Chương 39: Đến Nơi Hẹn

Trong nhà.

Hề Hề đã ngủ say.

Dương Hạo đang xem tác phẩm đầu tay của mình, trước mắt có 65 like, tài khoản của hắn tăng thêm 20 fan.

Mà số liệu hầu như không tăng lên nữa, 300 tiền quảng bá chắc là đã tiêu hao hết!

Thu nhập 105 đông, lỗ 195 đồng!

Tác phẩm đầu tiên phổ biến thất bại.

Nhưng cũng không phải là không có thu hoạch, Dương Hạo quyết định nghe lời đám háo sắc kia, lần sau sẽ quay chụp Tôn Tâm Di nhiều hơn, hoặc là các nữ huấn luyện viên gợi cảm khác.

Đúng rồi, có thể quay Mạnh Ngọc Ngọc nhiều một chút, đám háo sắc kia nhất định sẽ thích.

Nghĩ tới đây, hắn mở wechat, chiều nay Mạnh Ngọc Ngọc gửi video cho hắn, khi đó hắn bận xem video, sau đó lại có nhiệm vụ, nên không trả lời đối phương, ít nhiều có chút không lễ phép.

Thế là Dương Hạo liền đáp một câu: Vẫn bận đến giờ, cảm ơn đã chia sẻ.

Mà lúc này, Mạnh Ngọc Ngọc đang cầm điện thoại, đồng thời nói chuyện với ba tên liếʍ cẩu, những liếʍ cẩu này, thỉnh thoảng phải cho ăn một chút, như vậy mới có thể liếʍ hăng hái hơn.

Cho nên khi Dương Hạo gửi tin, nàng lập tức nhìn thấy.

Mạnh Ngọc Ngọc lập tức vui sướиɠ, nàng còn tưởng vị này không thèm trả lời mình nữa.

Tuy nhiên, nàng cũng không trả lời ngay, như vậy có vẻ quá rẻ, mà lặng lẽ suy nghĩ nên nói cái gì.

Một bên khác, Dương Hạo nhắn cho Dương Hạo, bỗng nhiên lại nhận được tin của Vương Tuyết Như: Hình như máy hút mùi lại hỏng rồi.

Nhìn thấy tin nhắn của vị thiếu phụ xinh đẹp này, Dương Hạo đầu tiên là sửng sốt, tiếp đó mới phản ứng kịp.

Đây mà là máy hút mùi hỏng à?

Đây là khơi thông cống thoát nước mà!

Nhưng Vương Tuyết Như gửi tin, lại làm cho Dương Hạo có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ.

Nhiệm vụ đầu tiên khi NPC số 1 Vương Tuyết Như online, chính là ‘đêm ngọt ngào’, ban thưởng thẻ học tập x1, điểm thuộc tính x2.

Dương Hạo rất hứng thú với điểm thuộc tính, nhưng bởi vì Thẩm Minh Sơn tồn tại, nên hắn cảm thấy không có cơ hội làm nhiệm vụ này, tuyệt đối không ngờ Vương Tuyết Như lại chủ động gửi tin nhắn.

Tinh!

Khi Dương Hạo đang nghĩ xem làm cách nào để đến nơi hẹn, đối phương lại thu hồi tin nhắn này.

Lần này Dương Hạo lại cười, hiển nhiên là nội tâm Vương Tuyết Như cũng không bình tĩnh.



“Đã đọc rồi.” Dương Hạo nhắn lại.

Giờ phút này, Vương Tuyết Như thấy Dương Hạo trả lời thì toàn thân nóng lên, sau khi gửi tin thì nàng đã hối hận, rõ ràng giữa trưa mới 2 lần, buổi tối lại ám chỉ như vậy, đối phương sẽ nghĩ mình như nào chứ?

Cho nên sau khi gửi được mười mấy giây, nàng tranh thủ thu hồi, trong lòng còn nghĩ chắc Dương Hạo chưa đọc được.

Kết quả đối phương trả lời rất nhanh, một câu nói đơn giản nhưng lại tựa như lột sạch quần áo của nàng.

Việc đã đến nước này, Vương Tuyết Như cắn răng trả lời: Tên kia ra ngoài lêu lổng, không có nhà.

Dương Hạo thấy tin này thì híp mắt lại, chỉ cần là đàn ông, nhận được loại tin nhắn này thì cực kỳ khó bình tĩnh, huống chi là đối phương có buff ở trên người!

Hắn quay đầu nhìn Hề Hề đang ngủ say trên giường, lại lâm vào giãy dụa.

Thật ra theo hắn hiểu, thì tiểu nha đầu này sẽ ngủ một giấc đến sáng, chỉ cần mình về sớm một chút thì sẽ không sao.

Thế nhưng chẳng may thì sao!

Chẳng may nửa đêm Hề Hề tỉnh dậy không thấy ba ba, bị dọa sợ thì làm sao giờ?

Chẳng may Hề Hề ở nhà một mình và xảy ra chuyện thì sao?

Quên đi, vẫn là con gái bảo bối quan trọng hơn!

Đối với một ‘nữ nhi nô’ như Dương Hạo, làm ra loại quyết định này cũng không khó.

Mà khi hắn đang chuẩn bị trả lời Vương Tuyết Như, bỗng nhiên nhận được wechat của Lý Mạn Ny: Anh rể, em vừa mới xong việc, không thể về ký túc xá nửa, chỉ có thể qua chỗ anh ngủ nhờ.

