Hứa Nhược Tinh không biết vì cái gì trước tiên nghĩ đến vấn đề này, nhưng không thể phủ nhận, vấn đề này, ảnh hưởng đến cảm giác thèm ăn của cô. Cô ăn mấy miếng, nhưng Tô Nghi cần được bồi bổ, bác sĩ nói cô ấy hai ngày này chỉ có thể ăn chút đồ thanh đạm nên vừa rồi món ăn cô cố ý gọi thêm ít món rau, không gọi nhiều thịt cá, sợ ảnh hưởng đến Tô Nghi, Hứa Nhược Tinh nói: "Chị ra ngoài gọi điện thoại."
Tô Nghi gật đầu: "Dạ."
Hứa Nhược Tinh cầm di động ra cửa, còn chưa kịp gọi điện thoại cho trợ lý đã nhận được cuộc gọi từ Lê Thần: "Ở đâu rồi, bỏ bê công việc nguyên một ngày."
"Ở bên ngoài, Tô Nghi xảy ra chút chuyện."
Lê Thần lo lắng: "Đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Tai nạn xe cộ, thân thể không có trở ngại gì."
Lê Thần hôm nay giúp cô tham dự hai cuộc họp, nhưng trợ lý của Hứa Nhược Tinh không nói cô bận rộn chuyện gì, Lê Thần cũng lo, vừa mới có chút rảnh rỗi mới gọi điện thoại cho Hứa Nhược Tinh, nhíu mày: "Tai nạn xe cộ? Tớ có thể đến bệnh viện thăm không?"
Biết Lê Thần nhìn thấy Tô Nghi, tám câu không rời khỏi việc lôi kéo dụ dỗ về công ty: "Cậu đừng tới, để cô ấy nghỉ ngơi."
Lê Thần đồng ý: "Đã biết."
Nói xong nghĩ đến cái gì, nói: "Nhược Tinh, còn có chuyện này, tớ không biết có nên nói hay không."
Hứa Nhược Tinh biết cô muốn nói gì: "Tô Trường Hòa đi Hoài Hải."
"Cậu như thế nào biết được!" Lê Thần kinh ngạc: " Tin tức so với tớ nhanh nhạy ha!"
Bản thân chính là ủy viên tình báo, vậy mà tin tức còn muộn hơn Hứa Nhược Tinh một bước, vỗ trán một cái: "Tớ đã biết, có phải Tô Nghi nói cho cậu hay không?"
Tô Trường Hòa là cha của Tô Nghi vì thế mà Hứa Nhược Tinh mới biết trước tiên?
Hứa Nhược Tinh giải thích: "Không phải, lúc ăn cơm tình cờ gặp."
"Ồ." Lê Thần thở dài: "Nhưng mà Tô Trường Hòa, không phải là cha của Tô Nghi sao, theo lý thuyết, cũng là cha vợ..."
Hứa Nhược Tinh nhớ tới hôm nay gặp Tô Trường Hòa, thanh âm lạnh lùng: "Ông ấy cùng Tô Nghi chỉ là quan hệ trên danh nghĩa."
Lê Thần hơi hơi hé miệng, cô đối với chuyện nhà họ Tô, thật đúng là không biết rõ lắm. Tô Nghi hỏi không ra được chuyện gì, Tô Trường Hòa là cha cô ấy càng không dễ ứng phó, cho nên đối với chuyện nhà họ Tô, cô biết rất ít. Tuy nhiên như thế nào cũng không nghĩ đến, Tô Trường Hòa thế mà sẽ đi Hoài Hải.
Các vụ kiện tụng gần đây của Hoài Hải, có liên quan tới công ty của các cô do đó chính diện đối đầu là khó tránh khỏi, ban đầu cô còn đang suy nghĩ, Tô Trường Hòa đây là có ý tứ gì, hiện tại nghe được quan hệ cha con trên danh nghĩa, cô đại khái đã hiểu.
Thật là không ảnh hưởng gì chứ, Hoài Hải vì đối phó các cô, bắt đầu tìm sát thần đến rồi.
"Cậu chừng nào thì đi làm lại?"
"Cô ấy ngày mai xuất viện. Chờ cô ấy xuất viện tớ sẽ tiếp tục công việc."
"Ừm vậy được, nếu có chuyện khác, trước tiên sẽ thông báo cho cậu, Tiểu Trịnh từ chối làm cố vấn rồi, chúng ta lại phải tìm luật sư khác."
