🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khoảng thời gian này, Tưởng Bưu rất bận, vô cùng bận rộn, đặc biệt bận rộn. Ba công trình đồng thời khởi công, còn có công ty cần quản lý, hắn không thể không chạy khắp nơi cả trong cả nước, cùng Kiều Vũ làʍ t̠ìиɦ cũng phải tranh thủ thời gian, đừng nói chi là ăn cơm ở nhà. Thời gian trước Kiều Vũ thay đổi phương pháp làm cơm ăn uống béo ra một chút, khoảng thời gian này lại gầy trở lại.
Người gầy một cái, sữa cũng không có.
Tưởng Bưu rất thích cảm giác bị bú sữa, tuy rằng nói như vậy có chút dâʍ đãиɠ, nhưng ai bảo Kiều Vũ hầu hạ thoải mái, hai người lại chuyện hoang đường nào cũng đều trải qua, lâu dần liền không quá quan tâm vấn đề mặt mũi.
Trước thời điểm cùng Kiều Vũ ký hợp đồng, hắn xem qua thông tin trên thẻ căn cước Kiều Vũ. Ba tháng trôi qua, sinh nhật Kiều Vũ sắp đến rồi. Làm quan hệ chủ thuê không tầm thường, Tưởng Bưu cảm thấy hắn không nên làm bộ không biết.
Hắn mua cho Kiều Vũ một đôi giày thể thao đắt chết đi được.
Về tới nhà, hắn đem lễ vật xách tới trước mặt Kiều Vũ, cặp mắt mèo Kiều Vũ quả thực trừng lớn, toả sáng lấp lánh.
"Tặng em?"
Tưởng Bưu gật đầu.
Kiều Vũ đem giày sờ soạng lại mân mê, lại nhìn một chút giá cả nhãn mác, mặt đều đỏ đến muốn kích động:
" Anh sao biết em thích kiểu dáng?"
Cậu đem đem đôi giày hàng dỏm giá rẻ mua trên taobao ở chân mình cởi ra, đổi giày
"Quá hợp!"
Cậu kích động đến không khống chế được, kiểu dáng này là cùng kiểu dáng của minh tinh đi, bản limited, quý muốn chết muốn chết, coi như cậu hiện tại theo Tưởng Bưu lăn lộn ba tháng, trong tay cũng tích trữ được mấy vạn đồng tiền tiền tiết kiệm, nhưng vẫn như cũ không nỡ mua loại hàng xa xỉ này.
Kiều Vũ đi giày rồi tiến hai bước, lại lui hai bước, hơi nhảy nhảy, vui vẻ miệng không đóng lại được.
Tưởng Bưu nhìn cậu vui vẻ, cong khóe miệng tùy ý nở nụ cười, châm điếu thuốc, hút 1 hơi, phun ra vòng khói lượn lờ, đưa tay phủi đi vòng khói, bắt chéo hai chân
"Thích không?"
Kiều Vũ nhảy nhảy: "Thích!"
Tưởng Bưu nhướng mày, ngoắc ngoắc ngón tay về phía Kiều Vũ. Kiều Vũ khom lưng cúi đầu, Tưởng Bưu nắm cằm của cậu quơ quơ, nghiêng đầu đi dùng sức hít một hơi thuốc lá, sau đó hôn lên môi cậu, dùng đầu lưỡi cậy mở răng cậu, đem khói thuốc lá toàn bộ thổi vào.
Màu trắng như khói sương mù từ môi hai người chạm vào nhau chậm rãi tràn ra.
"Khụ khụ khụ! Làm cái gì vậy!"
Kiều Vũ phun khói không ứng phó kịp, vội vã lùi lại, ho lên.
Tưởng Bưu: "Hôn em."
Kiều Vũ lỗ tai trong nháy mắt đỏ bừng, con mắt đảo, nói lắp:
"Hôn, Hôn, có, có cái gì hay mà hôn......"
Bọn họ cho tới bây giờ không có ngoài lúc làʍ t̠ìиɦ mà hôn môi, Tưởng Bưu lần này hôn có chút bất ngờ.
"Không hiểu?"
Tưởng Bưu đem thuốc lá ngậm lên miệng, tựa như cười mà không phải cười - nhìn hắn.
