- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sau Khi Mất Đi JJ
- Chương 9: Phòng ăn (trung): Ngồi trên ghế dươиɠ ѵậŧ giả thao bắn, tự cắm, vòng lông thú, huyệt trước nhét trứng gà, đánh đòn
Sau Khi Mất Đi JJ
Chương 9: Phòng ăn (trung): Ngồi trên ghế dươиɠ ѵậŧ giả thao bắn, tự cắm, vòng lông thú, huyệt trước nhét trứng gà, đánh đòn
"Chủ nhân, mời ngồi."
"..."
Kiều Vũ chuyên nghiệp mỉm cười:
"Đây là vì để ngài thoải mái dùng cơm hơn mà chuẩn bị ghế đặc biệt, nhất định sẽ làm cho bướm da^ʍ ngày thấy sung sướиɠ đến cực hạn kɧoáı ©ảʍ, trong quá trình dùng bữa ăn đạt tới cao trào."
Tưởng Bưu bị Kiều Vũ kia một thân trang phục hầu gái váy bồng khiến cho con mắt có đau một chút, không muốn nhìn nhiều, nhưng hắn biết Kiều Vũ nhiều trò, mặc trang phục này khẳng định là có cái gì đặc biệt để diễn, thế là liền khẽ cắn môi chuẩn bị ngồi xuống.
Nhưng trước khi ngồi hắn lắm miệng hỏi một câu:
"Cái vòng lông trên dương v*t này là cái quái gì?"
Kiều Vũ nói: "Ngài thử một lần sẽ biết."
Vừa nói cậu vừa dùng chút dịch bôi trơn bôi lên dương v*t giả, lại bóp một chút ra tay, khiến Tưởng Bưu xoay người nằm sấp trên bàn, nói muốn làm khuếch trương cho hắn.
"Dùng được chứ?"
Kiều Vũ đem ngón tay quệt dịch bôi trơn cắm vàotrong cúc huyệt Tưởng Bưu, ấn vào cái eo hắn liền ưỡn lên, vừa cắm vừa nói:
"Đây là dùng để cắm hậu môn ngài, cây trên mặt bàn kia mới là dùng để cắm bướm của chủ nhân."
Tưởng Bưu bị cắm vào một bên hừ hừ một bên ngẩng đầu nhìn cây dương v*t giả dữ tợn to lớn kia, tưởng tượng cảm giác vật kia cắm vào trong huyệt, hẳn là... Sẽ rất thoải mái.
Đang nghĩ ngợi, Kiều Vũ liền đem đầu ngón tay từ trong cúc huyệt hắn rút ra:
"Được rồi, chủ nhân mời ngồi."
Tưởng Bưu sờ lên qυყ đầυ dương v*t phía dưới vòng quanh một vòng lông mềm, hít vào một hơi, đỡ thân cây thô to, đem qυყ đầυ nhắm ngay cúc huyệt cọ cọ những nếp uốn ở cửa huyệt, trên qυყ đầυ cùng cúc huyệt đều có bôi trơn, cọ xát hai vòng qυყ đầυ liền trượt vào gần một nửa trong cúc huyệt. Bởi vì là đồ vật giả, không có nhiệt độ gì, sau khi cắm tràng đạo xong, hắn lại nhấc mông lên đem qυყ đầυ kia rút ra, bởi vì dịch bôi trơn bôi quá nhiều, còn chảy ra ngoài một ít.
Đến cùng là hơn ba mươi năm làm thẳng nam, hắn coi như bị cắm huyệt nữ nhân phía trước
cũng không có cảm giác được bao nhiêu xấu hổ, chỉ là cho rằng hắn phóng túng như thế là bộ phận nữ nhân có vấn đề, mà không phải chính hắn dâʍ đãиɠ, nhưng bây giờ muốn làm cúc huyệt mình, hắn liền có chút do dự.
Hắn nuốt nước miếng một cái, sau đó xoắn xuýt một hồi, đem cây đồ vật kẹp ở giữa đùi kia, lắc mông qua lại lên hậu huyệt miệng huyệt thịt non. Vòn lông mềm trên dương v*t giả theo động tác của hắn không ngừng mà cọ tại nếp uốn cúc huyệt, giống như có một túm tóc nhỏ mà quét lên, ngứa đến không được. Khiến cái miệng nhỏ vốn thít chặt kí©h thí©ɧ co rút lại, liên tiếp dịch bôi trơn bị bôi trong nhục huyệt cũng bị chảy ra chút.
"A —— thật ngứa —— cái này thứ gì, làm sao, a, làm sao ngứa như này..." Tưởng Bưu vịn bên cạnh bàn, nửa ngồi nửa quỳ trên dương cụ vặn vẹo cái mông to.
