Chương 6

Giải trí Đại Tiếu chưa gọi điện thoại quấy rầy Kiều Xuyên Bách tiếp thì Từ Phu đã gọi tới. Khi vừa bắt máy đã nói câu đầu tiên: “Anh em! Tao nghe nói mày trượt vỏ chuối ảnh hưởng đầu óc!” gào lớn một câu.

Lỗ tai Kiều Xuyên Bách bị chấn động muốn điếc, nhưng mắt thường có thể thấy được anh đang suy sụp. Cho nên hiện tại có phải có rất nhiều người biết anh đầu óc không ổn hay không?

Kiều Xuyên Bách nói vào di động: “Mày biết từ chỗ nào?”

Người bên kia dừng một giây, sau đó lớn tiếng nói: "Mẹ nó! Thật à! Vậy sao tối hôm qua còn gọi điện thoại cho tao khoe ân ái? Đầu óc không bị đυ.ng hỏng rồi chứ? Tao nghe đồng nghiệp nói. Anh ta còn nói bên ngoài đang lan truyền chuyện mày bị đυ.ng hỏng đầu, 《 Mèo mèo lăn lộn 》xong đời rồi. Mẹ nó, chắc chắn là tên Triệu Khoát kia! Không làm việc gì tốt!”

Triệu Khoát, hẳn là Triệu tổng mà Khúc Dung nói, người tạo ra《 Người yêu gọt ngào》.

Kiều Xuyên Bách nheo mắt lại:“Cho nên là tên đó truyền ra?”

“Bằng không thì sao? Chuyện mày nhập viện truyền khắp giới chúng ta. Hiện tại tình hình mày như thế nào rồi?”

Kiều Xuyên Bách mở máy tính ra, nghiến răng nghiến lợi: “Đầu óc không hỏng, mất trí nhớ, hiện tại 16 tuổi. Mẹ nó, chờ tao hiểu rõ tình hình tao nhất định xử lý tên kia.”

Giọng nói Kiều Xuyên Bách phát ra, Từ Phu bên kia an tĩnh, sau đó giọng nói Từ Phu vang lên nhẹ không ít: “Kiều, mày lặp lại lần nữa đi? Mất trí nhớ? 16 tuổi, không phải tao nghe lầm chứ?”

Kiều Xuyên Bách mở máy tính ra, tìm kiếm 《 Người yêu ngọt ngào 》.

Kiều Xuyên Bách đang muốn “ừ” một tiếng, Từ Phu lo lắng nói: “Này chắc chắn không nghe lầm. Hiện tại mày làm sao dám nói thô tục? Cho nên đã mất ký ức 10 năm?”

Kiều Xuyên Bách khó chịu, cái gì kêu “Hiện tại anh không dám nói thô tục”?

“Không có việc gì thì cúp máy, hiện tại tao đang vội.”

“Đừng đừng đừng, tao đi hỏi vợ mày một chút, xem có thể tới đó thăm mày không.”

Kiều Xuyên Bách nhấn con chuột trong tay một cái: “Mày muốn đến thì cứ đến, hỏi cậu ta làm cái gì?”

Từ Phu đương nhiên nói: "Trong nhà vợ mày làm chủ! Hơn nữa hiện tại mày còn mất trí nhớ, tao làm sao dám tùy tiện tới đây?”

Kiều Xuyên Bách: “......”

???

!!!

Được rồi, Khúc Dung bị ba mẹ anh khi dễ, làm chủ già đình thì làm chủ gia đình đi. Kiều Xuyên Bách liều mạng an ủi chính mình.

***

Gần 12h Khúc Dung trở về, lúc về tới nơi Kiều Xuyên Bách còn ở thư phòng. Khúc Dung hô một tiếng, Kiều Xuyên Bách xách gương mặt xấu xí đi ra.

Khúc Dung đem đồ ăn đặt lên bàn: “Tiểu bách, anh 16 tuổi có phải sống đặc biệt hận đời không?”

Kiều Xuyên Bách hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn mấy cái hộp chất đống ngoài cửa, Kiều Xuyên Bách cũng không hiếu kỳ Khúc Dung mua cái gì. Kiều Xuyên Bách đi đến phòng bếp: “Chuyện tôi trượt vỏ chuối có phải có rất nhiều người biết rồi hay không”

“Sao đột nhiên lại hỏi cái này?”

Kiều Xuyên Bách cầm chén cùng đũa, lắc lắc đi ra: “Hôm nay giải trí Đại Tiếu gọi đến muốn phỏng vấn tôi. Chính là chuyện tôi trượt vỏ chuối. Còn có Từ Phu, tôi không nói với nó nhưng nó cũng biết.”

