Chương 73

[đinh! Hồ năng lượng đã đầy 200 điểm năng lượng tri thức, chúc mừng bạn học Nguyễn Trà !]

Nguyễn Trà xem 《 Cuộc sống thân yêu 》xong vừa lên lầu, bên tai truyền đến âm thanh điện tử của hệ thống 1128 hệ thống, vẻ mặt vui mừng, “Bản báo cáo nghiên cứu cô kêu tôi gửi đi được bọn họn tiếp nhận rồi à?”

Tuần trước, trong quá trình Nguyễn Trà nghiên cứu trí tuệ AI, đã thấy được phần giới thiệu chi tiết về cách sử dụng các chip AI trong ba cuốn sách ở thư viện của hệ thống.

Hóa ra, con người trong tương lai, đã tạo ra được quy trình sản xuất công nghệ chip ứng dụng 0.003nm tức là 3pm , mà ở vị diện của cô, phần lớn các công ty công nghệ cao nhất cũng chỉ nghiên cứu ra quy trình sản xuất 3nm.

Nguyễn Trà cho rằng nếu muốn nghiên cứu AI ( hệ thống ) thì việc nghiên cứu về chip cũng rất quan trọng, đơn giản chỉ cần cô cố gắng lĩnh hội hết tất cả kiến thức trong ba quyển sách kia, sau khi nghiên cứu xong, lại tham khảo trình độ kỹ thuật công nghệ hiện tại, sau đó phát huy tất cả nội dung đã thu được.

Làm không được cô cũng không sợ, có thể chỉnh sửa lại các công nghệ sử dụng được giao chúng cho những người có năng lực và trình độ cũng được?

Đương nhiên, Nguyễn Trà thừa nhận mình đã mắc một sai lầm, sau khi viết ra, cô trực tiếp để hệ thống lợi dụng khả năng tàng hình của công nghệ tương lai gửi "bản thảo" trong hộp thư trước cửa nhà người ta.

Thông thường, an ninh của viện nghiên cứu phải rất nghiêm ngặt, người phụ trách những dự án mật sinh hoạt luôn ở trong viện nghiên cứu, Nguyễn Trà cũng không muốn đi tìm tòi nghiên cứu những bí mật bên trong, chỉ để hệ thống đúc một cái lỗ trước cửa nhà một người phụ trách.

Nơi phát hiện báo cáo không thể tránh khỏi bị điều tra, rất có thể nội dung báo cáo sẽ bị kiểm tra nhiều lần, cho nên Nguyễn Trà đã sử dụng tất cả sức mạnh của não bộ mà cô chưa bao giờ dùng đến.

[Nhân viên mục tiêu đã thuật lại tình huống mà mình thấy, yêu cầu điều tra xung quanh nhà ở của mình, bổn hệ thống quan sát xung quanh một chút, thấy bọn họ tìm không được một manh mối nào, bổn thống liền quay về trước, nhân viên mục tiêu đã nhận được báo cáo lệnh triệu tập đoàn đội, chuẩn bị nghiên cứu.]

Nguyễn Trà nhìn thấy hệ thống 1128 rất tự tin về kỹ thuật của mình, khả năng giám sát từ bất kỳ vị trí nào, không ôm hy vọng thời đại của cô sẽ có thể nghiên cứu ra hệ thống.

Đặc biệt là sau khi đọc hơn chục cuốn sách trong thư viện, Nguyễn Trà hoàn toàn nhận ra rằng công nghệ của tương lai thực sự khiến người ta phải kinh ngạc cảm thán, thế giới mà cô đang sống trong vài thập kỷ tới, thậm chí cả trăm năm nữa, công nghệ ứng dụng chắc là vẫn không thể so sánh được.

Trên thực tế, nếu không phải vì chương trình diệt vi rút mà cô vô tình liên kết được, Nguyễn Trà cũng đã từng có một ý tưởng vô cùng nguy hiểm, giao hệ thống 1128 cho quốc gia nghiên cứu.

【 Đinh! Quy tắc của hồ năng lượng đã cập nhật lại: Nếu nhân viên mục tiêu và đoàn đội có tiến triển, bạn học Nguyễn Trà sẽ đạt được 1000 đến 5000 năng lượng tri thức! 】

【 A a a a! bạn học Nguyễn Trà đã nhận được một phúc lợi ẩn! 】

【 Ngay cả khi nhóm mục tiêu không thể phát triển con chip trong báo cáo, chỉ cần họ đọc báo cáo cẩn thận, chúng ta vẫn có thể nhận được 1.000 điểm năng lượng! bạn học Nguyễn Trà quá lợi hại rồi! Bổn hệ thống yêu ngươi muốn chết! 】

Nhân viên mục tiêu đã triệu tập đoàn đội để nghiên cứu, cho thấy rằng họ đã công nhân với một số lý thuyết trong báo cáo, dữ liệu của chương trình nội bộ trong hệ thống 1128 đã được tính toán xong, đã nhận được thành quả.