"Ngứa sao? Cắm đi vào liền không ngứa."
Kiều Vũ ở sau lưng của hắn, liếʍ lưng hắn, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua làn da, cảm giác "Ngứa" rõ ràng hơn.
Tưởng Bưu lúc này đã tìиɧ ɖu͙© xông lên, nghe lời này lại cảm thấy rất đúng, tay tiếp tục một lần nữa đem qυყ đầυ dương v*t giả chống lên cúc huyệt, sau đó chậm rãi ngồi xuống. Qυყ đầυ xen vào tràng đạo, một chút xíu lông mềm tiến cũng cùng trượt vào trong nhục huyệt.
"A —— thật ngứa ——" một vòng lông mềm mềm quét qua nhục bích, vừa vặn cọ xát tuyến tiền liệt, một cơn ngứa lạ từ trong mông tản ra, Tưởng Bưu nhịn không được muốn đứng lên, lại bị Kiều Vũ đè xuống.
dương v*t giả lập tức hoàn toàn cắm vào trong hậu môn Tưởng Bưu, qυყ đầυ kẹp lấy một vòng lông mềm quét qua nhục đạo non mềm, bên trong như là ngàn vạn cái con kiến gặm cắn lấy thành ruột.
"Ngứa a ——" Tưởng Bưu huyệt trước nhịn không được phun ra dòng nước ẩm, hắn không tự chủ được day day hạ âm đế đang sưng. Huyệt sau ngứa lạ chỉ có rút dương v*t giả ra mới có thể ngừng lại, nhưng hắn lại không bỏ được loại cảm giác bị kí©h thí©ɧ này.
Kiều Vũ ở một bên mê hoặc lấy hắn: "Ngài động một chút mông sẽ không ngứa."
Thế là Tưởng Bưu nâng cái mông lên, để cây gậy từ trong cúc huyệt trượt ra một chút, thẳng đến lông mềm quét qua hậu môn, chỉ lưu qυყ đầυ kẹt lại bên trong. Loại cảm giác ngứa ngáy kì lạ này mới dừng lại, nhưng không biết tại sao, hắn lại lại có chút luyến tiếc loại cảm giác bị lấp đầy này, cảm giác tê dại ngứa đến sau lưng, thế là lại chậm rãi ngồi xuống lần nữa, chờ đến cái mông kề đến mặt ghế, dương v*t giả toàn bộ nuốt vào, lại tiếp tục nâng lên.
Hắn cứ như vậy liên tục kẹp lấy cây dương v*t giả nâng mông lên, hạ mông xuống, nâng lên, hạ xuống, tốc độ lên xuống càng lúc càng nhanh, âm hành vòng bên trên lông mềm không ngừng cọ xát thành ruột mẫn cảm, một cảm giác tê dại từ sau huyệt đến trước huyệt, khi thì trước huyệt đến dưới hông, sau lưng.
Chỉ hận cái dương v*t giả này không phải chạy bằng điện, không thì hắn có thể ngồi trên ghế, mặc cho trong hậu môn đồ vật thô bạo này lắc lư chấn động, quấy đếnd*m thủy bốn phía bên trong tràng đạo. Vừa mới bắt đầu, hắn vẫn là
nhanh chóng đong đưa cái mông lênn xuống, càng về sau eo của hắn tê dại đến thực sự không còn khí lực, huống hồ là ngồi trên ghế, biên độ nhỏ tần suốt lên xuống cao.
Lông nhỏ chồng chất tại vị trí tuyến tiền liệt vừa chọc ngoáy vừa ma sát, qυყ đầυ đâm ở bên trong thành ruột vừa ngứa vừa thoải mái, huyệt trước dường như cũng có con kiến bò vào. Nghĩ muốn có cái gì đó chen vào đâm đâm một cái. Nghĩ như vậy, hắn liền đâm hau ngón tay vào huyệt một bãi d*m thủy nhỏ từ trong chảy ra.
"A —— thoải mái! Thoải mái quá —— a ——!"
Tưởng Bưu thở hồng hộc, dùng sức đem dương cụ cắm vào cái mông của mình, một tay cắm huyệt trước thủ da^ʍ, một tay bóp cơ ngực của mình, dâʍ đãиɠ dùng sức nhào nặn.
Kiều Vũ ở một bên thấy vậy hô hấp trở nên dồn dập, vén váy bồng trên người lên, cầm dương v*t tự an ủi.
Tưởng Bưu sướиɠ đến ngẩng đầu lên thở hồng hộc, đầu óc có chút thiếu không khí, trên mặt đỏ bừng lên, hắn không ngừng ngồi dậy, cho dù eo bày đã sớm mỏi, cũng vẫn kiên trì như cũ không dừng lại.
