Chương 40

Phủ ngũ hoàng nữ.Hứa Nhan Nhan xách theo túi xách đi đến phủ ngũ hoàng nữ.

Vừa đến cổng đã thấy một đám người ồn ào, một vị công tử khóc sướt mướt, bên cạnh là Hạ Nam Tinh vẻ mặt mất kiên nhẫn.

"Ngũ điện hạ, trong sạch của dân nam đã bị ngài lấy đi, nếu ngài không cưới, dân nam còn có mặt mũi gì sống nữa?"

Vị công tử kia khóc lóc cầu xin.

Hứa Nhan Nhan [...?]

What? Nợ phong lưu của Hạ Nam Tinh?

Hạ Nam Tinh không kiên nhẫn nghe, vừa liếc thấy Hứa Nhan Nhan lập tức hưng phấn nói hô.

"Nhan Nhan, ngươi trở lại?"

"Có chuyện gì thế?"

Hứa Nhan Nhan hỏi.

"Hừ, chỉ là một con gà đang muốn biến thành phượng hoàng mà thôi, Nhan Nhan, đừng để ý đến hắn, chúng ta vào trong. Ta nhớ ngươi muốn chết!"

Hạ Nam Tinh lôi kéo Hứa Nhan Nhan đi vào còn không quên ra lệnh cho thị vệ.

"Lôi hắn đi! Đừng có ở đây kêu gào, ta sẽ không phụ trách càng sẽ không cưới!"

"Ngũ điện hạ!"

Vị công tử kia không cam lòng hô, nhưng đã bị thị vệ lôi xuống. Hứa Nhan Nhan còn muốn nói gì nhưng Hạ Nam Tinh đã kéo cô đi vào trong phủ.

"Cái đó, ngươi nếu thật sự làm mất trong sạch của người ta thì cũng nên chịu trách nhiệm chứ?"

Hứa Nhan Nhan có chút không tán thành nói. Nơi này là thế giới nữ tôn, nam tử mất trong sạch mà nói là một chuyện nghiêm trọng.

"Hừ, rõ ràng là hắn muốn câu dẫn ta!"

Hạ Nam Tinh không vui nói.

"Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, Nhan Nhan, có phải ngươi mang thứ tốt cho ta không?"

Hạ Nam Tinh hưng phấn muốn mở túi xách của cô. Hứa Nhan Nhan cũng không ngăn cản.

Vừa lấy ra, Hạ Nam Tinh đã kinh hô.

"Đẹp quá, Nhan Nhan! Người đâu, mau tới giúp bổn điện hạ thay!"

Hạ Nam Tinh hưng phấn không kịp chờ đợi muốn thử.

Thị tì vội tiến lên nhận lấy đi giúp nàng thay.

"Nhan Nhan, ngươi ở đây đợi một chút, để ta thay xong khẳng định xinh đẹp hơn ngươi!"

Hứa Nhan Nhan [....]

Hứa Nhan Nhan đợi nửa ngày cũng không thấy nàng ra không khỏi nghi ngờ. Cô đi gõ cửa. Tiếng Hạ Nam Tinh truyền tới.

"Nhan Nhan, cái này mặc thế nào vậy? Ngươi tới giúp ta một chút!"

Thì ra là không biết cách mặc, Hứa Nhan Nhan đẩy cửa đi vào. Nhận y phục từ trong tay thị tì giúp Hạ Nam Tinh mặc vào. Hạ Nam Tinh có chút ngượng ngùng, bình thường đều là thị tì giúp nàng.

Hứa Nhan Nhan mặt cũng không thèm chớp giúp nàng ta mặc, nói thật ở hiện đại những cô nàng nóng bỏng mặc bikini cô thấy quá nhiều rồi, nhưng mà dáng người Hạ Nam Tinh thật đúng là không tệ! Hứa Nhan Nhan trong lòng tán thưởng một phen lại lấy một đôi giày giúp nàng đi vào. Bởi vì Hạ Nam Tinh không phải là người hiện đại nên cô không mua giày cao gót cho nàng.

Hạ Nam Tinh nhìn mình trong gương hưng phấn kêu cô thay hết cả ba bộ âm thanh ríu rít không ngừng.

"Ta cảm thấy kiểu tóc này không phù hợp, Nhan Nhan, ta muốn kiểu tóc như ngươi!"

Hứa Nhan Nhan [....!]

"Được rồi, Nam Tinh, ngày mai mới tới sinh thần Liên Kỳ, sáng mai ngươi sang nhà ta sớm sớm, ta tạo kiểu tóc cho ngươi!"

Hứa Nhan Nhan bất đắc dĩ.

"Vậy được rồi!"

Hạ Nam Tinh không hài lòng lắm gật đầu.

"Nhan Nhan, ngươi xem ta xinh đẹp hơn ngươi đúng không? Ngày mai đám công tử và nhất định sẽ khuynh đảo vì ta!"

Hạ Nam Tinh đắc ý nói.

Hứa Nhan Nhan [...!]

Không phải người ở thế giới này nam tử mới chú trọng vẻ bề ngoài sao? Được rồi, tuy nàng hơi phong lưu nhưng mà tốt xấu cũng có một người giống con gái cô miễn cưỡng không so đo vậy!

"Nhan Nhan, ngươi thật tốt, không uổng công ta thương ngươi! Tối nay ta dẫn ngươi đi chơi thanh lâu, ngắm mỹ nam, thế nào?"

Hạ Nam Tinh giọng điệu vui vẻ nói. Hứa Nhan Nhan vừa nghe thấy hai chữ thanh lâu lập tức cự tuyệt.

"Không cần!"