Lúc trước bọn họ đương đầu với Hoài Hải, tìm người chính là Tiểu Trịnh, từ khi Tiểu Trịnh nghe được đối phương mời Tô Trường Hòa, tự biết phần thắng rất ít, đã chủ động từ chối.
Hứa Nhược Tinh đã đoán được, cô nói: "Bảo Tiêu Chu gửi thông tin luật sư khác tới cho tớ."
Lê Thần đồng ý.
Ngắt điện thoại, Hứa Nhược Tinh đi vào quán ăn khuya, xa xa nhìn đến Tô Nghi, một người ngồi trước bàn vuông, không chơi di động, thường thường nhìn quanh bốn phía, hoặc buông chiếc đũa lẳng lặng ngồi, ánh mắt phiêu ra ngoài cửa, vừa vặn thấy Hứa Nhược Tinh, Tô Nghi cười, tươi sáng mỹ lệ.
Hứa Nhược Tinh lần đầu tiên phát hiện, hóa ra Tô Nghi cũng có thể hòa mình vào hơi thở của cuộc sống xung quanh này.
"Vợ ơi." Tô Nghi thấy Hứa Nhược Tinh không nhúc nhích, đứng dậy đi đến bên người cô, giữ chặt tay cô, hỏi: "Chị như thế nào không vào?"
Hứa Nhược Tinh rũ mắt: "Vừa rồi đang nghĩ một số việc."
"Ăn no lại nghĩ." Tô Nghi cầm chiếc đũa đưa cho cô: "Chị vừa rồi cũng không ăn được bao nhiêu."
Hứa Nhược Tinh cầm lấy chiếc đũa ăn một lát, Tô Nghi cúi đầu lướt di động, tựa hồ đang biên soạn tin nhắn, một lúc sau có tin nhắn gửi lại, Hứa Nhược Tinh hỏi: "Là Cừ tổng?"
Tô Nghi gật đầu: "Dạ."
Cô đang nói với Cừ tổng chuyện tai nạn xe cộ, thật ra cô cùng Cừ tổng cũng không thân thiết mà cùng với quản lý cũ tương đối thân thiết. Lúc trước cũng là quản lý mời cô từ nước ngoài trở về, mấy năm nay quản lý cũ không ngừng một lần ám chỉ chính mình muốn về hưu, hy vọng cô có thể tiếp lấy cây gậy này. Tô Nghi chưa bao giờ tỏ thái độ, mãi cho đến hiện tại vị trí quản lý không thế không lui, mới thừa ra chưa ai nhận.
Tố trưởng của ba tổ còn lại tự nhiên cũng có ý tưởng, tổ ba tổ bốn sau này mới thành lập, nói về tài năng, nói về thành tích, đương nhiên không thể so được với hai tổ đầu nhưng mọi người đều có hậu chiêu. Hiện tại bốn tổ đối với vị trí quản lý này đều vô cùng quan tâm, mọi người cũng rục rịch. Tô Nghi đang ở vị trí trung tâm, một trong những tồn tại bắt mắt nhất.
Bởi vì quản lý cũ đề cử với Cừ tổng chính là cô, không có ngoài ý muốn, chắc chắn cô sẽ lên vị trí quản lý.
Nhưng hiện tại, ngoài ý muốn lại xảy ra.
Cừ tổng buổi sáng biết tin Tô Nghi xảy ra tai nạn xe cộ, buối tối liền nhận được Tô Nghi gửi tin nhắn, hắn thật ra sau khi thấy Tô Nghi cùng Hứa Nhược Tinh kết hôn, đã có ý định sa thải Tô Nghi. Hứa Nhược Tinh là người trong cùng ngành, lại còn có cạnh tranh kịch liệt, bất luận chuyện gì xảy ra, không sợ gì, chỉ sợ nhỡ đâu. Nhưng quản lý cũ cam đoan nói Tô Nghi không thành vấn đề, nếu có vấn đề, cô ấy nguyện ý gánh vác toàn bộ trách nhiệm, không nể mặt Tăng cũng phải nể mặt Phật, hắn kính trọng quản lý cũ, ngầm đồng ý Tô Nghi ở lại Hoài Hải.
Chỉ có thể nói, ánh mắt quản lý cũ vẫn là chuẩn xác, Tô Nghi xác thật là một nhân tài hiếm có, thiết kế ra tới tác phẩm thường xuyên trước hết bán cháy hàng, mấy năm nay cũng có không ít người muốn mời cô về, nhưng Tô Nghi hoàn toàn không để ý tới, cũng coi như là cho hắn mặt mũi.