"Tới rồi, nhị cô cô tới rồi."
Người Mộc gia trở nên hưng phấn, vui vẻ ngóng trông cứu tinh đến.
Một chiếc xe ngựa dừng lại, rèm vén lên, nha hoàn dìu một nữ tử mỹ lệ ăn mặc thuần tịnh đi xuống.
Chính là nhị cô nãi nãi của Mộc gia, diện mạo khí chất xuất sắc, gả cho đích trưởng tôn của Tôn Thượng Thư, có hai đứa con trai.
Mộc lão phu nhân nhăn mặt, cực kỳ mất hứng, "Như thế nào mà giờ mới đến"
"Nương, là nữ nhi bất hiếu, nhưng. . ." Mộc nhị cô nãi nãi nhìn thấy mẫu thân vô cùng tiều tụy, cả người gầy trơ xương, hốc mắt không khỏi đỏ lên.
Trên đầu nàng còn có hai bà bà, lại có chị em dâu thích đua đòi, cuộc sống cũng không dễ chịu.
"Mẹ chồng không cho phép ta ra ngoài, là ra vụиɠ ŧяộʍ ra ngoài."
Thời điểm nhà mẹ đẻ hiến lực, nàng coi như được coi trọng, nhưng vừa xảy ra chuyện, đãi ngộ của nàng liền giảm xuống ngàn trượng, người bên dưới cũng dám dùng thái độ để nhìn nàng.
Bởi vì đã có hai đứa con trai, nhà chồng mới bỏ đi ý định hưu nàng.
Nhà mẹ đẻ là chỗ dựa vững chắc cho nữ nhân, nhi tử là sức mạnh của nữ nhân, hiện giờ nhà mẹ đẻ không còn, nàng chỉ có thể kẹp đuôi làm người.
Sắc mặt Mộc lão phu nhân không dễ nhìn, lúc trước còn muốn dựa vào thông gia để vực dậy, lại quên mất đám người này cũng chỉ toàn xem lợi ích.
Một lần bại trận, liền trở mặt không nhận người.
"Ngươi cũng không dễ dàng, đại tỷ ngươi đâu!"
Mộc nhị cô nãi nãi cau mày, "Nàng so với ta càng thảm hơn, dưới gối chỉ có một nữ nhi, Hứa gia la hét đòi hưu thê, căn bản không ra cửa được."
Mộc đại gia nhịn không được tức giận mắng chử, "Toàn một đám tiểu nhân, không phải con người."
Hôn sự của Hứa gia là do hắn tự mình đồng ý, có thể Hứa gia như cánh tay đắc lực của hắn, vì mời chào nhân tâm mới gả muội muội đi.
Lúc trước thấp giọng lấy lòng, hiện giờ lại không chút lưu tình bỏ đá xuống giếng.
Mộc tam gia gấp gáp không nhịn được duỗi cổ, "Đừng nói mấy chuyện này nữa, có chuẩn bị cái gì cho chúng ta không?"
Mộc nhị cô nãi nãi hiếu thuận chu toàn, chuẩn bị hai chiếc xe đẩy.
"Mẫu thân lớn tuổi, không chịu được đi đường xa, có chiếc xe này ta cũng có thể yên tâm một chút."
Trên hai chiếc xe còn chất đống không ít đồ đạc, quần áo giày dép, còn có các loại đồ dùng hàng ngày.
"Đồ đạc hai xe giống nhau, hai phòng mỗi người lấy một phần."
Nàng chỉ chuẩn bị hai phần, hoàn toàn quên mất còn có một nhị ca.
Đích thứ khác biệt, từ trước đến nay nàng luôn xem thường nhị ca con thϊếp thất.
Nàng còn đưa cho Mộc lão thái thái một túi thơm, bên trong chứa ba ngàn ngân phiếu.
Đây là tiền riêng của nàng, cũng là thuộc về thập lý hồng trang xuất giá lúc trước.
Nắm lấy số tiền này, trong lòng Mộc lão thái thái cảm thấy tự tin hơn, con cháu muốn sống thoải mái thì phải kính bà.
Bà kéo tay nhị nữ nhi khẽ thở dài, "Vẫn là ngươi chu đáo, không uổng công ta thương ngươi như vậy, ngươi hiếu thuận cha mẹ chồng cho tốt, hầu hạ phu quân cho tốt, cố gắng lấy lòng bọn họ, chúng ta có thể trở về hay không đều tùy thuộc vào ngươi."
Mộc nhị cô nãi nãi là người có tính toán, miệng đầy lời đồng ý, "Ngài yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ."
Không chỉ có thế, nàng còn để cho thủ hạ lấy bạc hối lộ quan sai áp giải.
Không cầu chiếu cố nhiều, chỉ cầu không khó xử.
Đây cũng là một loại quy tắc ngầm, bình thường đều sẽ chuẩn bị một chút cho quan sai.
Người Mộc gia gấp không chờ nổi mở bưu kiện ra xem xét, a, có bánh nhân thịt.
Mọi người vội vàng xông lên cướp đoạt, đều là đám ác lang đói khát lâu ngày, ai cũng muốn có.
Bọn họ chỉ lo bản thân ăn, đều quên để Mộc lão thái thái ăn trước.
Mộc nhị cô nãi nãi thấy thế, tự mình lấy một cái bánh nhân thịt đưa đến trong tay mẫu thân, cố ý cất cao giọng nói, "Hai vị ca ca, các ngươi phải hiếu thuận mẫu thân, nếu mẫu thân có bất trắc gì, ta cũng không ngồi yên mà nghe."
Mộc đại gia nghe hiểu hàm ý trong lời của nàng, vội vàng cười nói, "Đây cũng là mẹ ruột của chúng ta, cho dù ta không ăn, cũng phải để cho mẫu thân ăn trước, không cần ngươi nhắc nhở."