Nhìn tin nhắn này, Dương Hạo không khỏi bật cười, đây là buồn ngủ lại có người đưa gối mà.

Hắn lập tức đáp: Em đang ở đâu? Muộn rồi, để anh qua đón.

“Không cần, em ở rất gần nhà anh, gọi xe là được.” Lý Mạn Ny đáp.

“Ừm, vậy lên xe thì gửi biển số xe cho anh.”

Dương Hạo căn dặn xong, tiếp đó lại trả lời Vương Tuyết Như: “Một tiếng sau sẽ đến.”

Mà Vương Tuyết Như nhận được tin này thì bắt đầu khẩn trương, dù sao nàng cũng chưa từng làm chuyện như vậy.

Mặt khác, tuy Thẩm Minh Sơn không có nhà, nhưng có con gái ở nhà, ngủ ngay phòng bên cạnh!

Nàng bỗng nhiên thấy hối hận, vừa khẩn trương lại vừa khủng hoảng.

Nàng thế mà lại chủ động hẹn một người đàn ông vào nhà!



Đây là chuyện mà trước kia nàng nghĩ cũng không dám nghĩ.

Một bên khác, Dương Hạo lại nhận được tin của Lý Mạn Ny, nàng đã lên xe, hắn liền đi xuống lầu, tiếp đó đi thẳng ra cổng tiểu khu.

Tiểu khu hắn thuê là một nơi sửa lại, đèn đường trong khuôn viên đã vỡ hết, căn bản là tối om, tuy trị an nơi này khá tốt, nhưng một cô gái xinh đẹp đi đường vào ban đêm cũng không an toàn cho lắm.

Chờ vài phút, một chiếc taxi dừng lại trước cổng.

Lý Mạn Ny đẩy cửa xuống xe, thấy Dương Hạo đang chờ ở ven đường thì lập tức ấm áp, cười vẫy tay với Dương Hạo: “Thật ra anh không cần xuống đón em.”

“Bên trong tối lắm, anh không yên tâm lắm.”

Dương Hạo thuận miệng trả lời một câu: “Đúng rồi, lát nữa anh không đi lên, Lưu Tử Phong hẹn anh ra uống rượu, có lẽ tối nay anh sẽ ngủ nhà cậu ta, sáng mai mới về.”

“Cho nên, tối nay Hề Hề giao cho em!”

“A, được rồi.” Lý Mạn Ny gật đầu, trong lòng cũng hơi áy náy, theo nàng thì anh rể cố tình rời đi để tránh hiềm nghi, bởi vì trong nhà chỉ có một phòng, thay quần áo và tắm rửa đều không tiện.

Nhưng nàng vừa áy náy lại còn có chút thất vọng, cũng không biết từ đâu mà có.

Hai người đi trong khuôn viên tối om, trò chuyện đến công việc của Lý Mạn Ny, mà khi đi qua trạm biến áp, một con mèo hoang bỗng nhiên chui ra, còn kêu meo một tiếng.

Lý Mạn Ny giật mình kêu lên, vô thức nhào vào trong ngực Dương Hạo.

Thật ra Dương Hạo cũng bị giật mình, nhưng chỉ sửng sốt một chút, tiếp đps hắn liền cảm nhận được một thân thể mềm mại chui vào trong ngực mình, theo đó là một mùi thơm nhàn nhạt đặc hữu trên người nàng.

“Không có gì, chỉ là mèo hoang thôi.”

Dương Hạo an ủi, vỗ nhẹ lên lưng Lý Mạn Ny.

Mà Lý Mạn Ny lấy lại tinh thần, cũng vội vàng thoát khỏi l*иg ngực của Dương Hạo, nhưng gương mặt nàng cũng đỏ lên, cũng may là có bóng đêm che giấu cho nàng.

Đi đến dưới lầu, Dương Hạo đưa mắt nhìn cô em vợ trước này đi lên lầu mới rời đi.

Nơi này của hắn cách quốc tế Giả Nhật khoảng 15 phút lái xe, rất nhanh Dương Hạo đã lái xe đến nơi, vất vả lắm mới tìm được một chỗ đỗ rất xa cổng chính của tiểu khu.

Đỗ xe xong, hắn lại đi mua hai ly trà sữa, vì có thể thuận tiện tiến vào tiểu khu, hắn còn cố tình mặc áo khoác shipper Chuột Túi, lại phối hợp với hai ly trà sữa, bảo vệ đương nhiên không ngăn cản.

Tiến vào tiểu khu, hắn quen việc dễ làm, đi đến cửa nhà của Lý Mạn Ny, còn chưa kịp gửi wechat báo, cửa phòng đã mở ra, hiển nhiên vị thiếu phụ này vẫn luôn chờ ở cửa.

Chờ Dương Hạo vào phòng, nàng nhẹ nhàng đóng cửa lại, tiếp đó làm một thủ thế yên lặng.

Dương Hạo cười gật đầu, ánh mắt vô thức rơi lên người thiếu phụ xinh đẹp, lúc này nàng mặc một chiếc váy ngủ màu đỏ bằng tơ luệ, cổ áo rất thấp, lọt vào mắt là núi non trùng điệp, một mảnh trắng xóa.

Hơn nữa bên trong rõ ràng là chân không, đỉnh nhô lên hết sức rõ ràng.

Dương Hạo thay dép, trực tiếp bế thiếu phụ đi vào phòng ngủ chính.