Khúc Dung trầm mặc.

Nói thật, đồng nghiệp ở trường học của cậu cũng hỏi chồng cậu có phải trượt vỏ chuối hay không. Người trưởng thành trượt vỏ chuối hỏng đầu phải nhập viện dường như làm người ta rất tò mò.

Hiện tại Kiều Xuyên Bách rất sĩ diện, kết quả. ——

Khúc Dung trầm mặc, trong nháy mắt Kiều Xuyên Bách đã rõ, anh đặt chén đũa xuống bàn, thấp giọng mắng: “Triệu Khoát! Quá đáng ghét! Chính là tên đó tung tin đồn?”

Khúc Dung muốn nói cho Kiều Xuyên Bách này không phải lời đồn.

Nhưng hiện tại anh chồng “Vị thành niên” này rất tức giận, cho nên Khúc Dung lựa chọn dung túng: “Chắc chắn là anh ta. Anh ta thật ấu trĩ, nhưng chắc là không có âm mưu gì với anh, hẳn là cố ý gây tiếng xấu cho anh. Chuyện anh mất trí nhớ không có ai biết, trượt vỏ chuối cũng không có quan hệ với anh, là Kiều Xuyên Bách 26 tuổi.”

Kiều Xuyên Bách: “.....”

Lúc này Kiều Xuyên Bách cũng thừa nhận: “Nhưng hiện tại tôi là Kiều Xuyên Bách 26 tuổi. Giáo viên trường cậu có biết không?”

Khúc Dung lại trầm mặc lần nữa.

Kiều Xuyên Bách nháy mắt ủ rũ gục xuống bàn: “Không muốn sống nữa.”

Nói thật, Khúc Dung có chút đáng yêu.

Thật sự thoải mái khi được an ủi.

“Đừng tức giận, không đói bụng sao? Buổi chiều còn phải đi bệnh viện tháo băng gạc, ba giờ còn có hội nghị. Chuyện này phải trách người ném rác bừa bãi chứ không phải cười nhạo người bị hại là anh. Không có việc gì, tiểu Bách.”

Kiều Xuyên Bách lộ mặt ra, anh dán sườn mặt lên cánh tay, ánh mắt vô định, không biết nhìn cái gì, nhân thiết cao lãnh trang bức không giữ vững được nữa, lúc này khổ sở nói: “Nhưng mà tôi không có mặt mũi. Hiện tại nếu thật sự 16 tuổi thì tốt rồi.” Anh có thể trùm bao tải đánh Triệu Khoát một trận. Nhưng hiện tại thân xác anh 26 tuổi, thế giới người trưởng thành không thể đánh nhau.

Khúc Dung thở dài.

Anh chồng "vị thành niên" của cậu vừa đáng thương lại sĩ diện.

Khúc Dung vỗ nhẹ lưng Kiều Xuyên Bách một chút, chỉ chạm vào một chút nhưng lưng Kiều Xuyên Bách như bị điện giật, cá chép lộn mình ngồi dậy.

Khúc Dung thu hồi tay, ngốc ngốc.

Lỗ tai Kiều Xuyên Bách đỏ như máu, đột nhiên nói một câu: “Tự trọng.”

Khúc Dung càng ngốc, lại nhìn thoáng qua tay mình. Không phải đâu? Chỉ chạm sau lưng một chút thôi mà. Anh chồng “Vị thành niên” này ngây thơ như vậy??

Kiều Xuyên Bách ngây thơ trầm mặc ăn xong cơm trưa, thuận tiện đi rửa chén.

Lúc đi ra, Kiều Xuyên Bách thấy “Bộ điều khiển trò chơi” ở trên bàn, bộ điều khiển trò chơi?

Kiều Xuyên Bách bước nhanh đến bàn, thật sự là bộ điều khiển trò chơi! Kiều Xuyên Bách lấy lên cầm một chút, xúc cảm vô cùng tốt!

Khúc Dung ở bên cạnh lại cầm một hộp trên mặt đất lên, mở ra bên trong là một trái bóng rổ.

Kiều Xuyên Bách trợn tròn mắt.

Khúc Dung đưa cho Kiều Xuyên Bách: “Ông chủ đề cử bóng rổ nam sinh cao trung thích nhất nhưng mà đắt quá không mua nổi.”

Kiều Xuyên Bách bất ngờ ôm bóng rổ: “Cái này tặng cho tôi sao?”

