Chương 3

"Thiếu Đình, em đã mất rất lâu để chiên món trứng rán có hình trái tim đặc biệt dành cho anh! Nhìn xem, nó vẫn còn hình trái tim!"

Bạch Mộ cầm chiếc đĩa lên khoe. Cố Thiếu Đình nhìn lại thì thấy nó quả thực có hình trái tim, nhưng trái tim này trong mắt hắn không có chút nhiệt tình nào.

Sau đó Cố Thiếu Đình ngồi xuống, Bạch Mộ tự mình làm một cái bánh mì kẹp đơn giản, đưa cho hắn.

Chỉ sau hai miếng, tất cả giác quan trong cơ thể Cố Thiếu Đình bắt đầu phản kháng! Hắn đành đặt chiếc bánh sandwich xuống và nhấp một ngụm sữa.

Tại sao lại là sữa lạnh? ! Cố Thiếu Đình cau mày, gọi người hầu tới nói: "Hâm sữa cho tôi."

"Vâng."

Người giúp việc vừa cầm sữa lên, liền nghe thấy Bạch Mộ ngăn cô lại: "Thiếu Đình, ở nước ngoài họ uống như vậy. Sau khi ăn sáng họ uống với nước đá, cái này có thể làm giảm sưng tấy, tốt cho cơ thể."

Tốt cho cơ thể? Cố Thiếu Đình trong lòng hừ một tiếng, nghĩ uống rượu mấy ngày, nên đến bệnh viện!

"Anh Bạch, thưa anh..."

“Bỏ xuống.” Cố Thiếu Đình ngắt lời người hầu, không cho cô nói gì.

Người hầu nhìn thấy vậy đành phải đặt sữa xuống rồi bỏ đi.

Bạch Mộ vui mừng Cố Thiếu Đình nghe lời của mình, cười nhẹ nói: "Ăn nhanh đi, không phải còn phải đi họp sao?"

Cố Thiếu Đình không muốn người khác biết mình có vấn đề về dạ dày nên uống thêm vài ngụm sữa rồi rời đi.

Đến công ty, Cố Thiếu Đình nhờ Tôn Phong giúp hắn chuẩn bị một gói thuốc trị đau bụng.

"Tiên sinh, đồ ăn Bạch thiếu gia nấu không ngon, sao ngài lại ăn? Cậu Cẩm có tay nghề nấu nướng tốt hơn..."

"Tôi Không tin không có cậu ta tôi liền không thể ăn nóng! Cậu ta có cái gì tốt? Cậu ta chỉ là Omega cấp B!"

Tôn Phong im lặng khi nghe Cố Thiếu Đình nói, nhưng vừa rồi hình như anh ấy không nói gì nữa phải không? ! Tại sao người này lại có phản ứng lớn như vậy? !

Cố Thiếu Đình tựa hồ đang tức giận chính mình, tuy đồ ăn Bạch Mộ nấu không ngon, nhưng hắn vẫn phải ép mình ăn!

Hắn không tin mình không thể thích nghi được!

Trước cuộc họp, Cố Thiếu Đình đang ngồi trong văn phòng, lại lấy điện thoại ra lơ đãng lướt qua mục tin nổi bật của mình.

Thực ra hắn chỉ muốn xem những gì Tô Cẩm đã đăng.

Ngay sau đó, Cố Thiếu Đình nhìn thấy Tô Cẩm lần này không đuổi theo minh tinh trên ảnh chụp màn hình của bộ phim mà lấy một tấm vé kèm dòng chú thích: Cuối cùng, tôi cũng có thể đến được nơi mà mình hằng mong ước...

Các đốt ngón tay của Cố Thiếu Đình vì cậu mà nứt ra, không nhịn được mà ném điện thoại đi.

Tôn Phong vừa vào gọi hắn đi họp, vừa mở cửa văn phòng đã thấy một chiếc điện thoại di động bay về phía mình!

