Ngày hôm đó, khi Vương Lăng Vân trở lại văn phòng, liền ám chỉ Tôn Chấn Tiêu, việc Trịnh Bách Vinh bị đào đi đối với đoàn phim là một đả kích lớn, bọn họ chỉ có thể trong đêm tìm đạo diễn Vương - Vương An Thu cứu tràng [1].
[1] Cứu tràng: trợ giúp.
Đội ngũ quản lý nội dung tình cờ phải tăng ca vì tuần tới có hội chợ truyền hình điện ảnh IP [2], ngay khi Tôn Chấn Tiêu biết tin liền vội vàng gọi cho phó tổng Dương.
[2] IP: Intellectual Property: Sở hữu trí tuệ.Trần Khuông Minh đã sớm sắp xếp xong xuôi máy ghi âm, thu thập đủ chứng cứ, sau đó đưa bản sao ra hù dọa Tôn Chấn Tiêu, hiện tại Tôn Chấn Tiêu không chỉ thừa nhận mật báo, mà còn để lộ bí mật IP, ở hiện trường không chỉ có máy ghi âm, còn có nhiều nhân viên làm chứng, lần kiện cáo này Tôn Chấn Tiêu nhất định phải thua.
Cùng ngày, Tô Tân triệu tập một cuộc họp cấp cao toàn công ty để chỉ ra tất cả các vấn đề trong thời gian qua, đồng thời yêu cầu các nhân viên giám sát và nhân viên quản lý phải nghiêm túc thực hiện các quy định, đồng thời điều tra nghiêm ngặt các sai phạm trong ngành, ngăn chặn các loại quy tắc ngầm, đồng tâm hiệp lực đem sự nghiệp công ty phát triển lành mạnh, tiền đồ tươi sáng đi lên.
Từ khi « Vô Địch Thiên Hạ » phát sóng đến nay, uy tín của Tô Tân trong công ty ngày càng tăng vọt, lần này lại xử lý gọn gàng đạo diễn của « Ác Mộng » cùng nội gián trong công ty, càng đưa uy tín của cô lên cao, cũng làm cho tương lai trên dưới công ty tràn đầy hi vọng.
Vào đầu tháng ba, hai tháng phát sóng của « Vô Địch Thiên Hạ » chính thức kết thúc, tập cuối rating cao, đứng đầu trong bảng xếp hạng của đài truyền hình vệ tinh cùng kỳ, hot search weibo có ba cái, hot search Nhanh Chụp trèo lêи đỉиɦ,chủ đề này lại một lần nữa xuất hiện trên Internet.
Đồng thời, lượng fan hâm mộ của nam nữ chính trên weibo đã vượt mốc 15 triệu, phim hot người hot, có thể nói là phim cổ trang sốt dẻo nhất những năm gần đây.
Trần Khuông Minh với tư cách là nhà sản xuất, danh tiếng cũng lên như gió, ngoài việc bên ngoài gọi điện chúc mừng, trưng cầu ý kiến về bộ phim tiếp theo, hận không thể đem người của mình nhét vào đoàn làm phim ngay lập tức nhưng hắn một mực từ chối, thả một câu nói "Tô tổng của chúng tôi nói, từ chối các quy tắc ngầm cùng ân tình, dùng thực lực để nói chuyện."
Một câu trả lời hay như vậy, bữa tiệc ăn mừng tự nhiên cũng được đưa ra nghị sự.
Tiệc ăn mừng do Trần Khuông Minh và chị Diêu tổ chức, được tổ chức trong khách sạn năm sao cạnh công ty, các đồng nghiệp và đơn vị hợp tác đều được mời tham gia. Tất nhiên, những diễn viên chính cũng có mặt đông đủ.
Kiều Nhược Nam bởi vì bộ phim này mà từ tấn tiểu hoa nhảy vào bốn tiểu hoa đán, danh tiếng tăng cao, hôm nay thấy Tô Tân, lập tức cùng tổng giám đốc công ty tiến lên đón, vừa lấy lòng, vừa ám chỉ trước kia Tô Tân đã từng nói muốn dìu dắt cô ấy vào lĩnh vực điện ảnh, nói gần nói xa muốn lấy một vai trong « Ác Mộng » .
Tô Tân ứng cảnh này, hiện tại đã thành thạo điêu luyện, nói lấy lòng vài câu, liền sảng khoái đáp ứng, tiến cử Kiều Nhược Nam cho Tần Văn Uyên.
"Tuy nhiên, tôi nhắc trước cho cô chuẩn bị" Cô cười nói " Đạo diễn Tần nổi danh độc miệng, ngay cả tôi cũng không để vào mắt, mấy ngày trước còn cười kêu tôi chỉ biết làm bà chủ bình hoa, chỉ quay những bộ phim thần tượng, nếu như bị anh ta mắng khóc, tôi không chịu trách nhiệm."