Khúc Dung cười ừ một tiếng, lại lấy ra một bộ mô hình ô tô mô, còn có mấy cái lego One Piece.

Kiều Xuyên Bách không giữ được vẻ cao lãnh nữa, đây đều là những thứ anh thích!

Khúc Dung hưng phấn giải thích với Kiều Xuyên Bách: “Em hỏi anh trai anh lúc còn là học sinh cao trung anh thích gì. Mười năm trôi qua, sở thích sẽ thay đổi. Kiều Xuyên Bách 26 tuổi thích nhưng anh chưa chắc thích. Nhưng mà Kiều Xuyên Bách không ngừng làm việc. Cho nên em muốn anh trừ bỏ làm việc ở ngoài thời gian khác có thể không nhàm chán. Em trai Tiểu Bách, chơi vui vẻ.”

Nội tâm Kiều Xuyên Bách đã chịu chấn động cực đại.

Anh không ngờ vợ trên danh nghĩa của anh lại đối tốt với anh như vậy!! Quan tâm anh như vậy!!

Khúc Dung lại lấy một cái hộp từ trên mặt đất lên, bên trong là một đôi giày chơi bóng, một cái túi khác là đồng phục thể thao, còn có một ít đồ bảo hộ.

Giờ phút này Kiều Xuyên Bách cảm động muốn khóc.

Nhưng mà giây tiếp theo, Khúc Dung lại đưa một cái túi màu đen cho Kiều Xuyên Bách. Kiều Xuyên Bách khắc chế xúc động của chính mình: “Sau này tôi có làm việc gì không tốt cậu cứ việc nói thẳng.”

Sau đó, Kiều Xuyên Bách hưng phấn mở túi ra, nhìn vào.

Kiều Xuyên Bách: “......”

Kiều Xuyên Bách cứng đờ lấy đồ trong túi ra, là một quyển toán học Ngũ Tam.

Kiều Xuyên Bách vô tội nhìn về phía Khúc Dung.

Khúc Dung nheo mắt: “Lúc nhàm chán cũng có thể làm bài tập rèn luyện đầu óc.”

Học tra Kiều Xuyên Bách muốn mắng người.

Nhưng mà học tra Kiều Xuyên Bách nhìn nhiều đồ vật trên bàn như vậy, ngẫm lại thì vẫn tốt. Hơn nữa, Khúc Dung còn không biết anh dùng tiền để mua vị trí vào đại học A. Làm sinh viên đại học A thành tích ở cao trung khẳng định sẽ không quá kém, theo như Kiều Xuyên Bách quan sát, những học sinh giỏi đều thích làm bài.

Cho nên, Khúc Dung cũng vì tốt cho đầu óc anh?

Kiều Xuyên Bách thở dài một hơi trong lòng. Thật thích làm chuyện xấu, anh là học tra!

Nhưng mà,

Kiều Xuyên Bách cảm động là thật. Kiều Xuyên Bách nhìn về phía Khúc Dung, Khúc Dung ngồi ở ghế dựa, tò mò cầm bộ điều khiển trò chơi.

Khuôn mặt Kiều Xuyên Bách có chút sầu muộn.

Vợ trên danh nghĩa của anh bị ba mẹ khi dễ.

Nhưng Khúc Dung cũng không giống như người mặc người khác nhào nặn. Khúc Dung là giảng viên, xã hội địa vị cũng rất cao, lớn lên...... Bình tĩnh mà xem xét cũng thật xinh đẹp. Cho nên vợ trên danh nghĩa có phải yêu anh tới thảm rồi không? Tình nguyện bị ba mẹ anh khi dễ cũng không muốn ly hôn với anh.

Ba mẹ anh tại sao lại muốn khi dễ Khúc Dung??

Nhưng hiện tại có anh ở đây!

“Sau này tôi chắc chắn sẽ không để cậu bị khi dễ.” Kiều Xuyên Bách nghiêm túc bảo đảm.

Khúc Dung bối rối, cậu ngước mắt nhìn Kiều Xuyên Bách trước mặt, đôi mắt kiên định giống như muốn gia nhập đảng.

“Anh đang nói cái gì vậy? Em có thể bị ai khi dễ?”

Kiều Xuyên Bách lại thở dài một hơi trong lòng.

Vợ trên danh nghĩa của anh thật tốt! Cố ý giả ngu không muốn nói chuyện này cho anh!

Kiều Xuyên Bách cảm thấy, anh cong không nghẹn khuất!

Ít nhất vợ trên danh nghĩa của anh tốt siêu cấp vô địch! Ngoại trừ lúc làm tổn thương anh.