“ Hứa quản lý, quy củ đã chết, người mà cứ bám vào quy củ cũng sẽ chết, đứa trẻ đầu mới mọc tóc chỉ cần có tư chất, mài giũa một chút sẽ sáng lên, cứ như vậy mà làm.”
Ra khỏi toà nhà tập đoàn Thâm Khang , Ôn Noãn có chút ảo não, cô không ngồi xe taxi mà chỉ chầm chậm đi dọc theo vỉa hè trồng đầy cây bụi dành cho người đi bộ. Cuối tháng tư ánh mặt trời bắt đầu nóng như thiêu đốt, nhưng cô lại cảm thấy có chút hơi lạnh, nhớ lại tình huống buổi phỏng vấn, khẳng định không được rồi.
Lúc này, Cố Khang Khang gọi điện thoại đến hỏi thăm cô về buổi phỏng vấn, cô chán nản đáp:“ Rất bi kịch.” Sau đó buồn bực đem tình hình phỏng vấn lúc đó đơn giản mà nói ra. Cố Khang Khang ở đầu bên kia điện thoại cười thật vui vẻ, cô càng thêm buồn chán, người gì vậy, có bằng hữu nào như thế không, mỗi lần vào thời điểm cô có chuyện không vui thì đều hả hê như vậy.
“ Noãn Noãn, nghe mình nói nè, Hứa Uý Nhiên đối với cậu coi như đã là hạ thủ lưu tình.” Cố Khang Khang vẫn đang cười, “ Mỗi lần cô ta làm trưởng đoàn phỏng vấn, chắc chắn sẽ có cô bé nào đó khóc từ trong ra ngoài. Trước đây không lâu công ty tuyển dụng người có triển vọng, có một cô bé dáng dấp thật không tệ, ăn mặc trang điểm xinh đẹp, nàng ta vừa đi vào Hứa Uý Nhiên liền chỉ mấy nam phỏng vấn viên hỏi cô bé thấy người nào thích hợp thì dẫn về nhà làm chồng, cô bé đó nhìn không chớp mắt, thực sự cẩn thận tỉ mỉ quan sát, Hứa Uý Nhiên mặt đen tại chỗ, hỏi cô bé kia là tới tìm việc làm hay tìm chồng đây! Cô bé ấy uỷ khuất khóc ngay tại chỗ. ”
Ôn Noãn nghe xong đầu đầy hắc tuyến, Hứa Uý Nhiên này quả thực chính là nữ ma đầu, việc đi phỏng vấn ở nơi đây lại chuốc lấy tổn thương, nhưng dù vậy nếu mà đem so sánh, Hứa Uý Nhiên cũng không giống như tên tóc ngắn yêu nghiệt kia châm chọc cô, thật sự đã là “đao hạ lưu nhân“.
Sau khi cúp điện thoại, Ôn Noãn ngắm nhìn bốn phía, đã không biết rõ mình đi tới chỗ nào rồi, những năm này Phong thành biến hóa lớn đến nỗi làm người ta ứng phó không kịp, cùng bảy năm trước so sánh hoàn toàn thay đổi cả một thế giới. Cô đành phải bắt xe taxi, trước tiên đi mua thức ăn sau đó là về nhà.
Ngay khi vừa vào cửa, gặp ngay Cố Dạ Thâm đang bưng một tô canh lớn đến bàn ăn ở phòng khách, anh toàn thân mặc quần áo ở nhà khiến cơ thể vốn cường tráng trở nên nhu hòa, dáng vẻ mặc tạp dề trông giống như người đàn ông tốt của gia đình.
Nghe được tiếng động, Cố Dạ Thâm quay đầu, nhìn thấy cô, đôi mắt đen như mực phát ra một dòng ánh sáng dịu dàng:“Ôn tiểu thư đã dùng bữa chưa? Không ngại thì cùng nhau ăn đi!” Anh sắp xếp lại bàn ăn.
Ôn Noãn cười nhạt, cầm túi thức ăn trên tay giơ lên: “ Cám ơn, tôi đã chuẩn bị xong thức ăn.” Cô quẹo ngay vào phòng bếp .
Cố Dạ Thâm từ chối cho ý kiến thản nhiên cười một cái, tự mình ngồi xuống ăn cơm, chẳng qua lời mời vừa rồi cũng chỉ là phép lịch sự.
Sáu ngày trôi qua, không có tin tức gì từ bên Thâm Khang, Ôn Noãn đã sớm không ôm bất cứ hy vọng nào, Cố Khang Khang điện thoại đầu bên kia đang rất vui vẻ : “ Noãn Noãn, một tuần lễ chưa tới, chỉ cần còn lại một phút thì còn có một phần hy vọng, nói cho cậu biết nha, theo mình nghe ngóng, kết quả tuyển dụng đến bây giờ còn chưa có ra quyết định là bởi vì Hứa Uý Nhiên cùng trưởng thiết kế ý kiến bất đồng, đang tranh cãi không phân thắng bại đây!”
Lúc này Ôn Noãn đang từ siêu thị trở về, ôm hai túi nhu yếu phẩm lớn, đưa điện thoại di động kẹp ở giữa đầu và vai, vừa cầm chìa khóa mở cửa vừa đáp lại: “ Khang Khang, tính ra lần này nộp đơn là sách lược sai lầm, lẽ ra mình phải điền ở trên sơ yếu lý lịch là 22 tuổi, lần này tuyển dụng rõ ràng cho thấy chỉ ứng với người mới tốt nghiệp! Mình đã biết đạo lý vàng này, một lần nữa tìm chỗ mới thôi . ”
Vào cửa, đã có người nhận lấy từ trong tay cô túi đồ mới mua, ngẩng đầu thấy là Cố Dạ Thâm, cô cảm kích mỉm cười gật đầu , sau đó chỉ đến bàn trà ở phòng khách, “Cám ơn, giúp tôi để đó là được rồi.”
