Chương 8: Khu Vui Chơi

Cố Yên ở nhà tịnh dưỡng vài hôm, khí sắc nhanh chóng tốt lên, ít nhất không còn như mấy ngày trước, không có chút sức lực nào.

Mấy ngày nay Cố Trường Phong cũng không đến công ty, hắn luôn ở bên cạnh Cố Yên.

Tất cả công việc đều xử lý ở nhà.

Cố Trường Phong nhìn cô bé ngồi trên sô pha tập trung tinh thần xem truyện tranh, mắt cũng không chớp một cái.

"Chị Vương, ở đây có nơi nào cho trẻ con đến giải trí không?"

Hắn cảm thấy để cứ tiếp tục để Cố Yên buồn bực ở nhà cũng không phải chuyện tốt.

Cố Yên còn trong tuổi hoạt bát thích nô đùa, làm sao thích việc ở mãi trong nhà.

"Cố tổng, ngài có thể dẫn tiểu thư đến khu vui chơi ở trung tâm thành phố, đó là khu vui chơi lớn nhất cả nước."

"Căn cứ theo số liệu nghiên cứu được, các bé gái đều thích đu quay và ngựa gỗ xoay tròn."

Cố Trường Phong đã hiểu, gật gật đầu, hắn sải chân bước đến chỗ Cố Yên.

"Tiểu Yên mỗi ngày ở nhà đều đọc sách, rất nhàm chán có phải không?"

"Anh dẫn em đến khu vui chơi có được không? Ở đó có vòng đu quay cao nhất cả nước."

Nếu đổi thành đứa trẻ khác, khi nghe được những lời này nhất định đã sớm kích động nhảy dựng lên.

Nhưng ngồi trước mặt hắn là Cố Yên, cô đối với những chuyện này căn bản không có nửa điểm hứng thú.

"Không đi."

Khuôn mặt Cố Yên không chút biểu tình, dáng vẻ lạnh nhạt.

"Tiểu Yên không muốn chơi đu quay và vòng ngựa gỗ sao? Ở đó còn rất nhiều thứ để chơi."

Cố Yên khép quyển truyện trong tay, ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mắt.

Một đại nam nhân lại đang ở nơi này dùng trăm phương ngàn kế dụ dỗ cô đi khu vui chơi?

Cố Yên vốn định cự tuyệt lần nữa, nhưng trong đầu lại chợt nhớ tới, Cố Trường Phong không phải là sợ độ cao sao?

Một ý tưởng xấu xa hiện lên trong tâm trí cô.

"Được, vậy chúng ta đi ngay bây giờ."

Nụ cười Cố Yên càng thêm sáng lạn.

Cố Trường Phong không ngờ cô lại sảng khoái đáp ứng như vậy, có chút ngoài dự đoán.

"Tiểu Yên, em thật sự muốn đi?"

"Thế nào? Anh không muốn đưa em đi nữa sao?"

Cố Trường Phong vội vàng lắc đầu: "Làm sao có thể chứ!"

..........

..........

Giám đốc khu vui chơi đã nhận thông báo trước.

Mục đích chính cô muốn đến đây là vì Cố Trường Phong, nhưng hiện tại cô cảm thấy có chút thú vị.

Dù sao không phải lúc nào cũng được tận mắt thấy Cố Trường Phong xấu mặt.

Lúc Cố Yên và Cố Trường Phong đến, giám đốc khu vui chơi đích thân tiếp đón ngay ở cửa.

"Cố tổng, thật vinh dự khi được tiếp đón ngài."

Cố Trường Phong nhàn nhạt phất tay: "Không cần phô trương lớn như vậy, hôm nay tôi mang em gái đến đây để giải tỏa sự nhàm chán mà thôi."

Giám đốc vội vang gật đầu khom lưng, dáng vẻ này của hắn thật sự là ân cần của ân cần.

Nhưng ánh mắt của hắn lại rơi vào người Cố Yên, có chút nghi hoặc, em gái Cố tổng?

Hắn nhớ em gái Cố tổng không lớn như vậy, từ khi nào lại có thêm một người nữa?

Hắn suy nghĩ nửa ngày mới nhớ ra, Cố gia hình như còn có một vị tiểu thư nữa.

Chỉ có điều người đó không được quan tâm đến.

Chẳng lẽ đây chính là vị tiểu thư không được đối đãi tốt của Cố gia kia?

Chuyện trong hào môn hắn cũng không dám tự mình suy đoán.

Làm việc nhiều năm, kinh nghiệm nhìn vẻ mặt của hắn cũng đủ nhận thấy, vị tiểu thư này tuy không được lòng Cố gia, nhưng lại được Cố Trường Phong nâng niu trong lòng bàn tay, hết mực yêu thương.

Nếu đã như vậy, hắn phải hầu hạ thật tốt.

"Cố tiểu thứ bên này, mời."

"Không biết Cố tổng và vị tiểu thư đây muốn chơi trò nào trước đây?"

"Vì là ngày nghỉ nên khách đến khu vui chơi khá đông, nhung hai vị cứ yên tâm, chúng ta nhất định sẽ chuẩn bị thật tốt."

