Chương 18: Chai rượu vang đỏ play, cắm hoa play

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tưởng lão bản khıêυ khí©h không thành công, Kiều Vũ không đem thứ của mình nhét vào mông Tưởng Bưu, mà là dùng những vật khác.

Kiều Vũ cầm lấy bình rượu vang đỏ trên mặt bàn, bên trong còn có non nửa bình, thân bình nửa đoạn trên dài nhỏ, miệng bình bóng loáng, so với trước đây Tưởng Bưu dùng cà tím dưa chuột thì nhỏ hơn nhiều, cắm vào thoải mái.

Cậu cầm bình rượu vang quơ quơ, bên trong rượu cũng xoay vòng theo. Miệng bình nhỏ đặt trên nếp uốn hậu huyệt, sau đó hơi dùng lực một chút, liền đem cổ lọ dài nhỏ kia cắm vào.

"A...... Em......"

Kiều Vũ đem bình rượu trong tay nâng lên chút, để số rượu vang đỏ bên trong còn lại không nhiều rót vào cúc huyêth Tưởng Bưu.

Rượu mang điểm kí©h thí©ɧ tính, lại lạnh lẽo, khiến cúc huyệt Tưởng Bưu co rút lại, chân khụy xuống.

Kiều Vũ mạnh mẽ nâng mông Tưởng Bưu lên, đem bình rượu cắm vào trong, sau đó một bên đưa đẩy một bên dốc để rượu chảy sạch sẽ, một bên vỗ cái mông:

"Cử động nữa em liền dùng rượu súc ruột cho anh."

Tưởng Bưu không động đậy, đỏ mặt quay đầu:

"Để em cắm đồ vật của em, em lại cắm bình rượu......"

"Bình rượu thì sao, em thấy da^ʍ động của anh rất thích thú, ôi, đã quên đã quên."

"Đã quên cái gì?"

Kiều Vũ nói: "Em nên rót vào huyệt trước của anh, đến thời điểm này chính là mùi rượu sô cô la rồi."

Tưởng Bưu sửng sốt hai giây mới hiểu rõ cậu nói đến cái gì, nhất thời lỗ tai phát hồng. Kiều Vũ này, ngày một loạn thất bát tao thêm đi, cái đồ vật gì cũng dám nhét vào trong thân thể hắn, nếu không phải xong chuyện người tẩy rửa

là Kiều Vũ sự tình, hắn khẳng định không muốn như thế này.

Hậu huyệt bình rượu cắm ra vào không biết bao lần, thẳng tới khi đem tràng bích đâm đến lỏng lẻo xốp mềm mới rút ra ngoài, sau đó lại nhét vào trong hoa huy*t, chuyển bình thân cắm một lúc, Kiều Vũ để Tưởng Bưu tự cầm bình.

"Chính anh cầm lấy cắm." Kiều Vũ nói: "Em cầm cái ly, ở phía sau anh, anh đem rượu vang đỏ bài tiết ra."

"Nhất định muốn như vậy sao?" Tuy rằng Tưởng Bưu đã trải qua vô số lần làm chuyện như vậy, nhưng vẫn còn có chút ngại ngỳng. Dù sao ở trong mông là rượu bọn họ vốn định uống vào bụng.

Kiều Vũ cúi đầu hôn dọc sống lưng Tưởng Bưu, hơi thở nóng rực phun ở phía trên:

"Không nhất định phải làm, anh có thể không làm, có điều nếu như anh làm, em sẽ rất vui vẻ, hơn nữa, anh cũng sẽ rất thoải mái, tin tưởng em."

Tưởng Bưu do dự hai giây, "Ừm" Một tiếng, sau đó cẩn thận mà nắm bình rượu ở hoa huy*t cắm vào, chờ cái ly đặt dưới mông xong, hắn mới chậm rãi thả xuống hạ mông xuống, chân nửa ngồi nửa quỳ ngồi trên ly thủy tinh.

Cũng không cần hắn dùng sức bài tiết, hậu huyệt sớm đã bị đâm lỏng ra chưa khép lại, vừa mới ngồi xuống, hậu huyệt đã không ngừng chảy nước. Dòng nước quá nhỏ, không trực tiếp rơi xuống, mà là dọc theo bắp đùi của hắn chảy xuống.

Kiều Vũ nhìn nhíu nhíu mày, cắm hai ngón tay vào hậu huyệt nam nhân, ngón tay tách ra hai bên, đem nhục huyệt banh mở thành một lỗ nhỏ. Lần này, rượu vang đỏ trực tiếp từ trong động chảy thẳng vào ly.

