- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Sủng
- Sau Khi Mất Trí Nhớ, Tôi Với Vợ HE
- Chương 9: Nắm tay
Sau Khi Mất Trí Nhớ, Tôi Với Vợ HE
Chương 9: Nắm tay
Gia cảnh của Hứa Nhược Tinh tương đối tốt, cha làm kinh doanh, mẹ làm giáo sư, ngày thường sống với nhau rất hòa thuận, quan hệ trong nhà cũng rất hòa hợp, ước chừng là cha mẹ yêu thương quá nhiều, cô rất khó hiểu được suy nghĩ của cha mẹ Tô Nghi, sau khi nhận được tiền chuyển khoản, cô liền gửi trả về, nhân tiện nhắn trả lời: "Con sẽ chăm sóc em ấy."
Bên kia không có gửi thêm tin nhắn nào, có lẽ đang bận việc.
Hứa Nhược Tinh buông di động, nghe được phía sau có tiếng bước chân, cô ấy nói: "Đồng nghiệp của em đến."
Tô Nghi dùng đầu ngón tay quét đuôi mắt, nâng đầu nhìn về phía cửa, Hứa Nhược Tinh vừa mới ở tiệm trái cây gặp được đồng nghiệp của cô, biết sắp tới nên không đóng cửa, Hoàn tỷ dẫn theo mọi người xem số phòng bệnh, ánh mắt hướng đến người trong phòng bệnh, không khỏi lên tiếng: "Tô Nghi."
Những người khác cũng thấy được, sôi nổi chào hỏi: "Tổ trưởng."
Tô Nghi nhìn đến mọi người cười nhàn nhạt: "Đến đông thế à." Những người khác hai mặt nhìn nhau vài giây, Hoàn tỷ nói: "Chị nằm viện, chúng em nên đến thăm chút."
Nói xong nhìn nhìn Tô Nghi, người vẫn là người này, chính là cảm giác không quá giống nhau.
Không có vẻ xa cách như ngày thường, tuy rằng Tô Nghi ngày thường cùng cô giao lưu cũng sẽ cười cười, nhưng loại cảm giác này rất khách sáo, mang theo một chút xa cách, hoàn toàn không giống như bây giờ, cười chân thành.
Cô hoài nghi nhìn về phía Hứa Nhược Tinh.
Hứa Nhược Tinh bưng theo đĩa trái cây chuẩn bị trước đó: "Ăn chút trái cây đi."
Mọi người mồm năm miệng mười: "Cảm ơn Hứa tổng."
Hoàn tỷ liếc mắt nhìn Hứa Nhược Tinh một cái, vẫn là cung cung kính kính nói một câu: "Hứa tổng, có tiện nói chuyện hay không?"
Hứa Nhược Tinh biết cô ấy muốn hỏi cái gì, nhìn về phía Tô Nghi sau đó gật đầu, theo Hoàn tỷ đi ra ngoài.
Ban đầu cô cũng không muốn cho mọi người biết chuyện Tô Nghi mất trí nhớ, nhưng mà cô không thể xác định tình trạng này của Tô Nghi sẽ kéo dài trong bao lâu, nếu ảnh hưởng đến công việc, trách nhiệm nên do ai gánh vác, không bằng ngay từ đầu liền nói chuyện này rõ ràng, Hoàn tỷ nghe được líu lưỡi: "Mất trí nhớ?"
Hứa Nhược Tinh gật đầu: "Chỉ là một phần ký ức thiếu hụt, về phần công việc, chị còn cần xác nhận kĩ lại với em ấy."
Hoàn tỷ căn bản không nghĩ tới chuyện mất trí nhớ này, cô buổi chiều còn nhận được bản thiết kế do Tô Nghi gửi, chỉ có điều mất trí nhớ một phần, thật ra có thể giải thích vì cái gì hiện tại Tô Nghi lại thay đổi thái độ nhiều như vậy.
Cô cân nhắc: "Hứa tổng cảm thấy chuyện này có nên báo cáo không?"
Quản lý bộ phận thiết kế mới vừa đi, quyết định ra người được chọn chính là Tô Nghi, nhưng hiện tại Tô Nghi mất trí nhớ, tuy rằng là một bộ phận, nhưng nếu bị công ty biết, khẳng định sẽ không ở thời điểm mấu chốt để cô ngồi vào vị trí quản lý kia đi?
