Từ hôm nay Nhan Yên đẩy bán món mới cánh vịt, bắt đầu chế biến.
Thực ra cũng không định bán món mới, chẳng qua là vì cô thèm, thích gặm cánh vịt nhất, nhưng cánh vịt bán bên ngoài toàn dính lông, hoàn toàn không biết nên ăn từ phần nào, chỉ nhìn thôi đã hết thèm, không còn muốn ăn nữa, vả lại cô cũng không dám ăn.
Vào dịp lễ tết, cha cũng sẽ mua mấy cân cánh vịt và cổ vịt kho, cho Nhan Yên đỡ thèm.
Cánh vịt, đầu vịt và đầu thỏ sau khi để ráo, nhổ lông rất tiện, nhẹ nhàng kéo một cái, lông đã bị nhổ ra.
Sau một quãng thời gian rèn luyện, kỹ năng nhổ lông vịt của Nhan Yên tăng cao, chỉ hai ba lần, đã rút sạch sẽ một cái cánh vịt.
Nhổ lông cánh vịt, đầu vịt và đầu thỏ, mất công sức tốn thời gian phí nhân công, tính theo thành phẩm, gần như không lời được bao nhiêu, không có lợi nhuận cao bằng chân thỏ, cổ vịt, dựa vào lượng bán nhiều kiếm chút danh tiếng, ít lãi tiêu thụ mạnh.
Không biết nhổ lông bao lâu, Nhan Yên đứng dậy uống một ly nước, nhìn thời gian, sắp mười giờ rưỡi.
Nên ăn cơm trưa.
Ăn cơm một mình, cũng không thể ăn uống tạm bợ, Nhan Yên nấu một món một canh cho mình.
Mới vừa múc cơm, thì nghe thấy ngoài hành lang có người gõ cửa.
"Ai vậy?" Cô nghi hoặc, nhìn qua mắt mèo trông thấy một người đứng ngoài cửa, thoáng chốc mừng tới khóc.
Cô mở cửa nhà, chào đón nồng nhiệt: "Mẹ thân yêu, con biết ngay mẹ sẽ không nhẫn tâm bỏ con gái yêu quý ở nhà một mình, mẹ thật tốt."
Hoàng Tú Lan nghẹn lời không nói gì.
Nhan Yên: "Con làm một món một canh, mẹ ăn sáng không?"
Sắc mặt Hoàng Tú Lan tốt lên, im lặng không lên tiếng nhận chén cơm Nhan Yên đưa tới, bắt đầu múc ăn.
Một món cải bắp xào, thịt ba chỉ nướng tiêu, miệng đầy nước mỡ, cải bắp giòn ngọt, ngon thì ngon, chỉ là quá tốn cơm.
Ăn hết một chén cơm đầy, Hoàng Tú Lan không chịu được sự quyến rũ của món canh trứng với dưa leo ngon lành, bèn múc một chén.
Dưa leo thanh nhiệt sinh tân, giải độc đẹp da, ngôi sao người ta giảm cân đều ăn dưa leo, còn có trứng gà, tất cả đều là protein, là một trong các món chính trong thực đơn người giảm cân và tập thể dục, giàu protein ít calo, phù hợp cho giảm cân nhất, đâu có calo nào?
Thuyết phục bản thân xong, Hoàng Tú Lan yên tâm thoải mái lại múc một chén canh nữa.
Quá đã, uống ngon thật!
Cơm nước xong xuôi, phải nắm chắc thời gian làm việc.
Hoàng Tú Lan xiên rau dưa, ngâm ở trong nước sạch, lấy một cái ghế chéo tới, cầm bàn chải chà.
Động tác của bà nhanh nhẹn, chà vừa nhanh vừa sạch, mỗi cái răng thỏ đều trơn bóng trắng tinh.
…
Sau khi kho hết toàn bộ nguyên liệu, Nhan Yên nhịn không được nếm thử một miếng cánh vịt, bởi vì mới nấu chín, lớp da mềm mại, răng trên răng dưới nhẹ kéo một cái, chất thịt mềm nhừ, bỏ đầu cánh gà vào trong miệng khẽ cắn một miếng, xương thịt tách nhau ra.
Cũng không tệ lắm!
Sau khi ngâm một tiếng cho thấm vị, chất thịt sẽ tê cay tươi ngon hơn.
Trước khi chuẩn bị mở hàng, Nhan Yên cố ý canh góc cho món cánh vịt kho cay, chụp bức ảnh, gửi vào trong nhóm.
【 Nhóm bánh cuộn trái cây Nhan Ký 】
Nhan đủ mọi màu sắc: 【 Món mới cánh vịt kho cay, giới hạn bán mười lăm cái, tới trước được trước. 】
Gửi tin nhắn xong, Nhan Yên cất điện thoại vào trong túi, chuyển dụng cụ hết chuyến này tới chuyến khác, chuẩn bị mở hàng.
Cách một khoảng, Nhan Yên nhìn thấy chỗ bày quán của mình có bảy, tám người tụ tập, ló đầu nhìn xung quanh, vừa thấy bóng dáng màu hồng nhạt xinh đẹp ở chỗ khúc quanh, thoáng chốc mừng tít mắt: "Chị chủ bán đầu thỏ đến rồi."
Nhan Yên: "Nhiều người thế, có chuyện gì vậy?"
Chiếc xe ba bánh điện của cô mới vừa dừng lại, lập tức có một đám người chen tới, người này muốn mua đầu thỏ, người kia muốn mua cổ vịt, còn có người muốn mua xiên đồ chay…
Lúc Thẩm Viên và bạn cùng phòng đến, thì nhìn thấy trước quầy hàng của Nhan Yên có một đám người vây quanh, Nhan Yên rướn cổ họng kêu: "Bán hết đầu thỏ rồi, những ai chỉ đến mua đầu thỏ đừng lãng phí thời gian xếp hàng."