Xác suất nhân viên mục tiêu và đoàn đội sẽ đọc kỹ báo cáo là tới 99,99%!

Nguyễn Trà mặt mày vô cảm nhìn hệ thống từ nghiêm túc biến thành ngốc manh, hơi cảm thấy tiếc nuối trong lòng một chút, hệ thống vẫn là nên duy trì dáng vẻ nghiêm trang nghiêm túc như vừa rồi mới tốt nha.

【 Bạn học Nguyễn Trà! Vì ngươi đã giúp cho khoa học kỹ thuật của vị diện này phát triển nên quy tắc mới của hồ năng lượng lại xuất hiện, giới hạn phần thưởng đã được tăng từ 2000 lên 5000! 】

Hệ thống thật sự rất vui mừng, vừa nói xong, cả người hệ thống trở nên tròn vo, cục bột nếp béo béo lăn qua lăn lại trên bàn học của Nguyễn Trà, hận không thể mọc ra hai cái Jiojio duỗi loạn xạ!

Chưa kể nhận được 5000 điểm năng lượng, cho dù chỉ nhận được 2000 điểm năng lượng, nó cũng đã có thể ngay lập tức mở khóa cơ sở dữ liệu bị chặn, đồng thời lôi ra hồ sơ năm đó nó cùng Úc Chinh ký kết cả với DNA của Úc Chinh.

Rồi sau đó, nó cùng bạn học Nguyễn Trà có thể lập tức định vị được vị trí của Úc Chinh, không sợ lại mất dấu ông ta!

Nguyễn Trà một tay chống cằm, dùng bút gõ vào bìa sách, cũng có chút kinh ngạc khi được một miếng bánh rơi trúng đầu, cũng hiểu được ưu đãi của việc nâng cao giới hạn trên.

Rốt cuộc đọc một quyển sách có thể lấy được 10 điểm năng lượng, nói chung một tuần chỉ có thể nhận được 300 điểm năng lượng.

Nhưng tuần trước bởi vì muốn làm báo cáo nghiên cứu về chip, cô chỉ đọc được ba quyển sách trong 7 ngày, sau khi báo cáo được nhân viên mục tiêu chọn, cô cũng chỉ nhận được 200 điểm năng lượng.

Ở trong mắt hầu hết mọi người, đây có lẽ là một giao dịch thua lỗ, xét cho cùng thì, không có xác suất cụ thể nhân viên mục tiêu có nhận hay không nhân báo cáo, ngay cả khi được nhận, vất vả cả một tuần, cũng chỉ lấy được 200 điểm năng lượng, thật sự không đáng giá.

Nhưng bên trong hệ thống lại thiết lập phúc lợi ẩn.

Nguyễn Trà nghĩ rất có khả năng cô sẽ nhận được 1000 điểm năng lượng, trong lòng liền không kìm được mà vui mừng, khóe môi cũng nhếch lên một chút, hít sâu vài cái, lấy ra những cuốn sách chưa đọc xong trên kệ sách, một lần nữa chuyên tâm đọc sách.

Nếu mọi chuyện suôn sẻ, có thể có khả năng trước khi tốt nghiệp trung học, cô và hệ thống đã đủ năng lực đối phó với Úc Chinh.

——

Trên dưới Nguyễn gia đều một lòng một dạ không ngừng học tập, người nào đó lại muốn nghỉ ngơi đi ngủ một chút cũng không được.

Trong thư phòng tối tăm, thiết kế đơn giản, đồ đạc được sắp xếp gọn gàng sạch sẽ, sạch sẽ mà sạch sẽ, trên bàn làm việc có một đống tài liệu và một ít sách giáo khoa của năm ba, trong đó còn có hai file sách liên quan đến đại học có thể học trên máy tính.

Phó Thầm cầm máy tính bảng bằng một tay, màn hình đang chiếu nên phát sáng, trên máy tính bảng đang phát màn kết thúc của《 Cuộc sống thân yêu , chính giữa màn hình đang tạm dừng, hiện lên một dòng chữ vàng mà anh tự thấy kiêu ngạo: Trà Trà chuyên tâm học tập, nhất định phải có không có ý định yêu đương.

Anh thấy cư dân mạng nói rất đúng, Nguyễn Trà nên xem chương trình game show với Lương Tồn Cẩn, hơn nữa ——

Phó Thầm rũ đôi mắt xuống.

