Chương 16: Vị hôn thê nam của nhân vật chính

Nói đến đây, bà chủ nhà có chút cảm thán: “Ôi dào, bây giờ mấy đứa trẻ sống chẳng ra sao cả. Tôi sống ở tầng sáu, suốt ngày nghe thấy âm thanh gì đó từ trên tầng, mà lại là ban ngày nữa.”

“Cậu cũng biết tôi thu tiền thuê theo tháng, mỗi tháng lên gõ cửa, người mở cửa cho tôi chẳng lần nào giống lần nào, nam nữ đều có cả.”

Điếu thuốc trên tay Thịnh Thần An bị bóp méo, tàn lửa tắt trong lòng bàn tay, nhưng hắn lại không cảm thấy đau đớn. Tống Kỳ Tuyết đúng là chẳng biết hối cải, có lẽ đã nghe theo lời đề nghị của hắn và quyến rũ Lý Minh Vũ để vào được đoàn phim.

Loại người này, càng nghĩ càng cảm thấy ghê tởm.

/

Trong căn phòng trọ chật chội, Kỳ Tuyết thu dọn quần áo để thay trong vài tháng tới. Cậu bước đến bên cửa sổ và nhìn xuống, chiếc xe Rolls-Royce Cullinan đỗ trước cửa tòa nhà của cậu đã rời đi.

Kỳ Tuyết nhìn ra khung cảnh phố phường lấp lánh ánh đèn ngoài cửa sổ, gió thổi cong những cành cây trụi lá. Chỉ một cái nhìn xuống từ cửa sổ cũng khiến cậu cảm thấy chân mình mềm nhũn.

Trong thế giới trước đây của mình, nhà cậu cũng ở một tầng rất cao. Khi tạm nghỉ sau một ngày bận rộn với những công việc bán thời gian lặt vặt, cậu thường ngồi ngắm nhìn về một hướng nhất định bên ngoài cửa sổ. Ở đó từng có một tiệm bánh ngọt, trước khi bị chuyển nhượng, nơi đó từng là một tiệm xăm.

Cậu đang mơ màng suy nghĩ thì bỗng một tiếng rêи ɾỉ kéo cậu trở lại với thực tại.

Tiếng động càng lúc càng lớn, thỉnh thoảng còn có tiếng giường kêu cọt kẹt.

030 lên tiếng: "[Chắc chắn là người ở ghép với cậu đấy.]"

Giọng 030 đầy ngạc nhiên: "[Mấy bạn trẻ này thật biết chơi.]"

Kỳ Tuyết nói: "[Chuyện này không hợp với trẻ em đâu, bé yêu, tự khóa mình lại đi nhé.]"

030, dù đã mấy trăm tuổi, vẫn nghe lời và tự khóa mình lại.

/

Thời gian trôi nhanh, Kỳ Tuyết đã gia nhập đoàn phim được mười ngày.

Cậu chưa có cảnh quay chung với nam chính và cũng không chủ động bắt chuyện với ai.

Chiều hôm đó cậu không có cảnh quay, có một buổi nghỉ hiếm hoi, nhưng thay vì nghỉ ngơi, cậu bắt đầu sửa kịch bản của bộ phim từng bị tố đạo văn.

Tuy nhiên, phần sửa đổi không bao gồm những đoạn bị tố cáo, vì cảnh nóng trong đó càng nhìn cậu lại càng thấy hài lòng!

Vừa sửa kịch bản, cậu vừa chờ đợi hai tiếng, cho đến khi 030 nhắc nhở: "[Người cậu đang đợi đến rồi.]"

030 bổ sung: "[Nhưng có vẻ anh ta gặp chút rắc rối.]"

Kỳ Tuyết khoác áo ra khỏi khách sạn, nhìn quanh một vòng và thấy hai người trẻ tuổi đang tranh cãi trong khu vườn nhỏ của khách sạn. Cậu nhanh chóng nhận ra người đàn ông đeo kính kia chính là Dịch Ý, trợ lý hiện tại của Thịnh Thần An, người dự định nghỉ việc sau hai tháng nữa. Dịch Ý tốt bụng giới thiệu em họ mình vào vị trí này, hy vọng "nước không chảy ra ngoài", nhưng không ngờ em họ của anh ta khi biết chỉ là một trợ lý nhỏ bé, đã quay lưng ngay lập tức.

"Đồ chó, mày chẳng có ý tốt gì cả! Một trợ lý lo việc hầu hạ người khác thì khác gì nô ɭệ thời phong kiến, học hỏi được cái quái gì chứ?"

Một túi đặc sản đập vào mặt Dịch Ý, làm kính của anh rơi xuống. Người em họ tức giận bỏ đi.

Dịch Ý vừa cúi xuống tìm kính thì có ai đó đã giúp anh đeo lại kính lên mũi.

Một cơn gió lạnh nhưng nhẹ nhàng thổi qua, làm tóc dài của chàng trai kia khẽ lay động trên vai. Dưới ánh mặt trời, làn da của cậu ấy như trở nên trong suốt, “Anh bị chảy máu mũi rồi, để tôi đưa anh đi khám ở phòng khám gần đây nhé?”

“Không cần đâu, lau qua là được rồi.”

Chàng trai nghe vậy, liền lấy khăn giấy từ trong túi ra và đưa cho Dịch Ý.

Dịch Ý cảm ơn, rồi mới nhận ra chàng trai trước mặt có vẻ quen thuộc, hình như cũng là một diễn viên nhỏ trong đoàn phim.

Dịch Ý là một người không có lòng dạ xấu, khi biết Kỳ Tuyết đang mắc nợ nhiều, cần tìm thêm nhiều việc để trang trải, đã chủ động giới thiệu công việc trợ lý cho cậu, vì người thân của anh không mặn mà gì với công việc này.

Tuy nhiên, trở thành trợ lý của Thịnh Thần An, vẫn cần có sự đồng ý của chính Thịnh Thần An.

Vì vậy, ngày hôm sau, sau khi được quản lý của Thịnh Thần An chấp thuận, Kỳ Tuyết quay xong cảnh quay buổi sáng, viết thêm chút kịch bản vào buổi trưa, rồi chiều hôm đó cậu xách theo đồ dùng vệ sinh mà Dịch Ý vừa mua, dùng thẻ để vào phòng của Thịnh Thần An.