Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Mỹ Nhân Nghèo Túng Trở Thành Vật Trong Tay Của Đại Lão

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lục Đinh Hàn nghe vậy thì dừng lại, cúi đầu nhìn người trước mắt, giọng nói trầm thấp, như là có rất nhiều kiên nhẫn, hài hước nói: “Đừng cái gì? Đừng chạm vào em sao? Hay là đừng làm? Hửm?”

Giang Cẩn đã sớm lĩnh giáo được sư ác liệt của Lục Đinh Hàn, vào lúc này cậu có nói gì cũng vô ích, cậu buông tay Lục Đinh Hàn ra, xoay mặt qua bên kia, chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Trên người anh có mùi.”

Phút chốc, Giang Cẩn chợt cảm thấy hơi lạnh, cơ thể bị nâng lên mất đi trọng tâm, cậu bị Lục Đinh Hàn bế lên, Lục Đinh Hàn không vui nói: “Nhiều chuyện.”

Giang Cẩn biết đêm nay trốn không thoát.

Giang Cẩn quá gầy, như là một tấm giấy mỏng, gió thổi qua là chao đảo, cũng may nền tảng của cậu tốt, mặt mày thanh tú dịu dàng, làn da trắng sáng, mặc dù gầy đến hơi thoát tướng nhưng vẫn đẹp đến kì cục, Lục Đinh Hàn ôm cậu đi đến phòng tắm, lại không nhịn được cúi xuống hôn khóe mắt của cậu, giọng điệu trở nên dịu dàng không ít: “Nghe lời, lần sau không được phép khóa cửa.”

Giang Cẩn trốn không được, người Lục Đinh Hàn toàn mùi rượu, khiến cậu cảm thấy rất khó chịu, cậu cọ qua cọ lại trong ngực Lục Đinh Hàn, muốn chạy thoát.

Lục Đinh Hàn đột nhiên siết chặt tay, cố định cậu không cho cậu lộn xộn, giọng nói kìm nén có hơi khàn: “Đừng nhúc nhích.”

Dường như Giang Cẩn nhận thấy được sự thay đổi vi diệu của cơ thể Lục Đinh Hàn, lập tức cậu cũng không dám động đậy.

Lục Đinh Hàn lại đột nhiên nhớ tới cái gì, cúi đầu tìm tòi, sau đó phát hiện toàn bộ phòng sạch sẽ ngăn nắp nhưng mà không nhìn thấy một đôi giày.

Thân thể Giang Cẩn vốn không tốt, còn luôn không mang giày, Lục Đinh Hàn mắng cậu vài lần nhưng vẫn vô ích. Nhưng hôm nay tâm trạng anh không tồi, không có mắng nữa, chỉ ôm người đi vào trong, diu giọng hỏi người trong lòng ngực: “Giày em đâu rồi?”

Giang Cẩn sợ anh nổi giận, dúi đầu vào ngực Lục Đinh Hàn, nghẹn ngào nói: “Tìm không thấy.”

Dường như giọng điệu có hơi ủy khuất.

Lục Đinh Hàn không trả lời cậu, đá phăng cửa phòng tắm ra, đặt Giang Cẩn ở trên bệ rửa tay, tiến lên hôn cậu.

Giang Cẩn bị lấp kín miệng, phát ra tiếng phản khán “ưm… ưm”, tay chống ngực nóng hổi của Lục Đinh Hàn, muốn đẩy anh ra.

Nhưng dù sao sức lực cũng có sự chênh lệch, Lục Đinh Hàn dùng một tay nắm chặt lấy hai tay cậu, nụ hôn này càng trở nên mãnh liệt hơn, anh tiến quân thần tốc, linh hoạt khuấy động ở trong miệng Giang Cẩn, mãi cho đến khi Giang Cẩn khó thở, Lục Đinh Hàn mới buông cậu ra.
« Chương TrướcChương Tiếp »