- 🏠 Home
- Đô Thị
- Trọng Sinh
- Sau Khi Ngược Đãi, Các Anh Trai Khóc Lóc Cầu Xin Tôi Tha Thứ
- Chương 16: Một Chút Bản Lĩnh
Sau Khi Ngược Đãi, Các Anh Trai Khóc Lóc Cầu Xin Tôi Tha Thứ
Chương 16: Một Chút Bản Lĩnh
Triệu Dương thở dài một hơi: "Thật không nghĩ tới ta cũng có lúc này. ”
Bất quá thủ đoạn của đối phương lợi hại như vậy, càng làm cho Triệu Dương tò mò thân phận người này.
Khóe miệng hắn nhếch lên: "Nếu ngươi nói muốn làm đồ đệ của ta, vậy để ta nhìn xem ngươi là nam hay nữ."
Triệu Dương trực tiếp mở camera của đối phương.
Mà Cố Yên ngồi trước mặt máy tính đương nhiên là nhận ra điểm này.
Nhưng vì người kia điều khiển máy tính của cô, cô không thể tắt camera đi.
"Mẹ kiếp! Tại sao lại là một tiểu loli?"
Sau khi nhìn rõ gương mặt đối phương, Triệu Dương choáng váng.
Trước đó hắn tưởng tượng ra vô số dáng vẻ của người kia, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới sẽ là một tiểu loli.
Hơn nữa còn là một tiểu loli lớn lên đáng yêu như vậy.
Triệu Dương trầm mặc, một lúc sau mới mở miệng hỏi: "Tiểu loli nhỏ, đại nhân nhà ngươi đâu? Có phải anh ta đi vệ sinh không?"
Hắn tuyệt đối không tin, vừa mới đoạt quyền khống chế máy tính với hắn lại là một tiểu loli, điều này chắc chắn không phải sự thật.
Cố Yên nói: "Con rùa nhỏ kia nhảy múa không đẹp sao? Nếu ngươi không hài lòng, ta có thể đổi cho ngươi một con khác! Đổi một con màu hồng thì sao?"
Triệu Dương nghĩ đến con rùa nhỏ vừa nhảy múa kia, lúc này mới lập tức phản ứng lại, căn bản là không có người lớn nào cả, tất cả những thứ vừa rồi đều là do tiểu loli trước mắt này làm.
Cố Yên hai tay ôm ngực, dáng vẻ nhàn nhã.
Nhìn em ấy không giống như một người ở độ tuổi này, chẳng giống những đứa trẻ khác chút nào, hoặc có thể người này thực chất không phải trẻ con?
Triệu Dương lần thứ hai lâm vào trầm mặc.
Nếu như đám người trong diễn đàn hacker kia biết người hoàn thành một nhiệm vụ cấp A lại là một tiểu loli, e rằng tất cả sẽ nổ tung, không phải sao?
Triệu Dương lắc đầu, cái này đã không thể dùng từ thiên tài để hình dung, hắn thở dài một hơi.
Triệu Dương hắn không mở camera, nên hắn có thể nhìn thấy dáng vẻ Cố Yên, mà Cố Yên lại không nhìn thấy dáng vẻ của hắn.
Cô chỉ nghe thấy những tiếng thở dài liên tiếp.
Cố Yên còn tưởng rằng anh không hài lòng với thiên phú của mình.
"Ngươi cảm thấy ta không đủ tư cách làm đồ đệ của ngươi sao?"
Triệu Dương đang đắm chìm trong thế giới của mình, bị những lời này làm cho tỉnh.
"Không không không! Ngươi làm sao có thể không đủ tư cách làm đồ đệ của ta được. Là ta không đủ tư cách làm sư phụ của ngươi mới đúng."
Khóe miệng Cố Yên giật giật: "Nếu ngươi không muốn làm sư phụ của ta, vậy thì quên đi."
Triệu Dương nghe nói như vậy nóng nảy: "Đừng nha, ta không phải có ý này, ý của ta là ta nguyện ý thu ngươi làm đồ đệ, ngươi thông qua bài kiểm tra rồi."
Nghe được những lời này, Cố Yên mới lộ ra một nụ cười mỹ mãn: "Được, từ hôm nay trở đi ngươi chính là sư phụ của ta."
Triệu Dương vội vàng đáp ứng.
Thu một đồ đệ đáng yêu lại có thiên tài như vậy, hắn thật sự là gặp vận may chó gì đây?
Bất quá điều này cũng làm cho Triệu Dương nghĩ không ra, nếu đối diện không phải là lão đại thúc, vậy vì sao Cố Nam Húc lại cự tuyệt?
Tuy rằng trong lòng Triệu Dương đối với chuyện này thập phần tò mò.
