Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Mỹ Nhân Rắc Rối Xuyên Thư

Chương 27

« Chương TrướcChương Tiếp »
Anh còn chưa nghĩ ra cách để phản công, thì đã nghe Thẩm Vân Đường tấn công trước: “Thư ký là cái gì? Thư ký dám tắt máy của tôi chẳng phải vì anh không coi trọng tôi sao! Nếu anh coi trọng tôi, thư ký nào dám tắt?”

Cô chốt lại: “Hoắc Duật Ngôn, anh đúng là đồ khốn!”

Hoắc Duật Ngôn nghẹn lại, còn chưa kịp nói gì để biện minh, thì điện thoại đã bị cúp ngang.

Hoắc Khê Hoài và tài xế đứng yên không nhúc nhích nhìn cô nói chuyện điện thoại, mãi đến khi cô dập máy mới lập tức quay đầu, một người cầm lấy áo trên quầy để nhìn tay áo, người còn lại cầm một chiếc quần short lấp lánh lên để so thử vào eo cậu.

Thẩm Vân Đường ném điện thoại vào túi, gương mặt lạnh tanh nói: “Bao luôn cửa hàng bên cạnh đi.”

Nhân viên bán hàng trợn tròn mắt, thu lại vẻ mặt "gia đình này thật phức tạp", bĩu môi: “Cửa hàng bên cạnh là cửa hàng mẹ và bé.”

"Không thể bao luôn cửa hàng mẹ và bé sao?"

Nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm Vân Đường, cô nhân viên bán hàng ngay lập tức thay đổi thái độ với sự chuyên nghiệp tuyệt vời: "—Tất nhiên là được ạ! Tôi nghĩ cửa hàng đó rất phù hợp với cô và ngài... nếu cô có đổi chồng thì đồ cũng có thể tái sử dụng được."



Hoắc Duật Ngôn nhìn chằm chằm vào màn hình bị ngắt cuộc gọi, hơi thở nghẹn lại, vừa định ném điện thoại, nhưng rồi nghĩ nếu Thẩm Vân Đường gọi lại mà anh không bắt máy thì sẽ thảm hơn. Thế là anh từ từ đặt điện thoại xuống.

Thật nực cười.

Anh ngay cả cơn giận dữ kiểu tổng tài cũng không thể bộc lộ được, vậy mà có người nghi ngờ anh là kẻ lạm quyền, đa tình.

Hoắc Duật Ngôn nặng nề ngồi xuống ghế, tự trấn an mình một lúc lâu mới lấy lại bình tĩnh, gọi thư ký vào.

Thư ký vốn đã lo lắng từ trước, những suy nghĩ mơ hồ khiến cô đứng ngồi không yên, nóng ruột đi qua đi lại.

Có phải cô đã phá hỏng việc của Hoắc tổng rồi không?

Ai bảo cứ phải nghĩ rằng người vợ trong danh bạ là người ở nhà? Nhỡ đâu đó là một người khác thì sao?

Xong rồi, nếu tối nay Hoắc tổng không thể vào được "kim ốc tàng kiều", chẳng phải sự nghiệp của cô cũng sẽ kết thúc tại đây sao?

Vừa nghe thấy Hoắc tổng gọi, cô thư ký lập tức đứng bật dậy, chạy nhanh như cơn gió vào văn phòng.

Hoắc tổng quả nhiên có vẻ mặt rất khó chịu, tim thư ký đập càng nhanh hơn, cảm giác mình như món ăn bị bỏ rơi, bàn xoay chưa kịp đến lượt. Cái bóng thất nghiệp bao trùm lên đầu cô.

Hoắc tổng trông không vui, ngước mắt lên nói: "Từ giờ về sau, không được ngắt máy của cô ấy, bất cứ khi nào cô ấy gọi thì phải đưa ngay cho tôi."

Hóa ra là vì chuyện này! Thư ký thầm kêu khổ, gượng cười đồng ý: "Vâng, thưa Hoắc tổng, tôi hiểu rồi."

Hoắc Duật Ngôn ngừng lại một lúc, rồi nói: "Nếu tôi đang trong cuộc họp mà không thể rời đi được..."

Thư ký vểnh tai lên, thì làm thế nào?

Hoắc Duật Ngôn bình thản như thể đã nhìn thấu sinh tử: "Cô tìm một người đàn ông khác bắt máy, nói với cô ấy là tôi sẽ về ngay."

Thư ký hít vào một hơi, không ngờ đóa hoa bé nhỏ này lại được cưng chiều đến thế.

Cô vội vàng đồng ý, sau đó, Hoắc Duật Ngôn lại giao cho cô một nhiệm vụ khác.

"Cô đi tìm thông tin liên lạc của Thẩm An Quốc, cũng như xem xét mọi giao dịch giữa tôi và ông ta cùng gia đình ông ta."

Thẩm An Quốc, chẳng phải là cha của Thẩm Vân Đường sao?

Nghe giọng điệu muốn thanh trừng của Hoắc tổng, có vẻ như sắp có chuyện lớn xảy ra? Liệu đây có phải là nguồn gốc của sự rạn nứt trong tình cảm không?

Thư ký cảm thấy mình đã nắm được mấu chốt, cẩn thận hơn trong lời ăn tiếng nói và hành động.

Một số người, tuyệt đối không thể đυ.ng vào.

Hoắc Duật Ngôn xem xét tài liệu và càng thấy khó hiểu hơn.

Anh chỉ gặp người nhà họ Thẩm có ba lần, trong đó hai lần là để bàn bạc về hôn lễ.

Chỉ có một lần khác là tại một bữa tiệc năm ngoái. Khi đó, sức khỏe của ông nội anh không tốt, rất muốn thấy anh lập gia đình, nên ông đã tổ chức một bữa tiệc danh nghĩa là kết nối xã hội nhưng thực chất là để thúc đẩy hôn nhân. Mọi thứ được chuẩn bị rất bài bản.

Gia đình họ Thẩm cũng tham dự bữa tiệc đó, nhưng anh không có ấn tượng gì đặc biệt, chỉ đến tham dự lấy lệ. Bữa tiệc tổ chức ở núi hay bãi biển thì anh cũng quên mất, anh và Thẩm Vân Đường cũng không gặp nhau trong bữa tiệc đó.

Vậy rốt cuộc anh có thể gặp em gái của Thẩm Vân Đường ở đâu để xảy ra chuyện "yêu mà không được" như vậy?

Hoắc Duật Ngôn nghĩ mãi không ra, quyết định nhờ người điều tra xem liệu mình có từng yêu qua mạng không.

Nghe thấy yêu cầu này, trợ lý nhìn anh với ánh mắt vừa kính nể vừa hơi xa cách, như thể đang nhìn một kẻ tâm thần vừa trốn khỏi viện.

Hoắc Duật Ngôn không hài lòng, kéo cổ áo chỉnh lại.

Mặc dù trong ký ức của anh hoàn toàn không có đoạn đó.

Nhưng lỡ đâu anh cũng có nhân cách kép thì sao?

« Chương TrướcChương Tiếp »