Mặt Tưởng Dao đỏ bừng, Đường Mật có thể đừng có tò mò như vậy được không?
Nhìn thoáng qua vẻ mặt phấn khích của Đường Mật, cô nghĩ thầm, đây là một điều mà học sinh cấp ba có thể hỏi sao?
Tưởng Dao chỉ có thể trả lời: “Chuyện cá nhân tớ không thể nói rõ, nhưng tớ và Tống Sơ Diễn chỉ mới ngủ vài lần mà thôi còn lại thì không có quan hệ nào khác. Tớ cũng không thích cậu ấy, lên giường với cậu ấy cũng là ngoài ý muốn.”
Cũng may Đường Mật xem video mới biết cô và Tống Sơ Diễn xảy ra quan hệ. Những người khác chắc hẳn không biết chuyện cô cùng Tống Sơ Diễn lên giường, nhiều lắm chỉ phát hiện cô mặc quần áo của anh mà thôi.
Tuy nhiên video kia cũng không thể giữ lại, nếu bị truyền ra ngoài thì coi như kết thúc.
Sau khi tan học, Tưởng Dao vội vàng đi tìm Tống Sơ Diễn.
Lúc này các bạn học đều ở trong lớp, cho nên nếu cô đi tìm Tông Sơ Diễn trước mặt các bạn, chắc chắn không được.
Cô chỉ có thể chờ cho đến khí Tống Sơ Diễn đi vệ sinh, sau đó cô lập tức đuổi theo.
Thật ra cô muốn chạy nhanh hơn nữa, nhưng mỗi bước đi tiểu huyệt rất đau, nên cô chỉ có thể chạy chậm đuổi theo một cách đáng thương.
“Tống Sơ Diễn, cậu mau đưa điện thoại cho tôi.”
Tưởng Dao nắm lấy tay Tống Sơ Diễn trước khi anh đi vào nhà vệ sinh.
“Tưởng Dao, tớ muốn đi vệ sinh.”
Ánh mắt của Tống Sơ Diễn dừng trên chiếc áo khoác trên người Tưởng Dao.
Nghĩ đến việc chiếc áo khoác của mình hiện tại đang dính chặt trên người cô, máu nóng trong người anh có chút xao động.
“Cậu đưa điện thoại của cậu cho tôi trước đã.”
Tưởng Dao sốt ruột nói, quỷ mới biết những video đó ở trên tay Tống Sơ Diễn sẽ đi về đâu.
“Muốn điện thoại thì chờ sau khi tớ đi ra. Hiện tại tớ muốn đi vệ sinh.”
Tống Sơ Diễn không hề cho Tưởng Dao mặt mũi mà đi vào phòng vệ sinh.
Tưởng Dao tức giận đến mức dậm chân nhưng cô không thể làm được gì cả.
Trong phòng vệ sinh, Tống Sơ Diễn nhìn video trong điện thoại, yếu hầu trượt lên trượt xuống.
Mập mạp muốn lấy điện thoại còn không phải vì cái này sao?
Tống Sơ Diễn tải video vào kho lưu trữ của mình, sau đó xóa video, ném điện thoại vào bồn cầu.
“Điện thoại của cậu đâu?”
Sau khi Tống Sơ Diễn đi ra, ánh mắt Tưởng Dao háo hức nhìn anh.
“Mập mạp, đều tại cậu suốt ngày thúc giục tớ, hiện tại điện thoại của tớ rơi xuống bồn cầu rồi.”
Tưởng Dao không tin lời Tống Sơ Diễn nói, lập tức lục soát trên người anh một lần, quả nhiên không tìm được gì.
Nhưng điện thoại bị rơi vừa lúc đúng ý của cô, “Nếu cậu không còn điện thoại nữa vậy quên đi.”
Nói xong Tưởng Dao chạy về lớp, giải quyết xong chuyện lớn này, tâm trạng của cô tốt hơn rất nhiều.
Sau khi tan học, Tưởng Dao tiếp tục cầm đề thi Toán đi tìm Tống Sơ Diễn.
Lúc này các bạn học trong lớp đang lục đυ.c đi về, chỉ còn lại Tưởng Dao ở lại làm bài và Tống Sơ Diễn phụ trách trực nhật.
Mặc dù đêm qua cùng Tống Sơ Diễn xảy ra quan hệ một cách khó hiểu, nhưng cũng may quan hệ giữa cô và anh thực sự đã tiến thêm một bước.
Hiện tại cô bảo Tống Sơ Diễn dạy cô học sẽ không sao đúng không?
Trong lòng Tưởng Dao nghĩ như vậy, nhưng khi cô đặt bài thi toán tới trước mặt Tống Sơ Diễn, anh lại bày ra vẻ mặt châm chọc nhìn cô.
“Tưởng Dao, sao cậu đột nhiên đổi tính vậy? Thành tích môn Toán đứng thứ nhất từ dưới lên đột nhiên lại chăm chỉ học tập.” Tuy rằng ngoài miệng Tống Sơ Diễn châm chọc, nhưng cũng không đuổi Tưởng Dao về chỗ ngồi.
“Không phải tôi đang hưởng ứng lời của giáo viên phải học tập thật tốt sao? Hơn nữa mỗi lần kéo điểm toán trung bình của cả lớp xuống, tôi cũng có chút xấu hổ.”