Anh và Lương Tồn Cẩn đã quen biết nhau hơn mười năm rồi, mấy năm trước xem nhau như anh em, thói quen và giọng điệu của Lương Tồn Cẩn, anh vẫn hiểu biết một chút.

“Trà Trà chuyên tâm học tập, nhất định không có ý định yêu đương.” Một câu này, rất có thể là ý của Nguyễn Trà.

Phó Thầm dán mắt vào màn hình vài giây rồi vươn tay tắt máy tính bảng đi, Trà Trà chuyên tâm học tập cũng tốt, trước mắt cô không thích anh, cũng sẽ không thích người khác.

Hơn nữa, anh còn là người giám sát cô học tập được chính miệng cô công nhận.

——

30 tháng chạp.

Tết Âm Lịch mỗi năm một lần, Tất cả các biệt thự trong khu biệt thự đều được dán các câu đối xuân, giấy kính cắt hoa, pháo trúc mô phỏng các kiểu.

Thân cây trong vườn và quảng trường trong sân, treo dày đặc những bông hoa giấy và đèn l*иg đỏ Trung Quốc, khiến cả khu vực này tràn ngập đầy không khí mùa Tết.

Mà nhà họ Lương lớn như vậy, đón Tết Âm Lịch, lại không sôi động bằng ngày thường.

Hầu hết những người giúp việc và người làm vườn trong nhà đã về hết, chỉ còn lại hai người dì giúp việc nấu nướng, đã tất bật vào bếp từ sáng sớm.

Trước kia Lương gia vẫn luôn ăn cơm đoàn viên ở bên ngoài, nhưng Lương lão gia tử nghĩ đến năm nay ba người Nguyễn gia đã trở về lần đầu đón năm mới, cả nhà đơn giản ở lại trong nhà, thoải mái mà cũng tự tại.

Trên đầu Nguyễn Trà đội một chiếc mũ rộng vành màu đỏ, mặc một chiếc áo len đỏ và quần jean giản dị màu đen, cả người trông rất xinh đẹp đón Tết, “Ông ngoại, con đã cướp được một phong bao màu đỏ lớn nhất ở chỗ

dì, có 50 tệ lận!”

Nguyễn Trà lôi kéo Nguyễn Chính Phi mặt mày hớn hở chạy về nhà, vừa thấy Lương lão gia tử thì vội vàng lấy bao lì xì trong tay ra quơ quơ, báo tin vui cùng lúc, lại đưa tay ra, xòe năm ngón tay ra ước lượng thử, “Mấy anh mấy chị, em trai em gái khác cũng chỉ có 10 tệ hoặc 20 tệ thôi.”

Trong khu biệt thự nơi nhà họ Lương sinh sống có một thói quen, nữ chủ nhân phụ trách quản lý tài sản, sẽ thống nhất chuẩn bị phong bao lì xì mừng năm mới, nếu các bậc gia trưởng rãnh rỗi có hứng thú, có thể đưa con cái đến trước sảnh khu nhà để lấy bao lì xì.

Thực ra, mệnh giá bao lì xì cũng không lớn, ý định ban đầu của mấy bà chỉ muốn ban chút lộc cho con cháu, bởi vì bao lì xì nào cũng giống nhau như đúc, bọn nhỏ có thể lấy được bao nhiều tiền, đều do hên xui .

Lương lão gia tử cười ha hả nhìn Nguyễn Trà lấy ra năm tờ 10 tệ trong bao lì xi, cười chúc phúc, “Trà Trà sẽ được vô số phúc khí tốt trong năm mới.”

Nghe vậy, Đường Họa cũng cười, thấy Nguyễn Trà tháo mũ xuống, tóc có chút loạn, giơ tay chải chải lại đầu, “Trà Trà so với hai anh trai của con biết tranh đua hơn nhiều, anh cả và anh hai của con năm đó học cấp ba chỉ cướp được bao lì xì 10 tệ thôi.”

Đường Họa vừa dứt lời, một giọng nam trong trẻo truyền từ ngoài cửa đến, “Mẹ, năm nào về nhà cũng nghe mẹ vạch trần chuyện này, bao lì xì mỗi năm của con đều để Tồn Cẩn chọn, em ấy tay quá đen rồi.”

Nguyễn Trà quay đầu lại, nhìn thấy người thanh niên đeo cặp kính cận đang đẩy vali, khí chất điềm đạm, nghiêm cẩn, chợt nhận ra, cô dường như thấy một bác cả Lương Tông Kỳ phiên bản trẻ hơn.

Bởi vì trước đó vài ngày thường xuyên call video, cho nên Nguyễn Trà dễ như trở bàn tay nhận ra người đến, chính là người anh cả mới hoàn thành chương trình học tiến sĩ ở Anh của cô, Lương Tồn Hoài.