Hắn biết hắn sắp bắn rồi, ngay cả sức kêu to cũng không có, ngón tay cắm trong huyệt trước không ngừng móc ngoáy đào khoét, huyệt sau không ngừng phun ra nuốt vào, phát ra âm thanh "xì xì xì xì". Dịch bôi trơn trong kịch liệt ma sát đã sớm biến thành dính sền sệt màu ngà sữa, theo cúc huyệt phun ra nuốt vào, không ngừng dính chảy ra tia thật dài, chất đống tại miệng huyệt, dính vào mông, trên đùi tất cả đều dính, chật vật không chịu nổi, dâʍ đãиɠ đến cực điểm.
Kiều Vũ đã sớm biết Tưởng Bưu là bướm da^ʍ, nhưng là mỗi lần nhìn thấy người này phóng túng vẫn kìm nén không được. Đại khái là bởi vì nam nhân như vậy lại có một bướm da^ʍ dưới hạ thể, mà bản nhân lại dâʍ đãиɠ như vậy, không để ý liêm sỉ.
Tưởng Bưu thô lỗ cắm trước huyệt, hai ngón tay cũng biến thành ba ngón tay. Hắn thủ da^ʍ số lần khá nhiều, khoảng thời gian này cùng Kiều Vũ ở một chỗ lại phá lệ làm càn, đến mức
huyệt trước tựa hồ cũng rộng ra không ít, trước đó ngay cả hai ngón tay đều khó vào, bây giờ ba ngón đâm vào cũng dễ dàng, thậm chí còn có thể ở bên trong cong cong đốt ngón tay, quấy đến dâʍ ɖị©ɧ bên trong không ngừng phát ra tiếng nước"Thầm thì thầm thì".
Đột nhiên, rơi xuống một cái, bởi do cường độ, thân thể nghiêng về sau chút, qυყ đầυ cong cong đâm chọc một chỗ nào đó thành ruột, lông mềm lập tức thật đính sâu vào khối thịt mềm mềm trong đại tràng, tựa như tia chớp trong nháy mắt tê dại vọt khắp toàn thân, huyệt
trước âm đ*o cũng kẹp lấy ba ngón tay bắt đầu mãnh liệt co vào.
"A a a a ——!" Hắn cao trào.
d*m thủy bị ngón tay ngăn chặn, không chỗ phát tiết, chỉ có thể ở kịch liệt phun ra chậm rãi thuận theo khe hở chảy vào lòng bàn tay.
Rất thư thái, tại sao có thể có chuyện thư thái như vậy...
Tưởng Bưu ngồi ở trên dương v*t thở đến không ra hơi, sướиɠ đến mắt cũng bắt đầu tỏa sáng."
Kiều Vũ lúc này đem ngón tay hắn cắm ở huyệt trước kéo ra ngoài, sau đó tại thời điểm hắn còn choáng váng, cầm quả trứng gà chín trên bàn ăn chọc vào cửa huyệt nơi ngón tay đâm nới lỏng còn chưa khép lại, chậm rãi cọ mấy lầm, đem d*m thủy thoa khắp mặt ngoài trứng gà.
"Chủ nhân, mời dùng bữa sáng."
Trên tay cậu dùng sức, đem trứng gà ấn vào trong tiểu huyệt.
"Ôi! Em —— ha ha ——!" Tưởng Bưu muốn đứng lên, nhưng vừa khẽ động, trong hâu môn dương v*t và lông mềm cũng cọ xát trog nhục bích, đùi lập tức tê mỏi, lại ngồi xuống.
Kiều Vũ nâng một cái chân Tưởng Bưu lên đặt
trước ngực hắn, đâm hai ngón tay vào trong tiểu huyệt Tưởng Bưu, cũng lấy trứng gà ở giữa đem đẩy lên chỗ càng sâu:
"Chủ nhân, mời cố gắng thưởng thức bữa sáng dinh dưỡng."
Cậu từ sớm đã chuẩn bị xong một đoạn băng dính rộng tỉ mỉ dán trên huyệt Tưởng Bưu đem trứng gà hoàn toàn ngăn ở bên trong. Tiếp theo, cậu nhấc Tưởng Bưu từ trên ghế lên, trong nháy mắt dương v*t giả trong nhục huyệt trượt ra, nam nhân toàn thân run lên. Kiều Vũ biết, hắn là bị vòng lông mềm kia gãi ngứa.
Nhưng mà, hắn cũng không thể bỏ hết mấy thứ đã chuẩn bị mà đưa dương v*t cho Tưởng Bưu chữa ngứa.
"Chủ nhân, xin ngài úp sấp trên mặt bàn đi, đem cái mông nâng lên."