Kiều Vũ mặt đỏ bừng tai cũng đỏ, xấu hổ nói:
"Hiểu, hiểu cái gì?"
"A...... Em nói xem?"
Tưởng Bưu nhìn cậu, một tay mang theo thuốc lá, một tay kia bắt đầu cởi cúc áo sơ mi của mình.
Hắn hôm nay mặc quần áo trong màu đen, cúc áo là màu lam đậm, theo cúc áo từng viên một mở ra, da dẻ lộ ra, quần áo trong bị kéo sang hai bên, lộ ra l*иg ngực rắn chắc cùng cơ bụng.
Kiều Vũ lập tức liền bình tĩnh.
Cậu đi tới bên người Tưởng Bưu ngồi xuống, vùi đầu vào bên trong, ngậm đầu v* hắn hút lên. Một tay kia cũng không nhàn rỗi, an ủi một bên khác ngực nam nhân.
Hút một lúc, lại thay đổi bên, nắn bóp bộ ngực đem sữa bên trong toàn bộ hút ra.
"A...... A......" Nam nhân nặng nề rêи ɾỉ, nhẹ nhàng vuốt tóc Kiều Vũ, thật giống mẹ động viên con bú sữa.
Chờ hai bên sữa đều mυ"ŧ gần đủ rồi, Kiều Vũ ngẩng đầu lên, ngoài miệng cậu dính vệt sữa màu trắng. Cậu đem nam nhân đặt nằm tại sô pha, hôn lên.
Thanh niên trong miệng mùi sữa thơm là thanh thanh đạm đạm nhạt, Tưởng Bưu lè lưỡi liếʍ đi, cùng thanh niên đầu lưỡi quấy nhiễu chạm vào nhau, anh đuổi em cản khıêυ khí©h lẫn nhau, không biết trao đổi qua lại bao nhiêu nước bọt, theo khóe miệng hai người chảy xuống phía dưới.
Tưởng Bưu thở gấp, tay lần mò xuống hạ thân Kiều Vũ, lúc rời nhau ra, nói:
"Mau tới làm anh."
Kiều Vũ ngoảnh mặt làm ngơ, ở ngoài miệng cậu hôn mấy lần, sau đó liếʍ cổ Tưởng Bưu.
Cậu ngăn tay Tưởng Bưu ở hạ thể cậu sờ tới sờ lui:
"Em hôm nay không muốn cắm anh."
Tưởng Bưu nhíu mày hỏi: "Có đúng không?"
Kiều Vũ cũi đầu xuống, cắn vào đầu v* hắn kéo ngoài.
"Nhẹ chút, đau." Tưởng Bưu vỗ cái mông cậu.
Kiều Vũ nhả ra,:
"Thật sự, em cầm những thứ khác làm anh."
"Những thứ khác?"
Kiều Vũ từ trên người hắn đứng lên, đi tới nhà bếp.
Chỉ nghe tiếng dòng nước chảy rồi âm thanh cọ rửa, một lát sau, cậu cầm hai đồ vật đi ra, một cái là cà tím thon dài, một cái khác là dưa chuột gọt vỏ gần như cùng chiều dài.
Tưởng Bưu nhìn thấy kinh ngạc:
"Em muốn cầm cái này làm?"
Kiều Vũ gật đầu, đem quần Tưởng Bưu lột ra, dùng tay sờ sờ dương v*t hắn, lại đưa hai ngón tay cắm vào nhục động kia d*m thủy đã sớm tràn ngập.
Cậu một bên đánh đưa ngón tay mở rộng, vừa nói:
"Rửa qua rồi, sẽ không có vấn đề gì đâu."
"Thế nhưng......" Tưởng Bưu vẫn cau mày, hắn cảm giác thái độ Kiều Vũ sao có chút kỳ quái.
Kiều Vũ cúi đầu ngậm dương v*t Tưởng Bưu, một bên dùng ngón tay cắm hắn, một bên trên dưới không ngừng phun ra nuốt vào cái cự vật kia.
Tưởng Bưu bị ngậm đến thoải mái, nhìn hai loại đồ vật kia cũng không tính quá phận quá đáng, liền một tay xo bóp ngực mình, an tâm hưởng thụ.
