mặt như thế nào.

Lệ Đình Khâm nghe thấy giọng nói của Đỗ Nhuy Thanh, hỏi: "Vậy lát nữa em có lên sân khấu không?"

Cố Thầm cười nói: "Đương nhiên không, em là khán giả mà." Đã về hưu chẳng lẽ còn muốn lên sân khấu biểu diễn tiết mục cho khán giả? Loại đề tài xuyên nhanh vào thế giới giải trí này quá nhiều, lúc làm minh tinh cậu đều chỉ muốn ói.

Cậu nhìn thoáng qua Đỗ Nhuy Thanh, tắt camera, chuyển sang gọi điện thoại. Sau đó thở dài, thản nhiên nói với Đỗ Nhuy Thanh: "Không cần Tiểu Đỗ, tôi cái gì cũng không biết, các cậu biểu diễn là tốt rồi."

Đỗ Nhuy Thanh nhìn thấy màn hình điện thoại của Cố Thầm cứng đờ, có ai lại ghi chú "Lệ tổng" cho chồng mình chứ?! Hơn nữa Cố Thầm lại thản nhiên thừa nhận mình không biết gì cả? Đúng là phế vật sâu gạo gả vào hào môn, thật sự không sợ bị trào phúng sao?