Anh vội vàng giơ tay đỡ lấy, loạng choạng vài bước mới bắt được nó an toàn.

Ngay sau đó, Tôn Phong vô thức liếc nhìn màn hình điện thoại vẫn còn sáng, hóa ra Tô Cẩm đang đi du lịch, khó trách Cố Thiếu Đình đã ném điện thoại đi...

Tôn Phong đặt điện thoại di động lên bàn của Cố Thiếu Đình và nói: “Thưa ngài, cuộc họp sắp bắt đầu.”

"Tại sao cậu ấy lại đi du lịch?! Tại sao! Cậu ấy ly hôn với tôi vui vẻ đến vậy sao?! Tôi thấy cậu ấy rất vui vẻ!"

Tôn Phong có chút khẩn trương: “Tiên sinh, Cẩm thiếu gia như vậy không tốt sao? Cậu ấy không còn quấy rầy ngài nữa, sống cuộc sống của chính mình, đối với ngài như vậy là tốt rồi. Dù sao Bạch thiếu gia đã trở lại.”

Tốt? Thật là một người cha! Cố Thiếu Đình xé chiếc cà vạt vừa thắt ném xuống đất, sau đó đứng dậy đi về phía cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn.

Tầm nhìn từ văn phòng của hắn rất tốt, tầng cũng cao có thể nhìn ra toàn bộ thành phố.

"Thưa ngài, cuộc họp..."

"Đặt vé máy bay cho tôi!" Cố Thiếu Đình quay lưng về phía anh nói.

Hả? ! Tôn Phong sửng sốt.

Không phải sắp có cuộc họp sao? Tại sao người này đột nhiên muốn đặt chuyến bay? ! Hắn đang định đi đâu thế? !

Cố Thiếu Đình nhấc điện thoại di động lên, zoom vé Tô Cẩm đã lấy và nói với Tôn Phong: "Anh không nghe thấy tôi nói gì à? Đặt cho tôi một vé đến Đảo Lạc! Ngay bây giờ! Lập tức! Nếu không có chuyến bay, thuê một chuyến bay cho tôi!"

Tôn Phong vươn cổ nuốt khan, hiện tại là tình huống thế nào? !

Cố Thiếu Đình không phải đã ly hôn Tô Cẩm sao? Hơn nữa, là Cố Thiếu Đình đề nghị, Bạch Mộ cũng đã trở lại, vì sao lại quay lại quấy rầy Tô Cẩm? !

Nhưng lúc nhìn Cố Thiếu Đình trông không giống như đang nói đùa, Tôn Phong đành phải lấy điện thoại di động ra đặt vé máy bay, vừa gõ nhẹ vào màn hình điện thoại vừa dùng khoé mắt liếc nhìn Cố Thiếu Đình.

"Thưa ngài, cuộc họp lúc đó..."

"Chờ tôi trở về." Cố Thiếu Đình thoải mái trả lời.

Tôn Phong bất đắc dĩ thở dài trong lòng, trước đây tính tình của Cố Thiếu Đình thật khó hiểu, bây giờ tính tình của hắn lại càng quái dị hơn!

Sau khi đặt vé, Cố Thiếu Đình nói với Tôn Phong: “Tôi tự đi, cậu ở lại, sau đó giúp tôi tìm xem cậu ấy ở khách sạn nào rồi mua cho tôi phòng bên cạnh!”

"Vâng tôi biết..."

Sau đó Cố Thiếu Đình rời công ty, một mình lái xe đến sân bay, Tôn Phong vội vàng bắt đầu điều tra khách sạn Tô Cẩm ở!

Đảo Lạc là một trong những hòn đảo đẹp nhất cả nước, có phong cảnh đẹp và diện tích nhỏ, là nơi thích hợp để nghỉ dưỡng và giải trí nên việc tìm người không khó.

Trước khi lên máy bay, Cố Thiếu Đình mỉm cười kiêu hãnh sau khi nhìn thấy tên khách sạn và số phòng do Tôn Phong gửi đến.