Rượu vang đỏ rơi vào trong ly phát ra tiếng nước "tí tách tí tách", một giọt theo một giọt chảy xuống, Tưởng Bưu phía trước cứng rồi, vểnh thật cao.

"Thoải mái à?"

Nam nhân nhếch miệng thở dốc.

"Thoải mái." Lần này đã biến thành câu khẳng định.

"Sô cô la phía trước cũng nên cũng tan rồi." Kiều Vũ rút bình rượu trước huyêth Tưởng Bưu ra, dùng ngón tay quấy nhiễu quấy nhiễu bên trong, rút ra thì đúng như dự đoán là một ngón tay dính sốt sô cô la.

"Có muốn nếm thử mùi vị sô cô la bị phía

dưới anh ngậm không?"

Ngón tay đưa tới miệng Tưởng Bưu, cũng không nhét vào trong. Cậu không muốn ép buộc Tưởng Bưu làm chuyện hắn không muốn làm.

Ngón tay trước mặt bị màu nâu sô cô la và nước trong cơ thể làm đổi sắc, vốn là hỗn dịch sền sệt ẩm ướt dịch, nồng nặc mùi vị sô cô la

bên trong tỏa ra một tia da^ʍ mỹ.

Tưởng Bưu giương mắt đối đầu với đôi mắt Kiều Vũ, sau đó chậm rãi lè lưỡi, liếʍ lên hai ngón tay kia.

Hắn liếʍ chầm chậm lại sắc tình, so với những money boy còn da^ʍ hơn.

Khí huyết Kiều Vũ nhất thời dâng lên, cầm ly thủy tinh trong tay bỏ lên trên bàn, nâng mông Tưởng Bưu lên, không chút do dự mà đem dương v*t trướng đau cắm vào trong hoa huy*t.

dương v*t đi vào xong liền kịch liệt đâm xuyên lên, đút đến tận khi chỉ còn hai trứng bên ngoài va vào vang vọng tiếng"Phạch phạch", không ngừng có d*m thủy màu cà phê lẫn sốt sô cô la tương bị chảy ra miệng huyệt, trong nhục động ngoại trừ d*m thủy dấp dính cũng không có thứ gì khác, sô cô la kia hoàn toàn tan chảy trong cái động dâʍ đãиɠ này.

Tưởng Bưu nằm nhoài trên ghế, bị cắm một hồi có tiết tấu ngả về trước lắc, tiếng rêи ɾỉ ngắn ngủi lại rõ ràng.

"A! A! A! A!"

Kiều Vũ mãnh liệt cắm mấy chục lần, đem dương v*t rút ra, lại đổi đến cúc huyệt phía sau. Đồng thời cúi người, nắm hai bên ngực của hắn ngực liên tục bóp.

đầu v* bị ép vài giọt sữa, run run rẩy rẩy treo ở trên đầu v*.

Ở cúc huyệt tàn nhẫn cắm mấy chục lần, lại đổi đến phía trước, lại làm, lăn qua lộn lại thao nhiều lần, mãi đến tận khi hai huyệt trươvs sau đều bị sốt sô cô la thoa khắp mỗi một tấc nhục bích, lúc phía trước dương v*t Tưởng Bưu bắt đầu rỉ tϊиɧ ɖϊ©h͙, Kiều Vũ mới dừng lại.

Thao Tưởng Bưu đi tới ghế salông, đem người lật qua mặt đối mặt, giơ hai cái chân lên gác trên bả vai, cắm vào tiền huyệt chậm rãi thao, đồng thời cúi người ngậm vυ" Tưởng Bưu.

Đầu lưỡi đem đầu trêu đùa, liếʍ đến có tiếng chặc chặc, nước bọt thoa khắp đầu v*, tay cũng không nhàn rỗi, chạm cơ ngực xoa đi xoa lại. Cũng không biết tại sao, mấy ngày gần đây, sữa trong cái vυ" mυ"ŧ ra ngày càng ít, bóp lại bóp, mυ"ŧ lại mυ"ŧ, mới miễn cưỡng ra vài giọt sữa.

"Khoảng thời gian này sữa anh càng ngày càng ít."

Tưởng Bưu kiên trì đem đầu v* đưa vào trong miệng cậu, thở gấp nói:

"Nhiều sữa hơn nữa, mỗi ngày bị em mυ"ŧ cũng nên hết rồi."