Tổ trưởng tổ hai vốn là đối với vị trí quản lý như hổ rình mồi.
Thật là khó giải quyết.
Hứa Nhược Tinh không đưa ý kiến giúp đỡ, chỉ là nói: "Chị nên hỏi Tô Nghi."
Hoàn tỷ xấu hổ cười: "Cũng đúng, là chị đường đột."
Hứa Nhược Tinh không nói nữa, Hoàn tỷ quay đầu đi nói chuyện với Tô Nghi, liên tiếp hỏi mấy câu hỏi liên quan đến công việc, Tô Nghi trả lời không nhanh không chậm. Trong lòng Hoàn tỷ chậm rãi yên tâm, chỉ là về việc mất trí nhớ có cần thông báo cho giám đốc hay không còn đang do dự, những người khác thấy cô vẫn luôn hỏi đến chuyện công việc vội nói: "Hoàn tỷ, chị để cho tổ trưởng được thở một chút chứ."
"Cũng đúng, để tổ trưởng được nghỉ ngơi hai ngày đi."
Hoàn tỷ có khổ nói không nên lời, nhìn mọi người đối với Tô Nghi hỏi han ân cần lại không thể trực tiếp hỏi, chỉ có thể ngồi ở bên cạnh. Hứa Nhược Tinh thấy các cô còn chưa có ý định rời đi, liền nói với Tô Nghi: "Buổi tối chúng ta đi ra ngoài ăn đi, mời thêm cả đồng nghiệp của em."
Đồng nghiệp của cô lập tức xua tay: "Không cần, không cần đâu ạ."
Tô Nghi nhìn trái cây mọi người mang đây, lại nghĩ đến cha mẹ của chính mình, gật đầu: "Dạ, được."
Nói xong giương mắt nhìn Hứa Nhược Tinh: "Vợ ơi, chị đặt nhà hàng được không?"
Không coi ai ra gì làm nũng trước mặt mọi người, Hoàn tỷ cùng mọi người nhìn mắt nhau, lúc này cũng không nóng lòng phải đi, đáy mắt âm thầm trao đổi tin tức.
"Không nghĩ tới tổ trưởng cùng Hứa tổng ở chung như vậy."
"Tổ trưởng ở ngoài giọng ngọt quá."
"Tổ trưởng hóa ra còn thích làm nũng sao."
"Tổ trưởng thật đáng yêu."
Các cô tâm tư khác nhau, khi Hứa Nhược Tinh gọi điện thoại để trợ lý đặt nhà hàng, các cô lập tức nhỏ giọng thảo luận: "Tổ trưởng, chị cùng Hứa tổng ngày thường nói chuyện như vậy sao?"
Nếu là ở công ty cũng nói như vậy, cùng tổng giám đốc hoặc là quản lý nói đôi câu, không cần làm nũng, thái độ thân thiện hơn một ít, vậy vị trí quản lý, hai năm trước đều thuộc về cô ấy rồi sao!
Tô Nghi khó hiểu: "Có vấn đề gì à?"
"Không có, không có." Mấy nhà thiết kế cấp dưới chớp mắt, muốn nói nhìn thấy cô như vậy rất đáng yêu, lại nhớ lại áp lực Tô Nghi mang tới, ngây ngốc đứng đó chưa nói ra lời, chỉ có Hoàn tỷ biết chuyện, cô lặng lẽ nhăn mày.
Chờ đặt xong nhà hàng, Hoàn tỷ cầm chìa khóa xe đưa cho mấy đồng nghiệp, nói: "Các em trước hết cứ lên xe, chị có việc cần hỏi Tô Nghi."
Những người khác không hỏi nhiều, cầm chìa khóa xe rồi cùng Tô Nghi, Hứa Nhược Tinh chào hỏi xong, cũng một bước rời đi.
Hứa Nhược Tinh nói: "Chị ở cửa chờ hai người."
Tô Nghi còn chưa có mở miệng, cô đã đi ra ngoài.
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Sủng
- Sau Khi Mất Trí Nhớ, Tôi Với Vợ HE
- Chương 9: Nắm tay