Chương 6

Giang Thiên một tay ôm eo cô, một tay luồn ra phía trước xoa bóρ ѵú bự đầy đặn đang đứng thẳng trước ngực cô. Hắn vừa bóp mạnh vừa ghé vào cổ cô hít thở, giọng gợi cảm mê người.

"Mùi sữa trên người thư ký Kiều thơm quá, là bởi vì vυ" quá lớn sao? Hử? Mỗi lần xuất hiện trước mặt tôi đều mặc áo sơ mi chật như vậy, ngực lớn đều sắp nhảy ra ngoài rồi. Có phải cô muốn câu dẫn tôi không? Đáng lẽ tôi phải đè cô xuống bàn làm việc, xé nát áo ngoài của cô, để xem có phải là thư ký Kiều đã tao đến nỗi phun sữa rồi hay không!"

Kiều Hân bị hắn ôm vào trong ngực không thể nhúc nhích mảy may, vυ" bự bị người đàn ông nắm ở trong tay không ngừng xoa bóp, trước ngực truyền đến cảm giác vừa đau vừa sướиɠ, đã thế còn nghe những lời hạ lưu xấu xa của hắn, khiến cho cơ thể cô càng hưng phấn ngứa ngáy hơn.

Người phụ nữ nhắm mắt lại, gò má đỏ bừng lên, du͙© vọиɠ trong người bị khơi mào khiến cô vứt bỏ rụt rè. Kiều Hân cố ý đẩy mông về phía sau. Mông thịt căng mọng được váy công sở bao bọc lấy trực tiếp cọ xát lên côn ŧᏂịŧ cứng rắn của người đàn ông. Cho dù cách hai lớp vải cũng đủ khiến hai người rùng mình tâm viên ý mã.

Giang Thiên híp mắt hưởng thụ sự chủ động của cô, hắn mỉm cười đẩy cửa phòng ra.

"Thư ký Kiều mau vào trong đi, tôi đã chuẩn bị cho cô một món quà."

Quà? Kiều Hân có chút ngạc nhiên, cô mặc hắn nửa ôm nửa kéo mình vào trong phòng, quả nhiên ở trên bàn làm việc nhìn thấy một chiếc hộp được thắt nơ tinh xảo.

Người phụ nữ đến mở món quà ra, trong khi đó Giang Thiên lại tuỳ ý khoá trái cửa phòng lại, ngay cả bức màn cũng bị kéo xuống, không gian trong phòng lập tức trở nên bí ẩn.

Kiều Hân rút nơ ra, mở nắp hộp đặt sang một bên, món quà bên trong lập tức lộ ra. Đó là một bộ sườn xám màu đỏ được thiết kế vô cùng tinh xảo. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ phần ngực của chiếc váy này lại là vải trong suốt, nếu mặc vào thì chắc chắn núʍ ѵú sẽ lộ ra ngoài cực kỳ dâʍ đãиɠ. Phía dưới lại càng xấu hổ hơn, làn váy cũn cỡn cơ hồ có thể lộ cả mông, đường xẻ tà cực sâu khiến người ta miên man bất định. Đây chắc chắn là một bộ váy tình thú khiến đàn ông nhìn vào phải chảy máu mũi.

Kiều Hân giơ chiếc váy lên đỏ mặt hỏi Giang Thiên.

"Đây là quà của ngài cho em sao?"

Đối phương rất thản nhiên gật đầu, đôi mắt chuyển từ chiếc váy mỏng tang trên tay cô đến dáng người lả lướt của Kiều Hân, liếʍ môi một cái hỏi.

"Thư ký Kiều không thích sao?"

Vừa nói hắn vừa đưa tay vỗ lên cánh mông kiều nộn của cô một cái, giọng trầm xuống ra lệnh.

"Cởi sạch, thay đồ ra."