Ngón tay ở bên trong nhục huyệt cắm ra vào mấy phút, mãi đến tận có thể thoải chứa đựng ba ngón tay xong, Kiều Vũ mới nhả đồ vật trong miệng ra, đưa tay lấy ra, cầm cà tím chặn lại cửa nhục động cọ xát hai lần, vỏ cà tím bốn phía thấm ướt d*m thủy xong, trong tay cậu hơi dùng sức, đem cà tím đẩy mạnh chút vào nhục động.
Tưởng Bưu mở to mắt, cúi đầu nghiêm túc nhìn cà tím chậm rãi đi vào hạ thể của mình, hai gò má ửng hồng, trong miệng phát khô, liền nuốt vài ngụm nước bọt, nắm chặt dương v*t xoa lên xoa xuống.
"A --"
Cà tím hoàn toàn đẩy vào, bởi vì mặt ngoài bóng loáng, tiến vào vẫn tính thuận lợi, chỉ để lại một cái cuống màu xanh lục kẹt ở cửa âm đ*o, có vẻ cực kỳ dâʍ đãиɠ.
"Cà tím toàn bộ bị ăn vào."
Kiều Vũ dùng ngón tay tách môi thịt nhục huyệt ra, khiến cửa động mang theo cà tím hoàn toàn bại lộ ở trước mắt.
Kiều Vũ đem cà lôi ra một chút, sau đó lại tiến vào, lại lôi ra lâu một chút, lại toàn bộ cắm vào đi. Liền như vậy qua qua lại lại đưa đẩy một lúc, cà tím đã hoàn toàn bị d*m thủy bôi tới trơn bóng.
"Sờ sờ." Kiều Vũ kéo tay Tưởng Bưu qua đặt ở cà tím bị xuyên đến miệng huyệt mở ra mặt trên tất cả đều trơn tuồn tuột một mảnh.
"Một quả cà tím cũng có thể cắm anh ra nước."
Tưởng Bưu trên mặt đỏ bừng, phiền muộn không lên tiếng.
Bình thường nhìn Tưởng Bưu phát tao Kiều Vũ còn rất vui vẻ, vào lúc này không biết tại sao thì có điểm khó chịu, cậu đem cà tím toàn bộ ấn vào trong nhục huyệt, cuống ở bên ngoài, sau đó cầm lấy dưa chuột trên bàn, đem dưa chuột đưa đến bên miệng Tưởng Bưu: "Liếʍ liếʍ."
Kích thước quả dưa chuột này không nhỏ, to như đồ vật kia của Kiều Vũ, độ dài cũng xấp xỉ, hơi ngắn một chút, vỏ có hạt tròn nhô ra thế nhưng là không có cái gì sắc bén, nghĩ đến cắm vào sẽ không có cái gì đau đớn.
Tưởng Bưu do dự một chút, mở miệng ngậm dưa chuột, đầu lưỡi cuốn lên giống như liếʍ dương v*t.
Một đàn ông như vậy, liếʍ dưa chuột cũng toát ra dâʍ đãиɠ, Kiều Vũ nhìn nhìn liền cứng rồi, thế nhưng cậu cũng không tính làm nam nhân.
Cậu đem dưa chuột từ trong miệng Tưởng Bưu rút ra, nói:
"Nằm xuống, tự mình ôm lấy chân, nâng mông lên."
Tưởng Bưu nghe theo.
Hai tay vòng qua chân uốn cong ôm lấy hai cái bắp đùi, nửa người đẩy lên chút, Kiều Vũ đem một cái gối lót ở dưới mông hắn, đem nửa người dưới nhấc để Tưởng Bưu cũng có thể nhìn thấy cuống màu xanh lục lộ ra từ huyệt trước
Có lẽ là hình ảnh quá kích thích, Tưởng Bưu đầu óc oanh một tiếng, cảm giác trong huyệt trước có một luồng d*m thủy đột nhiên phun ra ngoài. Nhục huyệt co rút lại hai lần, đem cà đẩy ra một tấc.
Kiều Vũ liếc một chút, đem cà rút ra, khi rút ra, d*m thủy thành sợi tơ.
