"Là nơi này thì phải. Tớ xem định vị dẫn tới là nơi này a"
"Chính là nơi này. Cậu xem logo kia cùng ảnh trên Weibo của Ôn Vãn giống nhau, cửa hàng mặt tiền cũng giống trong ảnh"
"Ai, mọi người nhìn xem đứng ở quầy bar có phải Ôn Vãn không? Hảo gia hoả, tưởng là cô ta chỉ đầu tư mở tiệm trà sữa để người khác làm, không nghĩ tới vậy mà chính mình tự buôn bán a!"
"Tớ nhìn vào giống như chỉ có một mình cô ta. Cô ta nghèo như vậy sao, ngay cả một nhân viên cũng không thuê nổi? Tốt xấu gì cũng ở giới giải trí lăn lộn mấy năm mà?"
"Hừ, xứng đáng. Ai bảo cô ta tâm địa ác độc như vậy. Không đi đường chính đạo chỉ muốn đi đường ngang ngõ tắt. Cô ta còn ăn vạ ca ca nhà chúng ta, chuyện đó còn chưa tính xong đâu"
"Người ta đã lui vòng, chúng ta hôm nay chính là vì trà sữa mà đến. Nếu trà sữa khó uống liền ở trên mạng nói vài câu cũng tính là hết giận!"
"Ân, cậu nói đúng. Đi, đi mua một ly nếm thử"
Ôn Vãn đối với lai lịch của mấy người này nắm chắc ở trong lòng, nhưng lại không để ý, đối mặt với mấy người mới tới, trên mặt là nụ cười tươi.
"Hoan nghênh đến với Vãn Vãn trà! Xin hỏi muốn gọi món gì?"
Ba người đối diện với Ôn Vãn đang cười, người hơi ngơ ngẩn. Người ở giữa ghé vào tai hai người bên cạnh nhỏ giọng thì thầm:
"Ôn Vãn đẹp như vậy sao?"
Các cô đều không phải là fan của Ôn Vãn, là lần đầu tiên nhìn thấy chân thật Ôn Vãn. Gần như vậy liền có điểm bị mỹ nhan đánh đổ.
"Khụ khụ, đừng quên chúng ta tới là mua trà sữa "
"Nga, đúng vậy. Cửa hàng của các cô có gì, sao không có thực đơn nào?"
Lực chú ý của ba người chuyển đến trà sữa, sau đó liền hơi nhíu nhíu mày, tiệm này sao cùng tiệm trà sữa khác không giống a, đừng nói thực đơn liền cái biển quảng cáo cũng không có.
Ôn Vãn đây là do nghèo nên không làm nổi những thứ này sao?
"Tiệm của chúng tôi chỉ có một loại đồ uống, gọi là Thanh Tâm trà hương vị không tồi, các bạn có thể nếm thử."
"Cái gì? Mới có một loại đồ uống mà cũng có thể gọi là tiệm trà sữa sao?"
"Được rồi, một loại thì một loại vậy. Vậy Thanh Tâm trà này mỗi người chúng tôi một ly. Bao nhiêu tiền?"
"88"
"Cái gì? Ba ly trà sữa giá tới 88? Có hơi đắt đó!"
"Không phải, là một ly giá 88 tệ"
"....."
Ba người antifan nhìn Ôn Vãn như nhìn thấy quái vật, một lúc lâu sau mới tìm lại được thanh âm.
"Cô là muốn cướp tiền phải không! Một ly trà sữa sao có thể bán giá 88 tệ được!"
Ôn Vãn trong lòng thở dài, biết sẽ như thế này, bất quá nụ cười trên mặt vẫn như cũ không đổi.
"Trà sữa nhà chúng tôi dùng đều là nguyên liệu tốt nhất, hơn nữa Thanh Tâm trà tươi mát có công dụng ngưng thần, loại trừ táo úc, tăng cường trí nhớ cùng tập trung. Các bạn uống vào khẳng định sẽ thích."
"Thôi đi, không phải chỉ là một ly trà sữa thôi sao, cô tưởng là quỳnh tương ngọc dịch* hay gì! Lúc trước cho rằng cô lui vòng mở tiệm trà sữa là tính toán an phận thủ thường, không nghĩ tới là mở một cái hắc điếm* a!"
Antifan ba người trừng mắt nhìn Ôn Vãn. Nhưng mà đối diện với khuôn mặt tuyệt sắc của cô khí thế không biết vì cái gì liền giảm xuống không ít.
Như vậy không được a. Các cô như thế nào có thể bởi vì Ôn Vãn lớn lên xinh đẹp liền lùi bước. Ổn định lại a!
Nhưng nghĩ lại, Ôn Vãn có giá trị nhan sắc như thế này, ở giới giải trí này có thể xuất đầu, như thế nào cố tình tìm đường chết.
