Kiếp trước Tư Nhuyễn bị người mà mình tín nhiệm nhất hại tan cửa nát nhà, cũng nhân lúc đó mà châm ngòi ly gián khiến cho sự hiểu lầm giữa cô và Thẩm Dục Dã càng ngày càng lớn.
Mãi cho tới khi cô chết thảm dưới tay người đó, cô mới biết không phải Thẩm Dục Dã không yêu cô mà là chính vì cô hắn có thể nguyện ý chết thay cho cô.
Sau khi tái sinh, Tư Nhuyễn cuối cùng cũng nhận ra hướng đi của trái tim mình đang ở đâu và cô bắt đầu tiến hành theo đuổi người chồng kiếp trước cô đã phụ bạc. Bây giờ cô cũng không còn kiêng kỵ những nụ hôn hay những vòng tay ấm áp từ Thẩm Dục Dã, mà trái lại cô còn làm tới. Mãi cho đến một hôm Thẩm Dục Dã cuối cùng cũng không thể chịu nổi sự trêu chọc từ người con gái mình yêu, liền đặt cô vào trong một góc.
“Nhuyễn Nhuyễn, đừng trêu anh.”
Khi đối mặt với hắn như vậy cô càng không chút e dè mà quấn tay quanh cổ của hắn, rồi trêu chọc: “Chồng, chồng, chồng, em muốn thơm thơm.”
Thẩm Dục Dã bất lực nhìn thân thể nhỏ nhắn trước mắt mình mà không thể kìm lòng được rồi ôm cô vào lòng và hôn một cách mãnh liệt.
Mỗi đêm sau đó, người đàn ông lạnh lùng luôn ông cô vợ nhỏ của mình trong vòng tay to lớn, thấp giọng thì thầm. “Bé yêu, em có thể gọi lại từ chồng thêm một lần nữa không?”