Chương 31

Nhan Yên giải thích: "Ngoại trừ cật thỏ, còn có ít cánh vịt, cũng rất ngon. Mặt khác không phải ngày nào cũng có bán cật thỏ, chỉ khi làm đơn đặt trước cho khách trong nhóm, mới có thể làm một ít, nếu như lượng yêu cầu lớn, có thể vào nhóm của tôi, đặt trước ở trong nhóm."

Cật thỏ, chỉ có số ít người muốn mua, phần nhiều thích ăn mấy thứ như đầu thỏ chân thỏ đầu vịt.

Nếu như trong nhóm có người đặt cật thỏ, Nhan Yên sẽ tiện tay làm một ít bán lẻ, nếu như trong nhóm không đơn đặt hàng cật thỏ, cô sẽ không làm xiên cật thỏ.

Đối phương được thêm vào nhóm của Nhan Yên, thỏa hiệp nói: "Được thôi, tôi lấy hết luôn toàn bộ cánh vịt, có phải cật thỏ của cô còn có những món nhúng khác không?"

Nhan Yên gật đầu: "Cật thỏ hơi cay, những thứ này là đồ nhúng rất cay, cay lắm, chắc chắn có thể ăn cay không?"

Đối phương nghiêm mặt: "Chắc chắn có thể ăn, cay hơn nữa, càng cay càng tốt. Ngày hôm qua có một người anh em mua cật thỏ ở chỗ cô, anh Thành của tôi ăn thấy ngon, nên hỏi người anh em đó, ngày hôm nay cố ý lại đây nếm thử."

Nhan Yên nhớ lại hình như là gặp một tên xăm mình, lần đầu tiên tới còn hỏi cô có bao nhiêu cật thỏ, lần thứ hai đã đặt mười mấy xiên.

Động tác cô nhanh nhẹn nắm lấy mấy xiên cật thỏ, nhúng sốt ớt nhiều lần, cho đến khi mỗi viên cật thỏ phủ đầy ớt đỏ hồng.

Sau khi đóng gói cẩn thận cho đối phương, đồ kho của Nhan Yên đã bán hết, chỉ còn dư lại ít bột bánh.

Cuối cùng cũng rảnh rỗi, Nhan Yên lấy điện thoại di động ra kiểm tra thu nhập của hôm nay.

Người đàn ông cầm lấy hộp đóng gói đi thẳng đến khu dùng cơm: "Anh Thành, cật thỏ chỉ còn từng này, tôi đã mua hết toàn bộ đồ ko ở chỗ cô gái, cô ấy nói cánh vịt kho cũng khá ngon, tôi mua một ít, cho mọi người nếm thử."

Tống Thành ngửi một cái, rất thơm, cầm lấy một cái cánh vịt đưa vào trong miệng, phần vỏ cánh vịt đã nguội bớt rất dai, nhai vào lại mềm mại, chất thịt bên trong nhẵn nhụi, rất ngon miệng.

Dầu màu hoa hồng phủ lên lớp da cánh vịt tràn ngập vị tê cay, hai loại đan xen nhau ngay đầu lưỡi, cánh vịt không nhỏ, thịt rất nhiều, gặm rất sướиɠ, cắn bỏ phần xương, tủy xưởng nồng nặc lan tràn, thật đáng kinh ngạc!

Tống Thành vừa ăn vừa truyền thụ tâm đắc của mình: "Dùng hàm răng cắn nát xương, tủy xương bên trong quá ngon."

Ăn xong cánh vịt, quay lại xiên cật thỏ đã mong ước từ lâu.

Vẻ ngoài của cật thỏ có hình bầu dục rất giống đậu tằm, bề ngoài trơn trượt, phủ lên nước sốt tràn đầy, màu sắc hấp dẫn.

Cật thỏ vào miệng có vị mặn thơm, bên trong nước sốt ngoại trừ ớt, hình như còn thêm những hương liệu khác, nếm được hương khô của ớt, thơm mà không khô.

Hạt mè với cây thìa là, thơm ngát ngào ngạt, cắn một cái, cât thỏ mềm đến mức suýt chút nữa phọt nước ở trong cổ họng.

Một khi không sơ chế cật thỏ, dễ còn mùi tanh tưởi.

Cật thỏ nhà cô không hề tanh chút nào, rất thơm, hoàn toàn khác với cật thỏ nướng bán bên ngoài, ăn không hề cảm thấy ngán.

Không biết nước sốt nhà cô pha thế nào, vừa vào miệng chỉ còn hương thơm của ớt, không cảm nhận được cái cay nóng rực, càng ăn càng cay, mấy người đằng sau hít hà hít hà, cay đến mức liên tục hà hơi.

Tống Thành đứng lên: "Không được, quá cay, bên kia có bán đồ uống, tôi đi lấy một chai qua."



Ngày mai là tiết thanh minh, dựa theo thông lệ, Nhan Yên sẽ cùng cha mẹ về quê tổ tiên, tảo mộ.

Năm nay cũng không ngoại lệ, Nhan Yên xin người trong nhóm nghỉ phép một ngày, ngày mai không khai trương.

Nghe cô bảo hôm sau mới về bán, các thục khách trong nhóm dồn dập kêu rên không ngớt.