Chương 36

Thông minh hơn hẳn so với con chó săn khờ khạo kia.

Nàng chạm vào miệng chuột xám, khiến giọt nước thuận theo ngón tay nàng chảy vào miệng chuột xám.

Chuột xám dường như biết giọt nước này là đồ tốt, nuốt xuống sau đó cọ cọ vào ngón tay Quý Thiên Nhu để lấy lòng.

Vẻ mặt Quý Thiên Nhu ghét bỏ, “Đồ bẩn thỉu, đừng chạm vào ta.”

Chuột xám: !!! Chít chít chít!

“Nghe không hiểu.”

“Nó đang nói, ngươi cũng không sạch sẽ hơn nó là bao.” Hệ thống chu đáo gửi bản phiên dịch.

“Chít chít chít”

“Nó còn nói, ngươi mới thối, nó không thối, mỗi ngày nó cũng liếʍ lông.”

Quý Thiên Nhu: “...” không cần phải chuyên nghiệp như vậy đâu cảm ơn.

Ném trả con chuột xám cho Quý Thâm - người đang không hiểu chuyện gì, Quý Thiên Nhu liếc nhìn người trong thôn đang hứng nước ở con suối nhỏ, thay vào đó lang thang xung quanh.

Nàng muốn nước, nàng muốn tắm rửa, cho dù không tắm rửa, chí ít cũng lau người.

Nhưng mà... cảm giác như nàng đã quên mất thứ gì đó.

Quý Thiên Nhu đi loanh quanh đến chỗ gồ lên, có khí trời mát lành thôi về theo gió, nhưng Quý Thiên Nhu tìm xung quanh, vẫn chưa tìm được nguồn nước.

“Mẹ!”

Quý Thiên Nhu quay đầu lại, thứ đầu tiên nhìn thấy không phải là Quý Thâm Quý Nhụy đi theo Lăng Chi Dao.

Mà là dẫn đầu đi tới, chạy trước cả ba người bọn họ là con chuột xám.

Chuột xám ngủ một giấc dậy, ngược lại kích thước thân hình thu nhỏ lại, trên đỉnh đầu mọc ra một sợi lông vàng óng, lông tóc trên người có vẻ sáng hơn, trong màu xám có ánh bạc nhàn nhạt.

Các chức năng khác của trái tim tiến hóa vẫn chưa rõ ràng, nhưng mà biến đổi ngoại hình cũng không tệ.

“Sao các con lại đến đây?”

Quý Thâm nói: “Là chuột xám dẫn chúng con tới đây.”

“Tìm kho báu tìm kho báu!” Quý Nhụy cười rạng rỡ, đối với bọn trẻ tìm kho báu chỉ là trò chơi, nhưng nếu như tìm kho báu với chuột xám thì thật sự là tìm kho báu!

Lăng Chi Dao nhẹ nhàng nói: “Quý nương tử, ta sẽ trông coi Nhụy Nhụy và A Thâm thật tốt, sẽ không để bọn chúng đi đến nơi nguy hiểm đâu.”

Quý Thiên Nhu cười với Lăng Chi Dao.

Tiếp xúc với nhiều trẻ em rồi, trừ hai đứa trẻ nhà mình, Quý Thiên Nhu thích nhất là Lăng Chi Dao.

Hiểu chuyện còn ngoan ngoãn, trông cũng rất xinh đẹp.

“Chít chít!” Chuột xám kêu to hai tiếng, sau đó chui thẳng vào chỗ gồ nhỏ.

Mấy người dọn chỗ chuột xám đào lỗ, phát hiện bên trong có một thế giới hoàn toàn khác, không khí bên trong ẩm ướt, khác hẳn với không khí không nóng ở bên ngoài, Quý Nhụy không kìm được chui vào bên trong, “Mát mẻ quá.”