"Ta nói này, Nhan Nhan ngươi đúng là không hiểu phong tình, ngươi bây giờ không đi, sau này làm sao còn có cơ hội đi nữa, Hắc..."

Hạ Nam Tinh nói được một nửa thì phản ứng lại không nói tiếp.

"Cơ hội hay không cơ hội gì?"

Hứa Nhan Nhan không hiểu hỏi.

"Không... không có gì!"

Hạ Nam Tinh vội xua tay, nàng cũng không thể nói, nàng ấy đã bị hắc liên hoa kia nhìn trúng.

Nghĩ vậy nàng hỏi.

"Nhan Nhan, ngươi cảm thấy, Quân Liên Kỳ thế nào?"

"Cái gì thế nào? Ngươi coi trọng hắn?"

Hứa Nhan Nhan nghi hoặc hỏi.

"Nói bậy bạ gì đó! Ta...ta mới không coi trọng hắn!"

"Vậy ngươi hỏi thế là có ý gì?"

"Thôi bỏ đi, coi như ta chưa từng nói gì!"

Hạ Nam Tinh thở dài. Xem ra hắc liên hoa kia còn chưa chiếm được tâm của Nhan Nhan!

Sáng hôm sau, trời vừa sáng Hạ Nam Tinh đã hứng thú bừng bừng tới tìm Hứa Nhan Nhan. Hứa Nhan Nhan còn đang trong ổ chăn bị nàng kéo dậy. Cô buồn ngủ giơ tay nhìn đồng hồ.

"Còn chưa đến giờ mà, làm gì sớm vậy?"

"Hôm qua ngươi không phải nói muốn tạo kiểu tóc cho ta sao? Mau dậy!"

Hứa Nhan Nhan bất đắc dĩ ngồi dậy đánh răng rửa mặt.

Hạ Nam Tinh hưng phấn nhìn đông nhìn tây quan sát phòng nàng, sờ chỗ này một chút, sờ chỗ kia một chút.

Hứa Nhan Nhan vệ sinh cá nhân xong muốn ăn sáng trước nhưng vừa ra đã thấy một đám người chuẩn bị sẵn, trên bàn có vô số món.

"Đây là ta kêu đầu bếp chuẩn bị! Mau ăn thôi, ăn xong còn giúp ta!"

Hạ Nam Tinh thúc giục.

Hứa Nhan Nhan [...!]

Thật đúng là hoàng nữ! Đồ ăn phong phú như vậy! Hứa Nhan Nhan trong lòng cảm thán.

Ăn sáng xong cô bắt đầu giúp Hạ Nam Tinh thay đồ, tạo kiểu tóc, trang điểm.

30 phút sau.

Hạ Nam Tinh nhìn mình trong gương há mồm kinh ngạc.

"Đây thật sự là ta sao?"

Nhìn nữ nhân xinh đẹp trong gương, chiếc gương sáng rõ. Hạ Nam Tinh kinh ngạc không thôi.

"Thế nào? Ngay cả bản thân cũng không nhận ra sao?"

Hứa Nhan Nhan mỉm cười.

"Nhan Nhan, ngươi thật giỏi, cái gì cũng biết!"

Hạ Nam Tinh sùng bái ánh mắt lấp lánh nhìn cô. Nếu ở hiện đại thì bộ dạng này của cô ấy không biết sẽ làm tan chảy bao nhiêu trái tim đàn ông. Hứa Nhan Nhan rút điện thoại ra.

"Muốn chụp một kiểu không?"

Nói xong sát lại gần nàng.

"Nhìn vào đây!"

Hứa Nhan Nhan chụp cho hai người vài bức ảnh.

"Được rồi!"

Hạ Nam Tinh hiếu kì nhìn chiếc điện thoại.

"Nhan Nhan, đây là cái gì?"

Hứa Nhan Nhan giải thích cho Hạ Nam Tinh hiểu.

"Thật thần kì, Nhan Nhan, ta cũng muốn có một cái!"

"Cái này phải có điện để sạc pin, phải có sóng mới gọi được!"

Hứa Nhan Nhan lắc đầu.

"Điện là cái gì? Sóng là cái gì?

"À... thì...!"

Hứa Nhan Nhan đang tìm từ ngữ để giải thích cho nàng hiểu nhưng lúc này Tiểu Thác tới.

"Hứa tiểu thư! Ngũ... ngũ điện hạ?"

Tiểu Thác hồ nghi nhìn người trước mặt. Hạ Nam Tinh đắc ý nói.

"Thế nào, rất đẹp đúng không?"

Tiểu Thác đỏ mặt cúi đầu.

"Vâng! Tham kiến ngũ điện hạ!"

Hôm nay ngũ điện hạ cũng thật đẹp.

"Hứa tiểu thư, công tử đột nhiên không thoải mái, cho nên kêu nô tới mời đến Quân phủ trước! Hỏi ngài có thuốc gì hay không?"

"Không thoải mái?"

Hứa Nhan Nhan chớp mắt hỏi. Hứa Nhan Nhan cau mày không muốn đi, nhớ lần trước cũng là bị bệnh, hắn dày vò cô nửa ngày.

Hạ Nam Tinh vừa nghe liền biết hắc liên hoa kia tám chín phần là là giả vờ.

"Không thoải mái như nào? Nói bệnh trạng ra để ta đưa thuốc cho ngươi mang về!"

"Công tử chỉ nói không thoải mái, nô cũng không rõ!"

Tiểu Thác cúi đầu nói.

"Nhan Nhan, vậy ngươi đi trước đi!"

Hạ Nam Tinh lên tiếng, tuy nàng rất muốn phá đám nhưng lại sợ Quân Liên Kỳ chỉnh chỉ đành buông tha, tìm cơ hội khác vậy!