"Không nghĩ tới ông chủ ngài sẽ nấu ăn." Kiều Vũ mặt không chút thay đổi nói.
Tưởng Bưu nghe không hiểu.
Kiều Vũ cười lạnh một tiếng, đem dưa chuột nhét vào huyệt trước, cắm mười mấy lần, sau đó rút ra. Đầu dưa chuột ở âm đ*o khẩu lăn qua lăn lại nghiền lại ép, bao lấy d*m thủybốn phía miệng huyệt, sau đó kéo ra một đoạn dài.
"Nhìn thấy không? Vừa rồi là rút ra tia cà, hiện tại là rút ra tia dưa chuột."
Tưởng Bưu cũng nhìn thấy trên đầu dưa chuột dính mấy tia trong suốt dấp dính, tao đến đỏ cả mặt, sau đó nhắm mắt quay đi:
"Mau mau làm, đừng nói nhảm."
Tiếng nói vừa dứt, dưa chuột chọc vào miệng huyệt cắm vào.
"A -- Chậm một chút --"
Kế tiếp, đồ vật bóng loáng chọc vào hậu huyệt -- Là cà tím vừa nãy. Kiều Vũ chuyển hướng cắm cà tím vào trong cúc huyệt, ngón tay một bên mát xa nếp nhăn, một bên để Tưởng Bưu thả lỏng, trong chốc lát cà tím liền toàn bộ đi vào cúc huyệt, lưu một đầu ở bên ngoài.
Hai rau củ to dài ở mắt Tưởng Bưu bị cắm vào trong thân thể của mình, Tưởng Bưu chỉ cảm giác mình trong miệng phun ra đều là hơi nóng bỏng.
Kiều Vũ cầm trong tay cái mông hướng về phía trước lại đẩy một cái, để dáng vẻ hai loại rau củ cắm vào thu sạch trong mắt Tưởng Bưu.
"Nhìn thấy không? Ông chủ, anh bị rau củ song long."
Tưởng Bưu nhìn chằm chằm hạ thể của mình một hồi - nuốt nước miếng, hô hấp nặng nhọc.
Kiều Vũ dùng chân giữ mông Tưởng Bưu, đưa đẩy cà tím trong cúc huyệt.
"Phía trước anh tự làm."
Hình ảnh này quá có lực kí©h thí©ɧ, Tưởng Bưu yết hầu lại nuốt nuốt động đậy, sau đó giơ tay lên hơi run, đặt tại trước huyệt.
Hắn đem dưa chuột rút ra chút, sau đó lại cắm vào, lại rút ra, lại cắm vào đi. Cà tím ở trong tay Kiều Vũ không ngừng ra vào, biến đổi nông sâu thao cúc huyệt.
Trước sau hai thứ rau củ không đồng bộ - ra vào hạ thể nam nhân, ở ánh mắt của nam nhân tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh, đem hai cái nhục huyệt kia cắm đến đỏ lên sung huyết, d*m thủy tung toé.
"Sắp đến rồi, a......" Tưởng Bưu rêи ɾỉ lên tăng nhanh tốc độ trong tay.
Dưa chuột ở trong người thô bạo xông tới, hạt tròn ngoài vỏ ép ở trên vách nhục, không ngừng va chạm điểm mẫn cảm, khiến cho hai chân nam nhân như nhũn ra, xong eo tê dại. Hậu huyệt cà tím phối hợp tốc độ ra vào phía trước, phía trước rút ra, phía sau cắm vào, để thời gian nhục huyệt kí©h thí©ɧ bên trong, không buông tha một khắc.
Ra vào chừng trăm lần, Tưởng Bưu cảm giác cơ thể đều bị làm đến tê dại nóng lên, mới dùng sức cắm xuống, đem dưa chuột cả cây ấn vào trong hoa huy*t.
Dưa chuột đẩy đến nơi sâu xa nhất, đầu nhỏ nhô ra vừa vặn không nghiêng không lệch cắm vào cổ tử ©υиɠ, mà lúc này, cà cũng bị hậu huyệt ăn vào toàn bộ, đầu cà tím hơi gấp khúc chọc tới điểm mẫn cảm, huyệt trước huyệt sau đồng thời tiến vào cao trào.