Cố Trường Phong nghe được những lời này mới hài lòng gật đầu.

Du khách xung quanh đều tò mò khi nhìn thấy một đoàn người uy thế mạnh như vậy.

"Không biết là đại tiểu thư nhà ai đi du lịch? Nhiều người đi theo bảo vệ như vậy."

"Người đó không phải là giám đốc khu vui chơi sao? làm thế nào lại đi theo sau tiếp đón?"

"Tôi biết người đàn ông kia, đã từng thấy qua trên trang bìa tạp chí, đó là Cố tổng của tập đoàn Cố thị."

"Cố tổng của tập đoàn Cố thị? Chẳng lẽ hôm nay ra ngoài chơi cùng em gái?"

"Có khả năng này, tôi nghe nói Cố tổng có một cô em gái nổi danh, đó hẳn là cô ấy đi, vị tiểu công chúa của Cố gia."

"Thật hâm mộ cuộc sống của người có tiền, em gái đó cũng thật có phúc."

"Cố tổng này cũng quá đẹp trai đi, vẻ mặt lạnh lùng nhưng khi nói chuyện với em gái thì hết mực dịu dàng, đàn ông ai cũng hai mặt như vậy sao?"

Cố Trường Phong không để ý đến lời nói của những người xung quanh, hắn khom người trước mặt Cố Yên, thật cẩn thận hỏi: "Tiểu Yên, chúng ta chơi đυ.ng xe trước có được không?"

Cố Yên nhíu mày: "Không thích, ngay cả trò đu quay cũng không có ý nghĩa, chi bằng hãy tìm gì đó thú vị."

Cố Trường Phong nghe được những lời này, có chút ngạc nhiên, hắn vẫn chưa hiểu được lời nói của Cố Yên.

"Vậy Tiểu Yên muốn chơi cái gì?"

Khóe miệng cô nhếch lên, ngón tay non nớt chỉ về phía tàu lượn siêu tốc ở đối diện: "Đương nhiên là tàu lượn siêu tốc kí©h thí©ɧ nhất."

Nghe được những lời này không chỉ sắc mặt Cố Trường Phong trắng bệch, khuôn mặt giám đốc ngay bên cạnh cũng toát mồ hôi.

Chuyện Cố Trường Phong sợ độ cao của tập đoàn Cố thị cũng không phải bí mật gì, thậm chí còn được phóng viên đưa tin rầm rộ, làm thế nào có thể chơi được tàu lượn siêu tốc?

Cho nên ngay từ đầu, giám đốc khu vơi chơi cũng không có ý định đề nghị trò tàu lượn siêu tốc với họ, giới thiệu đều là ngựa gỗ xoay tròn, xe điện đυ.ng,...

Vẻ mặt Cố Trường Phong tái nhợt.

Dù Cố Yên có đưa ra yêu cầu quá đáng, hắn vẫn tự an ủi mình, có lẽ Tiểu Yên không biết chuyện hắn sợ độ cao.

"Tiểu Yên, chúng ta đổi cái khác chơi có được không?"

Giám đốc nghe vậy vội vàng phụ họa: "Đúng vậy tiểu thư, ở đây còn nhiều trò khác thú vị hơn tàu lượn siêu tốc rất nhiều, hơn nữa tàu lượn siêu tốc cũng không thích hợp cho những bạn nhỏ."

Bạn nhỏ?

Cố Yên ở trong lòng châm chọc, cô ấy còn là đứa trẻ sao?

"Không được, tôi chỉ muốn chơi tàu lượn siêu tốc, những cái khác không thích!"

"Nếu anh không muốn chơi tàu lượn siêu tốc, vậy thì dẫn em đến đây làm gì? Còn không bằng ở nhà đọc sách."

Cố Trường Phong cắn răng, hắn không muốn để em gái mình thất vọng.

"Nếu Tiểu Yên đã muốn chơi tàu lượn đến vậy, đại ca sẽ chơi cùng."

Những lời này sau khi nói ra, giám đốc bên cạnh cũng không tin, hắn không ngờ Cố Trường Phong lại nuông chiều vị tiểu thư này đến thế, có vẻ như những lời đồn đều không thể tin được.

Nói cái gì Cố tổng yêu thương nhất vị minh châu Cố gia kia, hắn còn nhớ năm ngoái, Cố Trường Phong cũng đưa cô nương kia tới đây.

Cô ta cũng náo loạn muốn chơi tàu lượn siêu tốc, hắn còn nhớ rõ Cố Trường Phong không đáp ứng, thậm chí vì chuyện này mà không vui rời đi trước.

Không nghĩ tới đổi lại là một người khác liền đáp ứng, quả nhiên là thiên vị.

Sau khi thực hiện được kế hoạch, Cố Yên hiếm khi lộ ra nụ cười vui vẻ.

Dù chỉ là thoáng qua nhưng Cố Trường Phong lại bị nụ cười này làm choáng mắt.

Bỗng nhiên cảm thấy hành động của hắn đổi lấy nụ cười vô giá của Cố Yên thì không có gì phải hối tiếc.