Kiều Nhược Nam thè lưỡi: "Thật sao?"
"Thật, thật hơn cả vàng. Hơn nữa, chuyện tuyển diễn viên cũng do anh ấy quyết định, tôi không có tiếng nói nào" Tô Tân đem chính mình đoạn không còn một mảnh "Anh ấy chọn diễn viên và quay phim vô cùng hà khắc, hình tượng trong đoàn phim với bên ngoài không giống nhau, cô phải làm công tác chuẩn bị tâm lý cho tốt."
Kiều Nhược Nam có hơi nản chí: "Tôi hiểu rồi, tôi sẽ cùng người đại diện thương lượng một chút."
Thực ra, Kiều Nhược Nam bên ngoài ngoại trừ có chút nịnh bợ, nhưng kỹ năng diễn xuất cũng rất tốt, nếu như có thể gõ cho cô nàng thu liễm tính tình lại, cộng thêm người đại diện dẫn đường cẩn thận, nói không chừng còn rất thích hợp với màn ảnh rộng.
Tô Tân chân thành khuyên một câu: "Nhược Nam, nếu em thật sự muốn vào lĩnh vực điện ảnh, không thể sợ Đông sợ Tây, phim điện ảnh và phim truyền hình không giống nhau, gương mặt này không phải trang điểm càng đẹp càng tốt, mà phải có đặc điểm, kỹ năng diễn xuất phải tôi luyện để đem đến sự khác biệt, mỗi một giây đều là nghệ thuật biểu diễn, em nên suy nghĩ thêm."
Kiều Nhược Nam suy nghĩ một lúc: "Cảm ơn Tô tổng chỉ điểm, em sẽ nghiêm túc cân nhắc, đúng rồi, Phi Nam đâu?"
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, sau lưng truyền đến tiếng kêu của Cố Phi Nam: "Chị Tân."
Tô Tân quay đầu lại nhìn, hai mắt sáng ngời, hôm nay Cố Phi Nam rất điển trai, không có phong cách thời trang tinh tế như xưa, nhưng lại có một loại cảm giác trẻ trung nam tính ngay thẳng của thanh niên, rất bắt mắt.
Cô nhớ rằng Cố Phi Nam vừa mới quay xong một bộ phim thanh xuân, vào vai một vị quân nhân trẻ tuổi, xem xét một chút, hình tượng hoàn toàn khác trong « Vô Địch Thiên Hạ » , giống như một bộ phim truyền hình, trời sinh là làm diễn viên.
Tô Tân rất hài lòng: "Rất đẹp trai, nhớ đăng ảnh tuyên truyền, Trịnh Vân phàn nàn với chị mấy lần rồi, em không muốn phát weibo."
"Nào có? Đại ngôn quảng cáo em đều nghiêm túc phát được không?" Cố Phi Nam không phục giải thích " Chị Trịnh Vân trực tiếp nói em là được, em còn có thể bán manh, có thể phối hợp."
"Bán manh thế nào?" Tô Tân muốn xem "Cho chị xem."
Cố Phi Nam chần chờ một chút, tai phiếm hồng, không tình nguyện đưa tay lêи đỉиɦ đầu giả bộ làm tai mèo, cực nhanh mở ra khép lại hai lần: "Chính là học tiếng mèo kêu."
Bộ dạng tương phản này của Cố Phi Nam, khiến Tô Tân nhịn không được nhếch môi cười, Kiều Nhược Nam càng cười lớn hơn: "Phi Nam, cậu thật đáng yêu a."
Ba người ở chỗ này trò chuyện vui vẻ, ngoài cửa náo động, một đám người vây quanh đi đến, đều là các nhân viên giám sát và tổng giám đốc từng hợp tác, họ nhìn về phía Tô Tân.
Tô Tân và hai người diễn viên chính tạm thời quay qua, nghênh đón, chào hỏi một tiếng: "Tổng biên tập Vệ, tổng giám Ninh, đại giá quang lâm, không thể từ xa tiếp đón, mời vào."
"Tô tổng, chúc mừng chúc mừng."
"Phải cám ơn Tô tổng, cho KPI chúng tôi một khởi đầu tốt đẹp."
. . .
Mọi người chào hỏi vài câu, Tô Tân mời bọn họ ngồi xuống bàn chính, vừa chuẩn bị ngồi xuống theo, chị Diêu đi tới, một mặt khó xử: "Tô tổng, bên kia có một vị khách khác, cô có muốn . . . Đến nghênh đón một chút hay không?"
Thông thường, tổng biên tập Vệ là người đài truyền hình An Châu, còn tổng giám Ninh là tổng giám điều hành Thích Xem Video, hôm nay đều đến làm khách, chắc hẳn sẽ không có vị khách nào quan trọng hơn họ. Tô Tân kinh ngạc nhìn theo phía chị Diêu ra hiệu, lập tức ngây người, Giản Diệc Thận không biết lúc nào đã ở trong ảnh tiệc, cùng Trần Khuông Minh nói chuyện, bên cạnh còn có một người lạ đứng bên cạnh chăm chú lắng nghe.
"Tại sao anh ta lại ở đây? Trong danh sách không có tên của anh ta cơ mà." Tô Tân có chút đau đầu.
"Vốn là mời trợ lý Đàm, nhưng không ngờ Giản tổng sẽ đến? Cái này . . ." Chị Diêu khó xử.
Giản Diệc Thận tham gia tiệc ăn mừng phim truyền hình có chút hạ mình, không ai nghĩ rằng anh sẽ tới.
Không đợi Tô Tân tìm cách giải quyết thì Trần Khuông Minh đã lôi kéo Giản Diệc Thận cùng người kia đến, đầy mặt vui mừng: "Tô tổng, gđể tôi giới thiệu với cô, vị này là tổng giám Christian của công ty S&S Vision ở Mỹ, hậu kỳ « King Of Cristo » do anh ấy làm. Giản tổng dẫn tới cùng chúng ta làm quen một chút."
Ba năm trước đây « King Of Cristo » một kiệt tác giả tưởng phương Tây rất nổi tiếng, trong liên hoan phim giành được nhiều giải thưởng như đạo diễn xuất sắc nhất, hiệu ứng đặc biệt xuất sắc nhất, phim hay nhất, và giành chức vô địch phòng vé toàn cầu hàng năm, đây là một cột mốc quan trọng cho dòng phim thương mại giả tưởng phương Tây.
Không ngờ, giám đốc của công ty sản xuất này lại là người gốc Hoa.
Tô Tân lập tức xúc động, lập tức đứng lên, cùng Christian trao đổi.
Christian có thể hiểu tiếng Trung nhưng anh ấy nói rất chậm và cách phát âm hơi lạ. Bộ phim giả tưởng « Ác Mộng » này yêu cầu hiệu ứng đặc biệt ở nhiều chỗ, Tô Tân và Trần Khuông Minh đã tìm hiểu về một số tác phẩm sản xuất hiệu ứng đặc biệt trong nước, nhưng không có tác phẩm nào hài lòng, vị Christian này khiến bọn họ mở ra một mạch suy nghĩ khác.
Mà bên này, tổng biên tập Vệ và tổng giám Ninh đã cùng Giản Diệc Thận bắt chuyện, tranh nhau đem vị trí khách mời danh dự tặng cho anh.
Bàn chính được bố trí như thế này, Tô Tân ở vị trí chính, hai bên là tổng biên Vệ và tổng giám Ninh là hai khách mời chính, sau đó theo thứ tự là Cố Phi Nam và Kiều Nhược Nam, các đối tác và thành viên đoàn phim lần lượt được tách ra.
Giản Diệc Thận khiêm nhường hai câu về sau cũng không chút khách khí ngồi bên trái của khách mời, vừa vặn ngồi ở giữa Cố Phi Nam và Tô Tân, trong khi Danielle và Trần Khuông Minh cùng nhau ngồi vào một bàn khác.
Bữa tiệc bắt đầu.
Có Giản Diệc Thận ở đây, chủ đề trên bàn ăn ngoại trừ « Vô Địch Thiên Hạ », thì cũng sẽ vây quanh Nhanh Chụp và công ty khoa học kỹ thuật, xen lẫn với những câu chuyện cười từ một số đài truyền hình và công ty video, bầu không khí rất sôi động, Giản Diệc Thận không nói nhiều, chỉ ngẫu nhiên chen vào vài câu, nói chuyện với Tô Tân cũng rất khắc chế, nhìn giống như đang ngồi với các nhà đối tác khác, không có gì khác biệt.
Lúc đầu Tô Tân có chút như ngồi trên bàn chông , dần dần thả lỏng.
Một món cá hoa vàng được mang tới, Tô Tân xua tay nói mình không ăn, đem đồ ăn thuận theo kim đồng hồ xoay đi. Giản Diệc Thận kẹp một miếng thịt lớn trên lưng, sau đó rưới một thìa nước sốt lên trên, bình tĩnh đặt nó trước mặt Tô Tân.
"Không có xương." Anh hạ giọng nói.
Tô Tân sửng sốt, nhìn chằm chằm thìa cá một lúc, đột ngột đứng lên, áy náy nói: "Tôi đi vệ sinh một chút, mọi người cứ từ từ dùng bữa."
Trong toilet, Tô Tân vặn vòi nước, tát nước vào mặt. Nhiệt độ của nước lạnh, khiến người ta tỉnh táo.
Khi còn nhỏ, cô thích ăn cá nhưng lại sợ hóc xương, cá cô mua ở nhà là loại cá có thể dễ dàng bỏ xương như cá chim hay cá rô.
Sau khi kết hôn với Diệc Thận, cô rửa tay nấu canh, mỗi ngày vắt óc tìm cách làm đồ ăn Giản Diệc Thận thích, một trong những món cô học được là canh cá diêu hồng với rau cải chua.
Món này chế biến rất phiền phức, bỏ xương cá, còn phải kiểm soát nhiệt độ khi nấu,trước khi chế biến phải chiên qua chảo, khi chiên phải để cá mất đi vị mặn và miếng cá chín mềm, không dễ để lấy xương. Cô và bảo mẫu nghiên cứu trong ba ngày, cố ý đêm Giáng Sinh làm món này, lòng tràn đầy vui vẻ chờ Giản Diệc Thận về nhà ăn.
Kết quả Giản Diệc Thận không về, Đàm Phi gọi điện nói có khách hàng, Giản Diệc Thận muốn cùng khách hàng đi ăn tối.
Cô im lặng ăn bát canh cá, nhưng khi ăn cô lại lơ đễnh, bị mắc xương cá ở cổ, một mình đến bệnh viện.
Kể từ đó, cô không ăn cá nữa.
Dù không còn oán hận Giản Diệc Thận ba năm này lạnh lùng nữa, nhưng nhìn thấy thìa cá được bỏ xương kia, trong lòng vẫn ngăn không được có chút chua xót.
Quan tâm làm gì? Muốn đem kí ức trước kia khuấy động, quá khứ đã qua, nhìn về phía trước không tốt hơn sao?
Cô lấy kem nền trong túi xách ra, trang điểm lại, nhìn mình trong gương một lần nữa, cảm thấy không có gì không ổn, mới bước nhanh đi ra.
Đúng như dự đoán, ngoài cửa Giản Diệc Thận đang chờ cô.
"Em bị sao vậy?" Giản Diệc Thận lo lắng nhìn cô "Sao bỗng nhiên lại không vui?"
Tô Tân lẳng lặng nhìn anh: "Giản Diệc Thận, anh đến cùng muốn làm gì?"
"Anh không muốn làm gì hết " Giản Diệc Thận giải thích "Christian là trước kia anh đi Mỹ công tác quen biết được, hai ngày này vừa mới liên lạc, cậu ấy muốn về nước, muốn cùng công ty truyền hình điện ảnh trong nước hợp tác, cho nên anh liền dẫn cậu ấy tới giới thiệu cho em."
"Cám ơn, anh giới thiệu rất đúng lúc, thay mặt công ty cảm ơn anh " Tô Tân thản nhiên nói "Nhưng anh nói sai chỗ rồi."
"Ý em là thìa cá sao?" Giản Diệc Thận một mặt vô tội "Đây không phải phong độ thân sĩ sao? Anh nhìn Từ Đông Tô giúp em thổi canh, Cố Phi Nam giúp em lấy xương cá, ngay cả Trình Tử Hạo cũng thay em bóc vỏ tôm hùm, đều là bạn bè, anh vì sao lại không thể?"
Tô Tân nhất thời nói không nên lời, thật lâu sau mới nói: "Tôi nói không thể là không thể."
"Vậy ý của em là anh trong lòng em cùng những người kia không giống nhau sao? Anh là đặc biệt?" Giản Diệc Thận hỏi lại.
Tô Tân lần nữa nghẹn lời.
Một lúc sau, cô hít sâu một hơi, khóe miệng hơi nhếch lên lộ ra nụ cười giễu cợt: "Giản Diệc Thận, tôi không hiểu, trước và sau ly hôn, thái độ của anh đối với tôi cách biệt một trời, tôi không cảm thấy bỗng nhiên mình có mị lực điên đảo chúng sinh. Anh nói anh yêu tôi, muốn cùng tôi bắt đầu lại từ đầu, vậy anh có thể nói cho tôi biết, anh thích người y thuận tuyệt đối, ôn nhu quan tâm anh trước kia, hay là người hiện tại một hết lòng vì sự nghiệp muốn trọng chấn Tinh Hà huy hoàng như ngày xưa?"
*Tác giả có lời muốn nói: Khoai lang bỏng quá! Mọi người nói xem vấn đề này Giản tổng làm như thế nào trả lời?
*Edit có lời muốn nói: Nay mình xem phim sủng nhiều quá cần một chương hơi ngược để cân bằng tâm trạng.