Chương 8: Kéo qυầи ɭóŧ ra cho anh nhìn tiểu huyệt

Ánh mắt của Tống Sơ Diễn dừng ở trên ngực Tưởng Dao.

Cặρ √υ" đầy đặn, đong đưa, màu trắng kí©h thí©ɧ yết hầu Tống Sơ Diễn chuyển động lên xuống.

Anh lập tức cảm thấy một luồng nhiệt khí tứ dưới thân bốc lên. Buổi sáng hôm nay mới làm cùng cô một lần, nhưng hiện tại nhìn thấy cơ thể của Tưởng Dao, côn ŧᏂịŧ của anh liền vô cùng đau đớn.

“Tống Sơ Diễn, cậu nhắm mắt lại!”

Tưởng Dao vội vàng chạy tới sô pha lấy quần áo, nhưng mà tiểu huyệt phía dưới vô cùng đau đớn.

Tiểu huyệt lúc trước bị Tống Sơ Diễn cắm quá ác độc, cô chỉ nhẹ nhàng di chuyển đã vô cùng đau đớn. Chưa kể bây giờ biên độ động tác lớn như vậy.

“Ư…Đau quá.”

Tưởng Dao ngồi ở trên sô pha đau đến mức hít sâu một hơi.

“Tớ nhìn xem.”

Tống Sơ Diễn nghe được tiếng Tưởng Dao, lập tức đi tới.

“Cậu cút ngay!”

Tưởng Dao vội vàng khép hai chân lại không cho Tống Sơ Diễn nhìn. Ngày hôm qua cô cùng Tống Sơ Diễn lên giường đã đủ xui xẻo, hiện tại đương nhiên không muốn anh chạm vào mình.

“Chẳng lẽ cậu muốn đau chết sao? Hôm nay sau khi đi có tự xử lý không?”

Tống Sơ Diễn cau mày quát lớn nói.

“Cậu còn hung dữ với tôi! Tống Sơ Diễn, cậu đúng là tên khốn! Nếu không phải đêm qua cậu làm chuyện này với tôi, hôm nay tôi sẽ đau sao?”

Sau khi Tưởng Dao nghe thấy Tống Sơ Diễn quát lớn, trong lòng lập tức nảy lên một ngọn lửa giận.

“Cho nên hôm nay trở về cậu không tự xử lý?”

Tống Sơ Diễn nhíu mày thật chặt, đêm qua cùng sáng hôm nay anh làm rất nhiều lần, đương nhiên anh biết rõ bộ dáng cô ở dưới người mình như thế nào.

“Vừa mới rửa sạch.”

Tưởng Dao bị tiếng rống của Tống Sơ Diễn khiển trách, chỉ có thể nhỏ giọng trả lời.

“Để tớ nhìn qua tình huống phía dưới của cậu một chút.”

Trong mắt anh không lộ ra chút du͙© vọиɠ nào, trên mặt chỉ lộ ra biểu tình nghiêm túc.

“Tống Sơ Diễn, cậu còn muốn làm gì tôi! Tôi cảnh cáo cậu, đêm qua là tôi xui xẻo không biết đó là cậu, hiện tại nếu cậu còn dám động tay động chân với tôi, cậu chính là đang phạm tội cưỡиɠ ɠiαи!”

Tưởng Dao vội vàng co người trong một góc sô pha.

“Yên tâm, tớ biết đó là cậu thì tớ cũng tuyệt đối không chạm vào cậu! Tớ chỉ muốn nhìn xem vết thương phía dưới của cậu một chút thôi.”

“Vậy cậu hứa đi, sẽ không làm chuyện không bằng cầm thú với tôi!”

Tưởng Dao nói với vẻ mặt cảnh giác.

“Nếu biết là cậu, tớ cũng không thèm.”

Khóe miệng Tống Sơ Diễn giật giật.

“Tớ không tin lời cậu nói. Không phải buổi sáng hôm nay cậu cũng động tay động chân với tớ sao? Sau đó cậu còn dùng sức cắm vào tiểu huyệt như vậy. Hiện tại tiểu huyệt của tớ đau, không phải do cậu sao!”

Tưởng Dao nghiến răng nghiến lợi nói.

Lại còn bắn nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tiểu huyệt của cô như vậy, lúc cô trở về phải kẹp chặt chân. Lúc ngồi xe, sợ tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy lên xe của người ta, đến lúc đó cô sẽ rất mất mặt.

“Là do cậu nói tớ nhỏ trước!”

Tai Tống Sơ Diễn đỏ lên, “Tớ thề, trong tình huống bình thường, tớ tuyệt đối không chạm vào cậu, được không?”

“Được rồi.”

Tưởng Dao thật ra tin tưởng lời Tống Sơ Diễn nói. Buổi sáng hôm nay nếu không phải cô cãi nhau với Tống Sơ Diễn thì cũng không có chuyện sau đó.

Quan trọng nhất chính là tiểu huyệt của cô thật sự rất đau, tiểu huyệt phía dưới giống như bị xé rách.

Tưởng Dao chậm rãi dang hai chân ra, phía dưới cô mặc qυầи ɭóŧ màu trắng.

Sau đó cô dùng tay kéo qυầи ɭóŧ sang một bên, lộ ra tiểu huyệt sưng đỏ.