Tưởng Dao nói dối không hoảng hốt một chút nào.
“Là bởi vì đàn anh kia của cậu đúng không? Muốn cùng trường đại học với anh ta, nhưng hiện tại điểm của cậu quá thấp, hơn nữa kém nhất lại là môn Toán.”
Tống Sơ Diễn nói trúng suy nghĩ của Tưởng Dao, giọng nói của anh ngày càng lạnh, ánh mắt âm u nhìn mặt Tưởng Dao.
Nhưng Tưởng Dao không hề nhìn ra sắc mặt của Tống Sơ Diễn đã rất khó nhìn.
“Tống Sơ Diễn, sao cậu biết?”
Vẻ mặt Tưởng Dao kinh ngạc nhìn anh, bởi vì có nhiều bạn học cho rằng lần trước cô bị giễu cợt trên diễn đàn của trường thì sẽ không còn ý với đàn anh Hứa Thanh nữa.
“Cậu thích anh ta như vậy à?”
Ánh mắt của Tống Sơ Diễn đã lạnh giá như băng.
“Tất nhiên rồi! Tống Sơ Diễn, chỉ cần cậu sẵn lòng dạy học cho tôi, để tôi thi xong có thể học cùng một trường đại học với anh Hứa thì tôi sẽ đưa toàn bộ tiền mừng tuổi của tôi cho cậu! Tiền mừng tuổi mấy năm nay của tôi cũng được vài vạn đó.”
Số tiền này đối với học sinh cấp ba bình thường đương nhiên là một khoản tiền khổng lồ, hơn nữa dùng mấy vạn là đã có thể tìm được một giáo viên không tệ dạy thêm ở bên ngoài trường.
Nhưng Tưởng Dao biết rõ học lực của Tống Sơ Diễn, phương pháp học tập của anh chắc chắn tốt hơn nhiều so với mấy gia sư ở bên ngoài. Ví dụ như trước đây điểm kiểm tra môn Sinh của mọi người quá kém, nên Tống Sơ Diễn đã dạy cả lớp phương pháp tổng hợp, điểm trung bình môn của lớp cũng tăng lên mười điểm.
“Tưởng Dao, cậu cảm thấy tớ thiếu mấy đồng tiền mừng tuổi của cậu sao?”
Tống Sơ Diễn lạnh lùng nói.
Tưởng Dao nhớ tới số tiền thưởng của Tống Sơ Diễn, ước lượng phải được một trăm vạn, quả thực không thiếu chút tiền này của cô.
“Vậy cứ ra điều kiện đi! Chỉ cần cậu chịu dạy tôi học, tôi sẽ làm bất cứ việc gì!”
Tưởng Dao nghĩ thầm đã không đánh được Tống Sơ Diễn còn bị anh coi làm nô ɭệ.
“Được thôi, mỗi buổi tối chờ đến khi cha mẹ cậu đi ngủ thì nghĩ cách đến nhà tớ. Phí dạy học sẽ do tiểu huyệt phía dưới của cậu chi trả, tớ bắn một lần tương đương với học phí một giờ. Trừ cái này ra thì ở trong trường cậu phải nghe lời tớ nói, tớ bảo cậu làm gì thì cậu phải làm cái đó.”
Tống Sơ Diễn lạnh nhạt nói, trên mặt còn nở một nụ cười hiền lành.
“Tống Sơ Diễn, sao cậu không đoạt lấy luôn đi! Loại điều kiện này mà cậu cũng có thể nói ra được sao?”
Sau khi Tưởng Dao nghe thấy những lời Tống Sơ Diễn nói chỉ cảm thấy cả người bùng cháy.
“Đương nhiên cậu cũng có thể lựa chọn từ chối, tớ không có bất kỳ ý kiến nào cả.”
Nói xong Tống Sơ Diễn nhét đề vào trong cặp chuẩn bị rời đi.
Một bên là đàn anh cô đã yêu thầm hơn một năm, một bên là chịu đựng Tống Sơ Diễn hơn một năm.
Tưởng Dao cắn răng gật đầu rồi kêu lên: “Tống Sơ Diễn, tôi đồng ý với cậu.”
Tống Sơ Diễn nghe thấy Tưởng Dao nói, trên mặt cũng không hề vui sướиɠ. Khóe miệng anh gợi lên một nụ cười giễu cợt: “Tưởng Dao, xem ra cậu rất thích đàn anh kia.”
“Đương nhiên rồi. Tống Sơ Diễn, cậu chưa có người mình thích, tất nhiên sẽ không hiểu cảm xúc của tôi.”
Tưởng Dao chỉ cảm thấy sau này ai được Tống Sơ Diễn thích thì rất xui xẻo.
Tên khốn Tống Sơ Diễn này làm gì có trái tim!
“Tốt lắm, hiện tại bắt đầu chi trả học phí đi.”
Tống Sơ Diễn xoay người đi tới trước mặt Tưởng Dao.
“Cậu, cậu có ý gì?”
Tưởng Dao nhìn nụ cười trên khuôn mặt của Tống Sơ Diễn, không khỏi lạnh sống lưng.