Chương 26

Cô ấy không thiếu tí tiền thuốc ấy, chỉ là hy vọng chủ quán có trách nhiệm với nguyên liệu nấu ăn, có trách nhiệm với khách hàng.

Từ Phong thì không nghĩ như vậy, thừa dịp nhiều người, Nhan Yên sợ buôn bán thất bại, chắc chắn không dám tranh chấp với cậu ta, chỉ có thể tự nhận xui xẻo bỏ tiền ra.

Cậu ta nhìn về phía thiếu nữ không rành chuyện đời ở bên cạnh: "Tiểu Cầm, em thật sự quá ngây thơ, em suy nghĩ cho người khác, người khác cũng sẽ không suy nghĩ thay em, chỉ có thể cảm thấy em rất dễ bắt nạt."

"Cô chủ, đầu thỏ quán cô không sạch sẽ, hôm qua tôi mua đầu thỏ ở quán cô, hại bạn gái tôi bị viêm dạ dày." Từ Phong cố sức rướn giọng la hét, bảo đảm thực khách chung quanh đều có thể nghe thấy.

Xung quanh yên tĩnh, Nhan Yên dừng tay, quan sát Từ Phong.

Trí nhớ của cô rất tốt, người trước mắt trông rất lạ mặt.

Ngày hôm qua, hình như cô chưa từng gặp cậu ta.

Nhan Yên bình tĩnh lại, gói đồ kho trong tay, đưa cho khách hàng: "Món kho ở quán chúng tôi mỗi ngày sơ chế ngay kho ngay, rất tươi, nếu như ăn đau bụng, ngày mai có thể lấy ghi chép chuyển khoản tiền tới tìm tôi."

Thẩm Viên gật đầu: "Tôi đương nhiên tin, quán này vừa khai trương, tôi đã đến mua đầu thỏ ăn, xử lý sạch sẽ hơn quán khóc, lại ngon, có thể là có hiểu lầm gì không!"

Sau khi nhận được đầu thỏ, Thẩm Viên đi qua một bên, cũng không sốt ruột rời đi.

Khách hàng khác do dự một hồi, Nhan Yên bèn làm sáng tỏ: "An toàn thực phẩm rất quan trọng, nếu không thì chờ tôi thu xếp xong, mọi người xem tình huống, suy nghĩ thêm có muốn mua hay không."

Nói xong, Nhan Yên quay đầu nói với Từ Phong: "Có thể đưa ghi chép chuyển khoản cho tôi không, hoặc là báo cho tôi ngày hôm qua khoảng mấy giờ đến mua!"

Từ Phong không chút hoang mang, khi đến đã nghĩ kỹ cái cớ: "Tài khoản của tôi không đủ, hôm qua đưa tiền mặt, mua hai cái đầu thỏ, thời gian vào khoảng chừng sáu giờ rưỡi chiều."

Nhan Yên tư duy rõ ràng, tiếp tục hỏi dò: "Đưa bao nhiêu tiền mặt, có thối tiền không, thối lại bao nhiêu?"

Từ Phong: "Tôi đưa 26 đồng tiền mặt, không có thối tiền."

Nhan Yên nhớ lại, nở nụ cười: "Sáu giờ, món kho của tôi đã bán hết, còn dư lại đều là đơn đặt trước, đều đã trả tiền trước từ lâu. Sau sáu giờ rưỡi, trong tờ giấy của tôi không có bất kỳ khoản ghi chép nhận tiền nào, tôi thậm chí có thể công khai tờ giấy nhận tiền cho mọi người xem."

Từ Phong có hơi hoảng hốt, chẳng lẽ ngày hôm qua cậu ta nhìn thấy một hàng dài, nhưng thật ra là khách quen đặt trước trong nhóm Nhan Yên đang xếp hàng.

Từ Phong vịt chết còn mạnh miệng: "Rõ ràng ngày hôm qua tôi mua đầu thỏ ở quầy hàng của cô, bây giờ không thừa nhận sao?"

Nhan Yên: "Khách thường xuyên đến quầy hàng của tôi mua món kho đều biết, tôi mở bán nửa tiếng, mấy món kho bán lẻ đều sẽ bán hết, chỉ có đơn đặt trước trong nhóm với bánh cuộn trái cây còn bán."

Thẩm Viên phụ họa: "Đúng vậy, mỗi lần tới trễ một chút thôi sẽ không mua được món kho, chúng tôi đều đã đặt trước trong nhóm, ngày hôm qua năm giờ rưỡi, đều có ai lại đây xếp hàng!"

"Tôi đây." Tưởng Tiểu Vũ không biết từ đâu nhô ra: "Sao đổi chỗ vậy, với lại vừa nãy xảy ra chuyện gì thế?"

Thấy mọi chuyện phát triển theo hướng bất lợi cho mình, Từ Phong lập tức đổi giọng: "Có thể là ta nhớ lộn, hoặc là trước năm giờ."

Nghe Thẩm Viên nói rõ ngọn nguồn mọi chuyện, Tưởng Tiểu Vũ híp mắt, đánh giá Từ Phong từ trên xuống dưới: "Tôi thấy người này trông hơi quen, a, tôi nhớ ra rồi, hôm qua hình như cậu mua đầu thỏ ở một sạp hàng ăn vặt khác, cậu tên gì, chính là cái gã đàn ông trung niên cướp chỗ của bánh cuộn của cảnh sát chìm đấy."