"A a a --" Tưởng Bưu ngửa đầu kêu to.
dương v*t vẫn chưa động vào đột nhiên bắn ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nửa trong suốt, phun ở trên mặt Tưởng Bưu. Cùng lúc đó, ở trên l*иg ngực hắn ưỡn ra, vài giọt sữa từ hai bên đầu v* tràn ra ngoài.
Dáng vẻ kia, quả thực da^ʍ tiện cực kỳ.
Tội ác xúc xích hun khói:
Từ khi Tưởng Bưu bị dưa chuột cùng cà tím làm cho thoải mái xong, hắn cảm giác mình lại mở cánh cửa lớn của một thế giới mới ra.
Hai ngày nay, công ty bận rộn, thời gian về nhà hắn cũng không có, ở công ty liền ở mấy ngày, thêm vào Kiều Vũ cũng chạy tới một phòng khám bệnh làm công, không rảnh làm hắn, bởi vậy hai người này cũng có mấy ngày không dính vào nhau.
Trải qua mấy ngày, hắn cảm giác hắn nhìn thấy cái gì đều muốn nhét vào phía dưới, thế là...... Sau khi bắt được một nhân viên ăn vụng xúc xích hun khói trong giờ làm việc xong --
Hắn bỏ 5 nhân dân tệ ra mua cái xúc xích hun khói, nửa là thịt, độ lớn như dưa chuột.
"Tưởng tổng, anh cũng thích nhãn hiệu XX xúc xích hun khói à?" Thư ký hỏi.
Tưởng Bưu: "À...... ừ."
Thư ký hưng phấn nói:
"Em cũng thích ăn! Cái xúc xích hun khói này thịt đặc biệt dai, ăn thật ngon!"
Tưởng Bưu: "...... oh."
Thư ký tựa hồ còn muốn ở lại giao lưu với hắn nhãn hiệu xúc xích hun khói ăn ngon, hắn nghĩ tới chuyện lúc sau mình cần làm, hạ thể từng trận chảy nước, đem quần tây thấm ướt nhẹp, liền qua loa ứng phó vài câu đuổi thư ký đi.
Thư ký đi rồi, còn chạy về bàn làm việc, cầm cho hắn vài cái xúc xích hun khói giới thiệu. Xem ra đều là cái to, mỗi cái định giá ba nhân dân tệ.
Tiễn đi thư ký xong, Tưởng tổng khóa trái cửa phòng làm việc, sau đó cởϊ qυầи, đem chân gác lên trên tay vịn cái ghế.
Dùng ngón tay vội vã mở rộng xong, bóc vỏ xúc xích hun khói cắm vào trong hoa huy*t. Đồ vật này quả nhiên dai bền, cắm trăm cái qua lại, cũng không làm giăm hun khói đứt đoạn.
Qua một trận, hắn lại thay đổi cái xúc xích hun khói thư ký biếu tặng.
Đem hết thảy xúc xích hun khói thử nghiệm toàn bộ, phía dưới cái kia cái miệng nhỏ cũng không ăn thoải mái, chỉ cảm thấy không ngứa không đau, treo ở giữa sườn núi.
Đến cuối cùng, hắn hay là dùng tay tuốt bắn ra.
Xong việc, luôn luôn dâʍ đãиɠ đến quang minh chính đại Tưởng tổng cũng cảm thấy, việc mình phóng túng đến có chút khác người.
Về nhà xong thời điểm cùng Kiều Vũ làm chuyện đó, Kiều Vũ muốn đi liếʍ hạ thể của hắn, hắn vội cản, nhưng mà không cản được, đầu lưỡi liếʍ lên.
"A......? Tại sao phía dưới anh có vị xúc xích hun khói?"
Tưởng Bưu: "......"
Người này, dâʍ đãиɠ thì cũng chả sao.
Mặt này, chai lỳ riết cũng quen thuộc.
_______________________
Xúc xích
hun khói.Cà tím và dưa chuộtÀ không ảnh trên là cà tím khổng lồ, dùng để nhìn thôi đừng YYChương sau về mặt tình cảm có chuyển biến lớn
nhé