Ân Trăn là một hoàng tử không được sủng ái, vì để đoạt vị trí trữ quân mà y không tiếc bịa đặt thân phận để tiến vào phủ Nhϊếp Chính Vương, thu phụ người kia. Y không muốn dùng mỹ nhân kế, cố tình tên …
Ân Trăn là một hoàng tử không được sủng ái, vì để đoạt vị trí trữ quân mà y không tiếc bịa đặt thân phận để tiến vào phủ Nhϊếp Chính Vương, thu phụ người kia.
Y không muốn dùng mỹ nhân kế, cố tình tên kia lại mê gương mặt này của y.
Y không muốn làm chuyện cá nước thân mật, nhưng mà giường lăn đến nát luôn rồi.
…Y không muốn mang thai, y cũng sẽ không mang thai. Ai mà ngờ, có thật.
Ân Trăn từ từ cúi đầu, nhìn cái bụng nhỏ đang phồng lên của mình.
Cô* muốn gϊếŧ Tông Hành Ung.
*Cô: Cách tự xưng của vua/ thái tử.
Loạn trong giặc ngoài, Ân Trăn cố đè nén sát ý: “Biên quan thiếu người trấn giữ, ngươi cút đi, cách cô càng xa càng tốt.”
Năm đó Thái Tử vì ngôi trữ quân mà bị Nhϊếp Chính Vương làm bị thương, quyết định đuổi người đến biên quan để hắn nếm mùi gió sương. Năm năm sau, Nhϊếp Chính Vương làm bá vương trở về, hai người gặp lại, gió tanh mưa máu nổi lên.
Một ngày, hai ngày, lại thêm một tháng trồi qua…
Chỉ thấy ngày nào Nhϊếp Chính Vương cũng cần mẫn chạy đến phủ của Thái Tử, đêm nào cũng ngủ lại.
Có người làm mai cho Nhϊếp Chính Vương.
Nhϊếp Chính Vương lại khoe khoang trước mặt mọi người: "Bổn vương đã sớm có thê thất, xinh đẹp như hoa."
Ân Trăn không nói gì.
Nhϊếp Chính Vương chìa mặt ra nói tiếp: "Y đối xử với bản vương rất tốt, đòi gì có đó, hỏi han ân cần…"
Ân Trăn cắn răng nhịn nhục.
Nhϊếp Chính Vương chậc lưỡi: "Eo nhỏ mông cao…"
Ân Trăn yên lặng liếc hắn một cái, lúc sau, y bình tĩnh hỏi: "Ngươi có bệnh à? Bệnh vọng tưởng?"
Nhϊếp Chính Vương: "Nương tử nhà ta mắng ta."
“...”
Ân Trăn: "Cô quyết định bỏ cha lấy con, ngươi cút."
Ban đầu, Nhϊếp Chính Vương cao giọng nói: "Bản vương nhất định sẽ tạo phản!"
Sau đó, Nhϊếp Chính Vương trèo tường Đông Cung, nghĩ thầm: Không tạo phản, làm Hoàng Hậu cũng được.
Bnj còn dịch ko v