Nguyễn Trà nhìn Lương Tồn Hoài, nhất thời nhớ lại, kiếp trước trong truyện, lúc ‘Nguyễn Trà’ chết, Lương Tồn Hoài đang bận tốt nghiệp ở nước ngoài, không kịp về nhà.

Trước đó vài ngày, nghe thấy Đường Họa nói Lương Tồn Hoài chuẩn bị tốt nghiệp sớm, Nguyễn Trà vô cùng kinh ngạc, bây giờ thật nhìn thấy người, lại lần nữa nhận ra, cuộc sống của cô, người nhà của cô, thực sự khác xa với những gì viết trong truyện.

Thấy Lương Tồn Hoài, người trong nhà đều rất vui mừng, ý cười trên mặt Lương lão gia tử cũng sâu thêm mấy phần, “Tồn Hoài đã về, gầy đi rồi.”

Lương Tồn Hoài mới vừa tháo xuống khăn quàng cổ đưa cho dì giúp việc treo lên, nghe thấy Lương lão gia tử nói, vẻ mặt bất đắc dĩ, “Gia gia, trước khi về nước con có cân thử rồi, béo lên ba cân.”

Nguyễn Trà ở một bên nhàn nhạt bổ sung, “Có một loại gầy gọi là trưởng bối cho rằng anh gầy.”

“Em, cái tiểu nha đầu này.” Lương Tồn Hoài ngày thường không hay cười, môi cong nhẹ, nhưng đôi mắt đen lại rất ôn nhu, “Nhìn thấy anh trai, không chào một tiếng à?”

Thấy thế, Nguyễn Trà đứng thẳng lên, xòe hai tay ra, cười ngọt ngào “Anh cả, Tết Âm Lịch vui vẻ, mau phát bao lì xì.”

Lương Tồn Cẩn ngựa quen đường cũ lấy ra bao lì xì đã chuẩn bị tốt từ trước, đưa cho Nguyễn Trà cái dày nhất trong đó, “Ai cũng có, đây, của em.”

Anh không chỉ chuẩn bị bao lì xì cho Nguyễn Trà, mà cũng chuẩn bị cho Phó Thâm, thậm chí có cả bao lì xì cho Tống Mạnh Vũ.

Lương Thiến Linh thật sự đoạn tuyệt quan hệ với Lương gia, nhưng trên người Tống Mạnh Vũ chạy dòng máu của Lương gia, Lương Tồn Hoài không thể bên nặng bên nhẹ, đương nhiên, số tiền trong đó, của Nguyễn Trà là nhiều nhất, các quà tặng khác, cũng chỉ một mình Nguyễn Trà có.

“Không chỉ có bao lì xì, còn mua quà cho em nữa, đang trên đường đưa tới, chắc là cũng sắp đến rồi, chờ chiều nay rảnh, em lên mở quà ra xem nha.”

Nguyễn Trà đặc biệt thích mở quà, nghe vậy, mặt đầy tươi cười gật đầu “Cảm ơn anh cả!” Nói xong, lại cúi người, nhỏ giọng dò hỏi, “Anh cả, sao đột nhiên anh quyết định tốt nghiệp sớm vậy?”

Lương Tồn Hoài thuận tay cởϊ áσ khoác, mặt mày hiện lên mấy phần bất đắc dĩ, “Chị dâu tương lai của em, sau khi cô ấy phát sốt, ngày hôm sau lôi kéo bắt anh cùng cô ấy tốt nghiệp sớm, không tốt nghiệp trong lòng cô ấy cứ hoảng loạn, không có cách khác, anh liền cùng cô ấy tốt nghiệp sớm.”

Nguyễn Trà: “……”

Lão cha lão mẹ, cảm ơn các người ngày nào cũng show ân ái, con mới không bị cẩu lương của anh cả làm tức chết.

Người trong nhà vây quanh Lương Tồn Hoài nói chuyện phiếm, ngoài cửa lại truyền đến âm thanh của ô tô, Nguyễn Trà ngồi bên cạnh Lương Tồn Hoài nghe thấy tiếng mà nhìn theo, lập tức liền thấy anh haiLương Tồn Cẩn, vội vội vàng vàng, nhìn thấy người nha trên mặt mang đầy vẻ tươi cười.

Sau lương anh ấy là một thiếu niên có mái tóc màu đen xen lẫn mấu sợi màu xanh.

Lương Tồn Cẩn không đợi mọi người nhìn rõ mặt người ta, đã giới thiệu, “Ông ngoại, con mang theo bạn tới, mọi người gọi cậu ta Tiểu Giang là được.”

Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Giang Dục Hành, Nguyễn Trà liền sững sờ.

Trên đỉnh đầu của anh ta sao lại cũng có một giao diện ảo!!!