“ Đừng khách sáo, thuận tay thôi ” Cố Dạ Thâm cầm trong tay tách trà rỗng, đem túi đồ đặt qua một bên rồi đi đến trước máy pha trà.
“ Noãn Noãn, nói chuyện với người nào đấy ? ” Cố Khang Khang ở bên kia điện thoại tùy ý hỏi.
“Hàng xóm phòng kế bên.” Ôn Noãn rốt cục hai tay rảnh rỗi bắt lại điện thoại từ trên vai, “ Chuyện tìm việc làm đi từng bước tính từng bước, mình nhất thời cũng không gấp, cậu đi mà lo cho riêng mình đi!” Sau khi cúp điện thoại, vốn định quay sang Cố Dạ Thâm nói thêm tiếng cám ơn thì điện thoại di động của anh lại vang lên, cô đành ôm túi đồ siêu thị đi vào phòng bếp .
Cố Dạ Thâm nhận điện thoại , bưng tách trà hướng ra ban công từ từ đi tới.
“Cố tổng, tôi cùng Kimi, Đái tổng giám, Tạ chủ quản nhất trí xác định giữ lại Kỷ Ngân Huân cùng Sở Hành. Hai người bọn họ đúng là nhân tài, bỏ qua bất kỳ một người nào cũng thật đáng tiếc, nhưng Nam Phong thủ lĩnh chỉ định một người tuổi tác thì lớn còn kinh nghiệm không có cái gì, làm sao bây giờ, tôi không thuyết phục được cô ấy!” Trong điện thoại là giọng của một phụ nữ trung niên chan chát truyền vào như pháo nổ.
Cố Dạ Thâm gạt gạt đem điện thoại từ bên tai dời xa một chút mới tránh khỏi màng nhĩ bị đánh vỡ gây nguy hiểm, đợi cô ta oang oang xong rồi mới mở miệng: “ Hứa quản lý, nếu khó có thể lựa chọn vậy thì cả ba đều lưu lại đi, lần này tuyển trợ lý cũng vốn là chuẩn bị cho Nam Phong thủ lĩnh, theo ý cô ấy đi. ”
“Nhưng mà Cố tổng, công ty tuyển dụng nhân sự đã có quy định nghiêm khắc, phê duyệt tuyển bao nhiêu thì chỉ là bấy nhiêu thôi !”
Cố Dạ Thâm xoa xoa lỗ tai, không nhanh không chậm nói: “ Phòng làm việc của tôi Tiêu trợ lý đã đưa đơn từ chức, đến lúc đó điều một người đi lên là được.”
“Cố tổng giám đốc, cái này không hợp quy củ.” Hứa quản lý ở bên kia điện thoại diễn tiếng rống của sư tử Hà Đông, “ Ngài cần trợ lý chúng ta sẽ tuyển dụng thêm, huống chi, bọn họ là những người không có kinh nghiệm như đứa trẻ đầu mới mọc tóc sao có thể đảm đương mà làm trợ lý cho ngài ! Hơn nữa càng đừng nhắc tới cái người không có kinh nghiệm trong việc thiết kế quần áo kia.”
Cố Dạ Thâm nghiêm trang: “ Hứa quản lý, quy củ đã chết, người mà cứ bám vào quy củ cũng sẽ chết, đứa trẻ đầu mới mọc tóc chỉ cần có tư chất, mài giũa một chút sẽ sáng lên, cứ như vậy mà làm.” Anh vừa nói xong đưa điện thoại di động dời đi khỏi bên tai, mơ hồ nghe bên kia âm thanh như gỗ mục bị bẻ gãy rống giận: “ Cố Dạ Thâm anh là cái đứa trẻ chết tiệt, anh dám mắng ……” Trước khi để đối phương bên kia mắng xong, anh dứt khoát ngắt điện thoại, lấy lại sự thanh tĩnh cho tai mình.
Ôn Noãn đem thức ăn nhét vào tủ lạnh rồi ra khỏi phòng bếp, xách một túi rác lớn chuẩn bị ra cửa, điện thoại di động vào lúc này vang lên.
“ Xin chào, tôi là Ôn Noãn.”
“ Ôn tiểu thư, xin chào, tôi là nhân viên quản lý Hứa Uý Nhiên từ tập đoàn Thâm Khang, cô đã trúng tuyển vị trí trợ lý thiết kế của Thâm Khang, mời ngày mai đúng chín giờ tới làm.”
Nhận được tin tức này, Ôn Noãn sợ run một giây mới phản ứng được, lập tức gật đầu: “ Được, tôi biết rồi, cám ơn Hứa quản lý !”
Nguyên tưởng rằng vào Thâm Khang khẳng định là việc không thể, bây giờ tự nhiên được trúng tuyển, thật đúng là chuyện không thể nào nghĩ đến. Cô không nhịn được cười lên vô cùng sung sướиɠ, hồn nhiên quên mình đang ở phòng khách. Bộ dáng phấn khởi đó bị một người khác thu hết vào trong đáy mắt, cuối cùng đến khi phát hiện Cố Dạ Thâm mang theo nụ cười và ánh mắt quan sát mình, mới lúng túng xấu hổ cười cười giải thích, “ Mấy ngày trước đi nộp đơn, cho là không được nhận, tự nhiên được trúng tuyển.”
“ Vậy xin chúc mừng cô !” Cố Dạ Thâm ánh mắt thật sâu nhìn cô, khóe môi thản nhiên nở nụ cười ý vị sâu xa.