Tưởng Bưu lúc này phê tới mức trong lòng chỉ còn lại dương v*t ngập tràn. Hắn cho rằng Kiều Vũ sẽ móc đồ ra chơi hắn, thế nên rất là rất nghe lời bò lên trên bàn, thân nằm rạp xuống, hạ thân nâng lên cao cao, hai chân tách ra.
"Nhanh chen vào, nhanh lên!" Hắn thúc giục nói.
Kiều Vũ cũng không nóng nảy, hắn hít sâu một hơi, kềm chế ham muốn đem Tưởng Bưu trực tiếp đẩy ngã xuống, đem váy buông xuống đi chỉnh lại cho đẹp, sau đó không nhanh không chậm cầm lấy bình sữa bò ấm áp đầy ắp trên bàn đã chuẩn bị từ sớm.
"Chủ nhân, xin ngài đem cái mông kéo ra, em muốn tiếp tục cho ngài ăn bữa sáng."
Tưởng Bưu trong lòng thầm mắng cậu bình thường xem phim quá nhiều rồi, lúc này giống cái đồ biếи ŧɦái mặc trang phục hầu gái, còn khiến hắn hắn cũng phải phối hợp, thật sự là phiền phức. Nhưng nghĩ thì nghĩ, hắn vẫn đưa hai tay về phía sau, kéo cái mông của mình, lộ ra nơi đó dương v*t giả thao đến xốp, cúc huyệt dính đầy dầu bôi trơn màu trắng sữa.
Bởi vì vừa nãy bị thao quá mãnh liệt, cúc huyệt Tưởng Bưu vốn không hoàn toàn khép lại, lúc này hắn kéo khe mông một cái, ngược lại dễ dàng kéo quả trứng lôi ra.
Kiều Vũ có chút bất mãn, kéo tay Tưởng Bưu xuống: "Không cần." Tiếp đến hắn hung hăng vụt bàn tay mấy lần lên mông Tưởng Bưu:
"Đem c̠úc̠ Ꮒσα khép lại, đều lỏng thành cái lỗ đen, để cho người ta làm sao thao đây!"
Tưởng Bưu không phải lần đầu tiên bị Kiều Vũ đánh đòn, nhưng hắn làm một ung thư thẳng nam, đối hành động này độ dễ dàng tha thứ
vẫn tương đối thấp, luôn cảm thấy tổn thương tự tôn, thế là quay đầu trừng Kiều Vũ, uy hϊếp nói:
"Em lại đánh?"
"Ba! Ba! Ba!" Trên mông lại bị đánh ba cái, không có mấy giây, trên da nhiều thêm mấy dấu ngón tay.
"Em ——!"
Kiều Vũ nói: "Chủ nhân, xin ngài kẹp chặt cái mông, không thì em không có cách nào tiếp tục cho ngài ăn điểm tâm, em đánh ngài mấy lần chỉ là vì giúp ngài co hậu môn mà thôi."
Tưởng Bưu trở tay sờ cúc huyệt mình một cái, rất dễ dàng đâm rễ đầu ngón tay vào, quả thật là lỏng! Hắn thật bị thao tới lỏng?! Hắn nghiêng đầu mắt nhìn dương v*t giả trên ghế, lập tức hít vào một hơi: Thao! Thật cmn to! Vừa mới làm sao hắn ngồi vào được? Hắn hiện tại đã bị nới lỏng như thế?!
Hắn âu sầu trong lòng, liền không phản bác lời Kiều Vũ nói, chổng mông lên đợi cho ăn.
"Ba ba!" Kiều Vũ hai tay mở rộng, lại đánh thêm mấy cái trên cái mông to, đem cái mông đánh cho run lên một cái, đệm thịt thật dày bên trên bị in lên mấy cái dấu tay hồng hồng, mỗi lần bàn tay hạ xuống, nhục huyệt liền sẽ co lại co rút lại, không đầy một lát, cái mông liền sưng phồng lên, mà nhục huyệt cũng thu nhỏ đến độ Kiều Vũ có thể miễn cưỡng hài lòng.
Hắn xoa nhẹ mông Tưởng Bưu hai cái, lại vỗ vỗ.
"Tốt, công tác chuẩn bị hoàn thành."
________________________
Hạ Xưa: Xin chào các bạn, cũng hơi lâu rồi nhỉ? Mình đi làm nên hơi bận các bạn phải đợi chờ rồi.
Chương này đáng yêu hơn mình nghĩ
đó
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sau Khi Mất Đi JJ
- Chương 9: Phòng ăn (trung): Ngồi trên ghế dươиɠ ѵậŧ giả thao bắn, tự cắm, vòng lông thú, huyệt trước nhét trứng gà, đánh đòn