Bất quá hắn cũng biết, chuyện Cố Nam Húc không muốn nói, nếu cố chấp hỏi cũng không được gì, còn không bằng tiết kiệm một chút nước bọt.
"Vậy về sau sẽ làm phiền ngươi, sư phụ thân ái!"
Không biết vì cái gì, Triệu Dương khi nghe cô nói bốn chữ "sư phụ thân ái" này, trong nháy mắt nổi da gà.
"Đừng đừng, sau này ngươi là đồ đệ của ta, giữa chúng ta cũng đừng khách khí như vậy."
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của Cố Yên hiện ra một tia tò mò: "Sư phụ, người chiếm camera của ta như vậy, có phải không tốt lắm không?"
"Chính ngươi cũng nói ngươi là sư phụ của ta, vậy ngươi có phải cũng nên mở camera của ngươi ra hay không? Làm như vậy mới công bằng."
Cố Yên còn cố ý nhấn mạnh hai chữ công bằng.
Triệu Dương cũng thật không ngờ tư duy logic của Cố Yên lại kín đáo như vậy.
Đã đến lúc này rồi, chẳng lẽ không nên chỉ lo cao hứng sao?
Vẫn có thể nghĩ đến việc bảo hắn mở camera xem mặt.
Triệu Dương trong lòng có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn làm theo, dù sao sau này bọn họ cũng là quan hệ thầy trò.
Không nói gặp mặt đi, cũng không thể ngay cả diện mạo cũng không biết.
Sau khi đối phương mở camera ra, Cố Yên mới thấy rõ khuôn mặt của đối phương.
Dáng vẻ không tệ, trông cũng không lớn tuổi.
Cư nhiên có thể ở trong diễn đàn hacker lăn lộn đến cấp năm mươi, nói như vậy, đây cũng là người cực kỳ có thiên phú.
Thật ra trong lòng Cố Yên rất rõ ràng, cô không thể nói là có nhiều thiên phú về phương diện hacker.
Nếu không phải vì có kiến thức mấy đời trước, cô chưa chắc đã có thể hoàn thành nhiệm vụ ngày hôm nay.
"Sư phụ, ta chuẩn bị tham gia cuộc thi hacker năm nay, kế tiếp nếu ta có chỗ nào không hiểu thì làm phiền ngươi rồi."
Cố Yên nghiêm túc nói ra những lời này.
Mà người đàn ông ở đầu màn hình lại ôm bụng cười to.
"Không phải chứ, đồ đệ tốt của ta, ngươi đang đùa giỡn với sư phụ cái gì vậy? Muốn tham gia cuộc thi hack năm nay?"
Trong ánh mắt Triệu Dương mang theo hoài nghi, nhưng hắn thấy thần sắc Cố Yên cũng không giống là đang nói dối."
"Em thật sự không đùa sao?"
"Loại chuyện này ta cần gì phải nói giỡn với ngươi?"
Triệu Dương: "Nếu em tham gia chỉ để nâng cao kiến thức thì không có gì. Nhưng nếu như là vì thứ hạng, e là khó có thể."
Cuộc thi hacker mỗi năm đều hội tụ rất nhiều cao thủ đến từ mọi nơi.
Mặc dù đồ đệ này của hắn rất có thiên phú, nhưng thời gian quá ngắn ngủi, căn bản không đủ để trưởng thành.
Bất quá hắn dám khẳng định, nếu như cho thời gian năm năm, em ấy nhất định có đạt được thứ hạng cao trong cuộc thi.
"Có được hay không cũng phải thử mới biết."
Cố Yên không nói thêm gì.
Bởi vì cô cảm thấy nói nhiều hơn nữa cũng không bằng làm ra thành tựu.
Triệu Dương thấy thế cũng không nói nhiều.
"Đúng rồi, nói lâu như vậy, còn chưa hỏi tên của ngươi là gì?"
Triệu Dương đột nhiên nhớ tới chuyện này, cũng không thể về sau vẫn gọi tiểu đồ đệ chứ?
Cố Yên cúi đầu không nói gì, cô không muốn tiết lộ tên thật của mình.
"Sau này anh gọi tôi là Tiểu Yên đi."
Triệu Dương gật gật đầu: "Tôi là Triệu Dương, bất quá chúng ta có sư quy, đồ đệ không thể gọi thẳng tên sư phụ."
Nhìn thấy Triệu Dương vẻ mặt nghiêm túc cùng cô nhấn mạnh chuyện này, Cố Yên cảm thấy sư phụ như hắn có chút ấu trĩ.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Trọng Sinh
- Sau Khi Ngược Đãi, Các Anh Trai Khóc Lóc Cầu Xin Tôi Tha Thứ
- Chương 16: Một Chút Bản Lĩnh