Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Bé Con, Cả Nhà Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 7

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vừa rồi Lê Thương Vũ quả thực là muốn nổi giận.

Nhưng Khương Như đã nói như vậy, còn so đo với một đứa trẻ chưa đầy tháng thì cũng không tốt, ông ta chỉ có thể nuốt cục tức này xuống.

Xinh đẹp thì có ích lợi gì?

Vẫn là Tuyết Vi của ông ta tốt hơn, ngoan ngoãn, không kéo tóc của ông ta.

Thật đáng tiếc, không thể đổi được hai đứa trẻ, lại bị Khương Như phát hiện. Sau này ông ta muốn động tay động chân lại khó rồi.

Khương Như lại nhìn về phía Từ Mạn.

“Ngoài Cảnh Cảnh, chị và Thường Vũ còn có ba đứa con trai nữa. Vì thế chị có chút kinh nghiệm về phương diện này. Trước khi có Cảnh Cảnh, chị luôn mơ ước có một cô con gái... Kết quả, thật sự đã sinh được một cô con gái rồi này!”

“Thường Vũ, hiện tại chúng ta đã có cả con trai lẫn con gái, em thực sự rất hạnh phúc...”

Nhìn Khương Như ngọt ngào rúc vào trong lòng Lê Thường Vũ, Từ Mạn hô hấp không thông, cắn răng đến mức sắp nát cả răng, chỉ có thể miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Chị Khương Như, em thật sự rất hâm mộ chị đó.”

“Từ Mạn, em không cần phải hâm mộ chị đâu... Chồng của em chắc chắn cũng rất thương em đúng không?”

Khương Như nhìn cô ta đầy thâm ý.

“Được rồi, chị và anh không làm phiền em nữa. Chồng ơi, em có hơi mệt, anh bế em về nhé.”

Lê Thường Vũ nhìn Từ Mạn theo bản năng, ánh mắt lộ ra chút xấu hổ.

Nhưng ông ta vẫn để Khương Như bế Khương Cảnh Cảnh, còn mình thì bế Khương Như rời khỏi phòng bệnh trước ánh mắt như kim châm của Từ Mạn.

Một lúc sau, nghe thấy loáng thoáng tiếng đồ vật bị đập vỡ từ phía sau, khóe miệng Khương Như cong lên một nụ cười.

Ngay sau đó, trong khoang miệng lại tràn ngập vị đắng, bà chỉ cảm thấy cơ thể và tinh thần của mình đều kiệt sức.

Những phản ứng của Lê Thường Vũ và Từ Mạn vừa rồi đã làm bà không thể lừa dối bản thân thêm nữa. Người chồng mà bà yêu suốt mười mấy năm qua thật sự đã phản bội bà, lại còn có con với tiểu tam.

Những năm tháng tình yêu này thật sự quá mong manh, chỉ trong một khoảnh khắc đã bị phá vỡ.

Bà thậm chí còn nghi ngờ liệu Lê Thường Vũ có bao giờ yêu bà thật lòng không. Ngay từ đầu theo đuổi bà, có lẽ chỉ là vì thế lực của nhà họ Khương.

Khoảnh khắc này, bà thực sự rất mệt mỏi...

[Mommy đừng buồn! Cảnh Cảnh sẽ bảo vệ mommy!]

[Tất cả những gì cha cặn bã có được ở hiện tại đều là nhờ mẹ! Nhưng ông ta lại đối xử với mẹ như thế... Kẻ đáng ghét như vậy không xứng để mẹ đau lòng đâu!]

Đứa trẻ trong lòng múa may tay nhỏ, cố gắng muốn áp vào người Khương Như.

Khương Như giật mình, sau đó nắm lấy tay nhỏ mềm mại của con gái, nhẹ nhàng hôn lên một cái.

May mắn thay, bà còn có Cảnh Cảnh.

...

Bởi vì chuyện của Lê Thường Vũ mà Khương Như cảm thấy rất chán nản. May mắn là có Khương Cảnh Cảnh ở bên cạnh, lúc này bà mới từ từ bình tĩnh lại. Nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện mình và tiểu tam ở trong cùng một bệnh viện, Khương Như lại cảm thấy không thể chịu đựng nổi.

Bà vốn định về nhà ngay lập tức, nhưng lại không thể nuốt trôi cục tức này.

Vì vậy, trong mấy ngày kế tiếp, bà thường xuyên tìm các chị lớn trong bệnh viện để trò chuyện, cho bọn họ xem ảnh cưới của mình, tiết lộ cuộc sống hôn nhân hạnh phúc của mình. Sau đó lấy cớ kết bạn thỉnh thoảng lại đến tìm Từ Mạn, mỗi lần bà đều cố tình mở cửa lớn tiếng cười nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »