Chương 20: Tức Giận Đến Choáng Váng Cả Đầu

Trong phòng họp của giải trí Tinh Hà, các giám đốc điều hành nối đuôi nhau đi vào, ai nấy sắc mặt đều nghiêm túc, ánh mắt nôn nóng nhìn về phía chỗ ngồi của Tô Tân.

“Tô tiểu thư, tài chính của công ty xảy ra vấn đề sao?”

“Tô đổng đâu? Xảy ra chuyện lớn như vậy sao lại không đến?”

“Tô đổng đã đi đâu? Tại sao lâu như vậy không thấy xuất hiện?”

. . .

Tô Tân ấn mở weibo, “giải trí Tinh Hà: mắt xích tài chính đứt gãy”, cái tiêu đề này đột nhiên nằm trên hot search lúc 10 giờ sáng, xếp thứ 29, chễm trệ bay lên danh mục thịnh hành.

Sau khi làm xong thủ tục ly hôn vào ngày hôm qua, Tô Tân mới có thời gian bình tĩnh lại, bí mật nội bộ của công ty không biết đã bị tên hacker nào công khai ra bên ngoài, cũng không cho cô một chút thời gian để liếʍ láp vết thương.

Chị Diêu cầm một chồng tư liệu vội vã đi vào: “Tô tiểu thư, giấy chứng nhận trao quyền sở hữu đều đã ký tên công chứng, trình tự pháp lý cũng không có vấn đề, phải rồi, hẳn là tôi phải gọi tiểu thư là Tô tổng mới đúng.”

Đám người phía dưới xôn xao một trận, rồi lại xì xào bàn tán.

Tô Tân đã tiếp quản công việc của Tô Hà được một thời gian, chỉ có một số quan chức cấp cao mới biết, cũng luôn giấu kín tin tức về Tô Hà, hôm nay khi hot search vừa lên, cũng đã đến lúc công khai.

May mắn thay, từ ngày đầu tiên Tô Tân tiến vào Tinh Hà, đã chuẩn bị kỹ lưỡng cục diện ngày hôm nay.

Hôm qua khi trở lại phòng bệnh, cô đã nói qua tình hình của Tinh Hà với Tô Đình Doãn, giấu diếm nguy cơ của công ty, giải thích việc Tô Hà chạy trốn chuyển thành đi du lịch, Tô Đình Doãn vừa mới trải qua đả kích lớn, đối với sự tình của Tô Hà cũng không mấy để tâm, mắng vài câu rồi bỏ qua.

Tô Đình Doãn ký tên vào văn kiện trao quyền bổ nhiệm, cho phép Tô Tân tạm thời giữ quyền CEO. Việc bổ nhiệm chính thức yêu cầu sự thông qua của hội đồng quản trị, nhưng dù thế nào đi nữa, bây giờ việc cô tiếp quản Tinh Hà đã danh chính ngôn thuận.

Trưởng phòng Trần từ bộ phận truyền thông cũng vội vàng đến: “Tô tổng, chúng ta nhân cơ hội này đăng một bản thông báo, giải thích tin đồn về mắt xích tài chính, sau đó theo ý của cô công khai về sự việc quay lại vai nam chính «Vô Địch Thiên Hạ», độ hot của hai đề tài này có thể đẩy lên hot search, người khác dùng tiền bôi đen chúng ta, để bọn họ giúp chúng ta marketing.”

Tô Tân gật đầu: “Người thông mình đều nhìn ra được, nếu nguồn cung tài chính đứt gãy, căn bản không có khả năng dùng tiền để giữ lại, anh cứ tiếp tục xử lý theo hương này.”

“Được.”

“Trưởng phòng Tiền, văn kiện luật sư chuẩn bị xong chưa?” Tô Tân nhìn một người trung niên đeo kính ở giữa.

“Đã chuẩn bị xong, mời tiểu thư xem lại lần nữa, có thể công khai trên weibo.” Trưởng phòng Tiền lấy tài liệu ra.

. . .

Vài câu Tô Tân đã xử lý tốt sự cố phát sinh bất ngờ này, hầu hết những lời xì xào bên dưới đều biến mất.

Tô Tân nhìn quanh, mỉm cười: “Anh trai tôi vì lý do cá nhân, nên tạm thời sẽ vắng mặt ở Tinh Hà một thời gian, tất cả công việc sẽ do tôi toàn quyền tiếp quản. Tôi sẽ mau chóng thích ứng với công việc của Tinh Hà, cũng hi vọng mọi người có thể hoàn toàn như trước tiếp tục hỗ trợ.”

Cuộc họp thường kỳ quý 3 kết thúc suôn sẻ, hoàn toàn khác với phong cách quản lý của Tô Hà trước đây, Tô Tân làm việc ngắn gọn, quyết đoán nhanh chóng, rất giống Tô Đình Doãn hồi đó.

Không cần biết những người trong cuộc họp đang nghĩ gì, ít nhất ngoài mặt, Tô Tân đều khiến bọn họ an tâm.

Sau cuộc họp, Tô Tân lại tham dự cuộc thảo luận tại trung tâm quản lý nội dung, đưa lên IP và mấy bộ kịch bản không tệ lắm, có thể bắt đầu giai đoạn chuẩn bị trước, chỉ là, so với những bộ phim trong tưởng tượng của Tô Tân, vẫn còn thiếu sót.

Trở lại văn phòng, dây thần kinh căng cứng cuối cùng cũng được thả lỏng một chút, Tô Tân pha một tách trà đen, vừa uống vừa nhìn bầu trời ngoài cửa sổ.

Thật kỳ lạ, cuộc hôn nhân ba năm kết thúc, trong lòng cô không cảm thấy quá tiếc nuối. Có thể là ba năm đã nỗ lực mất quá nhiều, cho nên bây giờ cô đã không còn tình cảm nồng đậm như trước, dù là yêu hay hận cô cũng không nghĩ đến.

Lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua weibo, cô sửng sốt một hồi, hot search vừa rồi còn tồn tại bỗng nhiên biến mất.

Hot search này đột nhiên xuất hiện, rõ ràng là có người mua, theo lý thuyết sẽ trụ ở đó một thời gian rất lâu, kế hoạch của cô sẽ lợi dụng hot search này nhưng tại sao lại biến mất?

Cô gọi cho chị Diêu: “Có chuyện gì xảy ra với hot search sao?”

Chị Diêu cũng bối rối: “Tôi không biết, vừa rồi tôi mới xác nhận với bộ phận tuyên truyền, bọn họ cũng không biết.”

“Bỏ đi, dù sao nên giải thích thì giải thích, nên công khai cũng công khai đi.”

Cửa bị gõ hai lần, Trần Khuông Minh bước vào, Tô Tân cúp máy.

Trần Khuông Minh mấy ngày nay rất bận, ngoài việc quay lại phần diễn của Cố Phi Nam, còn phải điều phối thời gian cho các diễn viên khác để hợp tác làm lại, bạn đầu bộ phim này được đầu tư và nhà sản xuất lớn,một số nhân vật chính có tên tuổi trong làng giải trí, cũng chỉ mất chút thời gian cũng rất khó hợp tác, anh ta vì thế sứt đầu mẻ trán.

Chẳng qua hôm nay tâm trạng không tệ lắm, vừa bước vào cửa đã vui vẻ ra mặt: “Tô tổng, có hy vọng.”

Tô Tân cười: “Cố Phi Nam có hy vọng?”

Trần Khuông Minh gật đầu lia lịa: “Tôi giám sát hai ngày, tiểu tử này rất khá, lần đầu tiên quay cũng không sợ sân khấu chút nào, diễn rất tốt, đạo diễn rất thích.”

Tô Tân khẽ thở dài: “Tốt rồi, anh đến rất đúng lúc, anh cũng phụ trách tuyên truyền phải không? Tiếp theo phải dốc vào tuyên truyền cho bộ phim này, cần phải xoá sạch vết nhơ của Tần Chí Minh.”

“Việc sắp xếp truyền thông thăm ban đã xong, trước đó đã liên hệ với đài truyền hình một lần.” Ý cười của Trần Khuông Minh nhạt đi: “Nhưng hiện tại có vẻ không khả quan cho lắm, nếu có thể xào CP cùng Kiều Nhược Lan thì tốt, có thể thành chủ đề hot, tôi ám chỉ hai lần, thế nhưng đoàn đội của cô ta từ chối, Cố Phi Nam quá trong sáng, không vừa mắt bọn họ.”

Kiều Nhược Lan là nữ chính của bộ phim này, hai năm qua ra mắt hai bộ phim hiện đại rất nổi tiếng, nhân khí rất cao, đây là lần đầu tiên cô ta đảm nhiệm vai nữ chính phim cổ trang.

Vốn dĩ hợp tác cùng ảnh đế, hiện tại bỗng nhiên đổi thành tiểu thịt tươi, mọi người đều không vui vẻ, sao lại chấp nhận xào CP?

Tô Tân trong đầu bỗng nhiên thông suốt: “Hai ngày nay cô ấy ở phim trường?”

“Đúng, cô ấy bỏ ra một tuần quay lại, rất phối hợp.”

Tô Tân ngẫm nghĩ một lát, hạ quyết định: “Đi, ngày mai tôi đi chung với anh thăm ban, giúp Cố Phi Nam tăng giá trị bản thân.”

Trưa ngày hôm sau, đoàn người của Tô Tân lên đường đến thành phố Ninh Châu. Thành phố Ninh Châu cách thành phố An Châu khoảng hai giờ đi xe, là nơi các đoàn phim thường lựa chọn làm bối cảnh cho phim cổ trang.

Tô Tân sắp xếp lại vài thứ trên xe, sau đó mê man ngủ thϊếp đi, tỉnh lại xe đã đến nơi.

Phim trường rất lớn, có xe điện chuyên dụng dẫn đoàn người bọn họ tới đoàn phim. Vừa đúng lúc đoàn phim đang quay cảnh nam nữ diễn chung, Tô Tân cũng không quấy rầy, đứng bên cạnh xem.

Kịch bản « Vô Địch Thiên Hạ », Tô Tân đã đọc sơ qua, viết rất đặc sắc, hình tượng nhân vật phong phú. Nam chính được hướng theo xu thế hiện nay “xinh đẹp và khổ sở”, kinh tài tuyệt diễm, vận mệnh nhiều thăng trầm, đã trải qua các giai đoạn “danh bất hư truyền”, “Chủ đi tắm tộc xung công quỹ”, “Phượng hoàng Niết Bàn”, cuối cùng hắn vẫn luôn điều khiển, nắm chặt vận mệnh vương triều sắp bị diệt vong, một lần nữa đứng trên vạn người.

Ngoại trừ cuộc đời nhiều biến cố, tình cảm giữa nam nữ chính cũng rất cảm động, nam chính đối nữ chính từ lúc gặp mặt đã là oan gia, đến khi bị người kia hấp dẫn, cả hai đều không thèm để ý đối phương, vì đối phương vào sinh ra tử, mỗi lần như vậy đều khiến người xem lo lắng, hồi hộp.

Cảnh hiện tại đang quay là cảnh nam nữ chính gặp lại nhau vẫn mạnh miệng, nhưng vì mối thâm thù đại hận nên không thể ở chung một chỗ, xảy ra tình cảnh ngoài mặt không cam lòng trong lòng lại thiết tha gần gũi.

Cử chỉ và ánh mắt Cố Phi Nam biến hóa rất nhỏ, từ một thiếu niên ngây ngô thầm rung động lại mạnh mẽ che giấu tâm tư một cách rất thuần thục, rất có thiên phú đóng phim.

Ngoại trừ ở giữa đạo diễn không hài lòng động tác nhỏ khi hai người dính chặt vào nhau thì đều quay rất thuận lợi, cuối cùng lúc nghỉ ngơi, Tô Tân sai thư ký đưa trà chiều lên, bản thân cũng đi đến, gửi lời cảm ơn tới mọi người.

“Đây là Tô tổng của chúng tôi, chính là cô ấy quyết định giữ lại phần diễn.” Trần Khuông Minh giới thiệu: “Cô ấy không an tâm về đoàn làm phim, chủ động tới xem.”

Tất cả mọi người giật mình, đạo diễn lấy lại tinh thần, cảm khái nói: “Tô tổng còn trẻ như vậy có triển vọng, lại quyết đoán, khiến người khác kính nể.”

“Tôi đến trước kia trong lòng còn không có ngọn nguồn, sau khi xem liền tâm định ” Tô Tân cười nói “Mọi người vất vả rồi, cảm ơn mọi người giúp tôi chiếu cố cậu em trai này của công ty chúng tôi, chờ phim truyền hình công chiếu nhất định phải mở một buổi ăn mừng cùng mọi người.”

“Làm sao lại thành em trai rồi?” Cố Phi Nam không vui: “Em cũng đâu có kém chị nhiều tuổi như vậy, vả lại, lần đầu tiên em nhìn thấy chị, cũng nghĩ rằng chị giống như em đều là sinh viên.”

Tô Tân liếc mắt nhìn cậu: “Miệng rất ngọt, trong đoàn phim có gây phiền toái cho các tiền bối không?”

Cố Phi Nam lúc này mới hiểu được ý.

Lần trước gặp mặt, Tô Tân vẫn là mang dáng vẻ giải quyết việc, lời nói hôm này lại rất thân mật, hiển nhiên là cố ý tới chống lưng giúp cậu trước mặt đạo diễn cùng nữ chính.

Cậu mừng thầm phối hợp: “Chị Tân, tất cả mọi người rất chiếu cố em, chị cứ yên tâm.”

Đạo diễn Trịnh vỗ bờ vai cậu, khích lệ nói: “Tô tổng, tên tiểu tử này diễn rất có linh khí, lại chịu khó cố gắng, rất có tiềm năng.”

“Đạo diễn Trịnh, ông chớ khen cậu ấy quá nhiều, đối với cậu ấy phải yêu cầu nghiêm ngặt.”

“Được, tôi sẽ thật tốt dạy dỗ cậu ấy.”

Tô Tân lại nhìn về bên cạnh Kiều Nhược Lan: “Vị này hẳn là cô Kiều Nhược Lan? Tôi xem qua « hoa hướng dương mở » của cô, diễn đặc biệt tốt, có mấy cảnh quay xử lý rất có cảm giác trước ống kính.”

Cô nói đến phân cảnh của hai bộ phim, không phải vai chính, nhưng lại nhận rất nhiều sự tán thưởng.

Kiều Nhược Lan rất giật mình: “Tô tổng xem bộ phim truyền hình này của tôi?”

Lúc sắp lên xe Tô Tân lại khéo léo nói: “Xem qua mấy tập, rất ấn tượng về cô, mấy ngày nay phiền cô giúp đỡ Phí Nam, về sau có cơ hội, chúng ta hợp tác nhiều hơn.”

Cô một câu tôi một câu, hàn huyên một hồi, nháy mắt thấy thời gian trôi qua, Trần Khuông Minh mời mọi người cùng nhau ăn cơm.

Trên bàn ăn, bầu không khí thì càng nhiệt tình hòa hợp, Tô Tân biết Kiều Nhược Lan trên truyền hình là một khối tài nguyên phong phú, nhưng trong thế giới điện ảnh lại chưa bước vào đến vậy mà gãi đúng chỗ ngứa của cô ta, nướng cho cô ta vài chiếc bánh vẽ [2], tâm trạng Kiều Nhược Lan rất thoải mái, thân thiện với Cố Phi Nam, còn cùng nhau kết bạn Wechat.

[2] Bánh vẽ: Bánh trong hình vẽ, chỉ những cái được mô tả tốt đẹp nhưng không có thật, để lừa bịp.

Tô Tân thở phào nhẹ nhõm.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, giải trí Tinh Hà mặc dù bấp bênh, nhưng nổi danh nhiều năm như vậy, vẫn còn có chút uy.

Lần này, tạo một chút nhiệt độ giữa hai nam nữ chính hẳn không phải vấn đề lớn gì.

Điện thoại vang lên, cô cầm lên xem xét, ánh mắt trì trệ, nhanh chóng nhấn tắt.

Ngồi tại bên cạnh cô, Cố Phi Nam chủ động thay cô rót thêm đồ uống: “Chị Tân, chị nếm thử miếng cá sạo này đi, hương vị đặc biệt tươi ngon.”

“Chị không thích ăn cá, sợ xương cá.” Tô Tân không yên lòng lắc đầu.

“Vậy em giúp chị gỡ.” Cố Phi Nam tràn đầy phấn khởi cầm đũa cùng thìa, thay cô loại bỏ xương cá.

Tô Tân vừa muốn cự tuyệt, điện thoại lại vang lên, cô đành phải áy náy ra hiệu mọi người, cầm điện thoại di động ra bên ngoài.

Vừa mới kết nối điện thoại, giọng nói Giản Diệc Thận trầm thấp vang lên: “Em vẫn chưa tan tầm sao? Vì sao lại không tiếp điện thoại?”

Tô Tân hít sâu một hơi, nhàn nhạt hỏi: “Tôi có nghĩa vụ nhất định phải tiếp điện thoại của anh sao?”

Đầu điện thoại bên kia, Giản Diệc Thận bị chặn họng, ngón tay vô thức siết chặt.

Đúng là như vậy, Tô Tân hiện tại không còn quan hệ gì với anh quan hệ, anh cũng không biết vì sao tâm trạng cả ngày không yên, vì thế nhịn không được lái xe đến Tinh Hà, đợi người không được, sau đó liền gọi điện thoại cho Tô Tân.

Chỉ là, hiện tại bối rối này nọ cũng không có ý nghĩa gì, anh lấy lại bình tĩnh: “Anh bây giờ đang ở dưới lầu công ty của em, em xuống đây một chút, chúng ta cùng nhau nói chuyện.”

“Chúng ta có chuyện gì để nói sao?” Tô Tân hỏi lại.

“Được rồi, anh biết.” Giản Diệc Thận có chút đau đầu: “Vì sao lại không nói cho anh chuyện của Tinh Hà? Em như vậy không phải để người khác chửi anh là đồ vong ân phụ nghĩa sao?”

Tô Tân bừng tỉnh đại ngộ: “Cái hot search là do anh xóa?”

“Loại hot search đáng xấu hổ này, không loại bỏ để giữ lại cho người ta chế giễu sao?” Giản Diệc Thận không vui nói: “Vả lại, cái này hiển nhiên là có người ở sau lưng em tính toán, mua hot search muốn hãm hại — “

Điện thoại phát ra những âm thanh ồn ào, có giọng nói của một người đàn ông vang lên: “Chị Tân, thịt cá đều đã nguội rồi, món điểm tâm ngọt cũng đã được mang lên, em sẽ để lại cho chị pudding, chị mau trở lại ăn.”

“Đợi tôi một lát.” Tô Tân trả lời một câu.

Giản Diệc Thận sửng sốt hai giây, đột nhiên kịp phản ứng, tiếng nói này là đang gọi Tô Tân: “Em đang ở bên ngoài ăn cơm? Với ai? Sao lại xưng hô thân thiết như vậy?”

“Chuyện không liên quan anh.”

“Giản Diệc Thận, hot search không cần anh quản, chúng ta cũng đã ly hôn, người khác muốn cười muốn nói gì cũng không có cười nói đến anh!”

Điện thoại bị dập máy.

Giản Diệc Thận nhìn màn hình, trong lúc nhất thời tức giận đến hoa mắt váng đầu.

Anh lo lắng một ngày, kết quả Tô Tân lại vui vẻ ăn cơm cùng người khác, coi như anh lo chuyện bao đồng đi.

Bỗng nhiên giẫm mạnh chân ga, lao ra ngoài.

Trên đường cái rất đông đúc, xe nhích từng chút một, DJ trêu chọc một người ca sĩ vô danh nào đó trên phát sóng trực tiếp, nói mua thuỷ quân quá rõ ràng, Giản Diệc Thận không muốn nghe luôn cảm thấy như có chuyện gì bị anh bỏ qua.

Đột nhiên anh đạp phanh lại, lòng bàn tay ra một tầng mồ hôi lạnh.

Nếu như hot search có thể mua được, vậy hot search về buổi diễn tấu ngày hôm đó cũng có vấn đề? Sao có thể trùng hợp như vậy được, hết lần này tới lần khác đều đưa đoạn thông tin, còn có cả ảnh chụp anh lên tặng hoa?

* Tác giả có lời muốn nói: Từng bước một, bước vào vực sâu không kịp hối tiếc.