Kiều Vũ cười nói: "Rõ ràng là anh mỗi ngày thét to cái vυ" trướng, không phải để em giúp ngươi mυ"ŧ, sao bây giờ lại thành em đòi."

Tưởng Bưu trừng mắt liếc cậu một chút, không lý do.

Kiều Vũ gần đây càng ngày càng thích hắn, bởi vậy tự chủ cũng không lớn bằng lúc trước, nam nhân làm cái gì ở trong mắt hắn đều rất đẹp.

Tưởng Bưu tùy ý liếc mắt một chút, cũng có thể khiến cậu run sợ, vội vã ở trong thân thể hắn cắm mấy lần, Kiều Vũ không nhịn được bắn đi ra.

"Sao nhanh như vậy?" Tưởng Bưu chưa thoải mái đủ, có chút bất mãn.

Kiều Vũ cũng không ngượng ngùng, đem dương v*t rút ra, nhét vào trong miệng hắn để hắn liếʍ sốt sô cô la d*m thủy sạch sẽ. Tưởng Bưu cau mày đem trò chơi ngọt ngào này cũng liếʍ, Kiều Vũ ở trong miệng hắn lại bắn một lần.

Lần này xong, mặt sau kia phỏng chừng một pháo cũng không làm được.

"Em ngày hôm nay sao vậy?"

Tưởng Bưu có chút kỳ quái hỏi, trình độ này, cùng bình thường quá kém còn thêm.

"Không sao cả, chính là......"

"Chính là cái gì......"

Một cái hôn rơi vào trên mặt Tưởng Bưu, như chuồn chuồn lướt nước, như mưa phùn ngày xuân, thanh tân lại ngây thơ.

Hắn sửng sốt.

Kiều Vũ quay về hắn cười: "Ai bảo lão bản anh đẹp trai như vậy, em không nhịn được mà."

Tưởng ;ưu bị thổi phồng đến mức có chút ngượng ngùng.

"Đúng rồi, em còn có lễ vật cho anh."

"Cái gì?"

Kiều Vũ đi vào phòng ngủ đem lễ vật ra, đó là một bó hoa hồng.

Cậu cầm hoa lại đây, rút bên trong ra chín cành hoa, dùng vải gói kỹ, lại dùng BCS trùm lên.

Trước ánh mắt kinh ngạc của Tưởng Bưu cậu đem chín cành hoa hồng cắm vào trong tiểu huyệt ướŧ áŧ kia.

Cánh hoa hồng từng chút đi vào, chỉ chốc lát sau mười cm cành hoa liền hoàn toàn biến mất

trong nhục động, chỉ còn lại những bông hoa đỏ thắm bên ngoài.

Cái địa phương vốn nên là nơi riêng tư của phụ nữ, đã biến thành cửa động cắm hoa đẹp đẽ, mà hạ thể nam nhân thì lại đã trở thành lọ chứa hoa, da^ʍ mỹ lại mỹ lệ.

Không biết tại sao, rõ ràng không có vỗ về chơi đùa an ủi, nhueng hạ thể truyền đến từng đợt vui vẻ cùng rung động, khiến đầu óc Tưởng Bưu thiếu dưỡng khí, không thể không dựa vào thở hổn hển duy trì bình tĩnh.

Có thể câu tiếp theo của Kiều Vũ, lại làm cho hắn mất đi trấn định.

"Tưởng ca, lễ tình nhân vui vẻ."

Tim đã đập nhanh tới mức không thể che giấu, nếu như có một ngày, nếu như có một ngày......

Nếu như có một ngày.

"Kiều Vũ."

"Dạ?"

"Anh muốn em."

Hắn không biết, hắn cũng không muốn biết. Tương lai hắn quản không được, hắn chỉ để ý hiện tại.

_________________________

Rượu vang đỏ và sô cô la

Sau Khi Mất Đi JJ - Chương 18: Chai rượu vang đỏ play, cắm hoa play

Sau Khi Mất Đi JJ - Chương 18: Chai rượu vang đỏ play, cắm hoa play

Sau Khi Mất Đi JJ - Chương 18: Chai rượu vang đỏ play, cắm hoa play

Ý nghĩa 9 bông hoa hồng: Em yêu anh mãi mãi

Sau Khi Mất Đi JJ - Chương 18: Chai rượu vang đỏ play, cắm hoa play

Chương sau là kết thúc rồi T.T

Hạ Xưa hơi

buồn