Chương 27

Mạnh Tiểu Nghệ rất vui mừng, “Hơn chục cây du sau khi hái vẫn còn trụ được một thời gian.”

“Lần trước có chuyện tốt như thế này, là lần tìm được rau dại ở khe núi.”

Quý Thiên Nhu không thể hiểu được Mạnh Tiểu Nghệ, đâu mới là mặt thật của nàng ta?

Tại sao người này ở trước mặt nàng nhưng nàng lại không thể nhìn thấu?

Lăng Chi Dao chia bánh rau của mình cho Quý Nhụy và Quý Thâm, hai đứa nhỏ nhận lấy, bọn chúng cũng chia phân nửa củ khoai lang sấy của mình cho Lăng Chi Dao.

“Ăn đi ăn đi.”

Lăng Chi Dao cười híp mắt, khoai lang sấy ngọt thành mềm mại, so với bánh rau ngon hơn nhiều.

Quý Thiên Nhu chợt nhớ hôm nay vẫn chưa đăng nhập, mở giao diện đăng nhập ra nhận mười đồng tiền —

So với phần thưởng ngày đăng nhập đầu tiên, ngày thứ hai quả thực không cần quá keo kiệt.

Đang nghĩ như vậy, đột nhiên xuất hiện một cái giao diện.

“Chúc mừng ký chủ đạt được thành tựu "Ngày thứ hai bình minh", mở khóa bàn quay bạo kích, dùng để bàn quay bạo kích để quay phần thưởng, số lần bạo kích hiện tại : 2.”

“Có sử dụng bàn quay bạnh kích hay không?”

Có mười hai ô trên bàn quay bạo kích, thấp nhất một lần bạo kích, cao nhất một trăm lần bạo kích, cảm ơn đã chiếu cố.

Cảm ơn bạn đã chiếu cố một mình chiếm sáu ô.

Quý Thiên Nhu: rất hố.

Nhưng nếu nhận được một trăm lần bạo kích, thực sự tuyệt vời.

“Làm thế nào để nhận được số lần bạo kích?” Quý Thiên Nhu hỏi trong lòng.

“Số lần bạo kích mỗi ngày tích lũy một lần.”

Quý Thiên Nhu tắt giao diện bàn quay bạo kích đi.

Lần quay của cái này ít, phải sử dụng một cách khôn ngoan.

Hiện giờ vẫn nên quan tâm cái chính là tiến độ mở khóa trung tâm mua sắm.

Quý Thiên Nhu liếc nhìn mô tả trên thanh tác vụ.

Mật mã giảm giá vẫn như cũ, chỉ cần nói ra “ngày mai sẽ tốt hơn” là dc.

Không thể so người ngoài với hai đứa con nhà mình được, tùy tiện để người khác nói ra, được đáp lời mới là quỷ đó.

Đôi mắt Quý Thiên Nhu dừng lại nhìn vào hai đứa trẻ đang chơi ném lá vào người nhau, nói thầm với Lăng Chi Dao cái gì đó, nàng nắm tay hai đứa trẻ đi ra ngoài, một lát sau dẫn về một đám trẻ con.

“A Dao nói, ngươi biết hát?”

“Ngươi hát có hay không?”

“Ngươi biết hát bài gì?”

Bọn nhỏ cứ ta một câu ngươi một câu hỏi Quý Thiên Nhu.

Quý Thiên Nhu luôn có sự kiên nhẫn vô hạn đối với trẻ con, “Ta hát thì các ngươi sẽ biết, có ai muốn nghe hát không?”