Antifan ba người cùng Ôn Vãn một phen tranh luận hấp dẫn không ít người qua đường. Có không ít người qua đường không rõ tình huống nghe trà sữa nhà này một ly 88 tệ đều cũng hùng hùng hổ hổ. Cũng có người qua đường hiểu lý lẽ, thay Ôn Vãn nói mấy câu.
"Tuy rằng một ly trà sữa 88 tệ có điểm đắt nhưng người ta là quang minh mở cửa hàng, các ngươi ngại đắt không mua thì thôi, lấy cớ gì ở chỗ này nháo!"
"Đúng vậy. Nhà hàng cao cấp một ly đồ uống cũng có giá đến hơn trăm tệ cũng không có người nháo."
"Hừ, đây là một tiệm trà sữa, có thể cùng nhà hàng cao cấp so sánh sao"
"Hơn nữa tiệm trà sữa nhà này chỉ có một loại đồ uống, cũng không có phóng khoáng đi"
Người ở hai bên bắt đầu tranh chấp, biến cố như vậy làm ba người antifan có chút kinh ngạc.
Người ta nói cũng không sai, ngại đắt các cô không mua cũng được. Hơn nữa các cô bình thường tiếp ứng vì idol mua gì đó ba chữ số liền có thể đưa ra. Này 88 tệ cũng không tính là cái gì.
"Không phải một ly 88 tệ sao. Cho tôi một ly cái gì đó Thanh Tâm trà mà cô nói đi."
Sau khi ngẫm nghĩ liền có một người trong nhóm nói.
"Cậu điên rồi à. Một ly giá 88 tệ lận đó!"
"Không có việc gì. Tớ có tiền mà. Tớ phải xem xem Thanh Tâm trà này dựa vào cái gì mà bán giá 88 tệ"
Thôi vậy, hai người khác không nói gì thêm. Rốt cuộc người này bình thường tiêu tiền để tiếp ứng không nháy mắt một cái. Số tiền này đối với cô ấy mà nói thật đúng là không tính là cái gì.
Người qua đường vốn đang tranh chấp, thấy có người đặt hàng, ngẩn người rồi nói ngốc nghếch lắm tiền, sau đó rời đi.
Cũng có mấy người ở lại muốn nhìn trà sữa 88 tệ này cùng với trà sữa khác có cái gì khác không.
"Tốt. Xin chờ một lát"
Ôn Vãn nghe thấy có người đặt hàng, trong lòng liền vui vẻ. Mặc dù biết đối phương là antifan của mình nhưng cô vẫn cười đến xán lạn.
Hạ Nhã Đồng, antifan mới đặt hàng đó, đối với nụ cười xán lạn của Ôn Vãn nhất thời có chút ngơ cho đến khi nhìn Ôn Vãn đi vào khu pha chế.
Ôn Vãn hiện tại pha chế một ly Thanh Tâm trà đã quen tay, một lát liền bưng ra.
"Đây là Thanh Tâm trà. Xin mời dùng."
Hạ Nhã Đồng nhận lấy ly trà, sau khi nhìn thoáng qua liền kêu lên một tiếng:
"Nha, thật là đẹp mắt."
Tuy rằng còn chưa biết mùi vị ra sao nhưng vẻ ngoài của ly Thanh Tâm trà này đã chinh phục được cô. Mùi hương nhàn nhạt cũng làm cho người cảm thấy thoải mái.
Người xung quanh nhìn ly trà trên tay Hạ Nhã Đồng, lúc trước hùng hổ nói đều không nói nên lời. Thật sự ly trà trước mắt thật quá đẹp mắt, đẹp đến nỗi bọn họ cũng muốn nếm thử một chút. Chỉ là nghĩ đến giá 88 tệ vẫn có điểm tiếc.
"Nhã Đồng, cậu mau thử đi"
Hai người đi cùng nói, nếu trà sữa này uống không ngon, các cô khẳng định sẽ mắng một trận.
"Ừ"
Hạ Nhã Đồng gật đầu sau đó liền uống một ngụm, sau đó đôi mắt sáng lên. Thật sự uống ngon nha! Đây là trà sữa ngon nhất mà cô từng uống, không gì sánh nổi!
Cảm nhận được mỹ vị, Hạ Nhã Đồng liền cảm thấy giống như có một luồng khí xông thẳng lên đầu, cả người đều minh mẫn, đầu óc xưa nay chưa từng được minh mẫn như vậy. Thậm chí còn có cảm giác nếu như cô cao tam* năm đó có trạng thái như bây giờ trực tiếp có thể đọc một quyển sách a.
(*Cao tam: tương tự lớp 12 bên mình)
Nguyên lai Ôn Vãn nói không sai, ly Thanh Tâm trà này thật sự có công dụng ngưu bức như vậy.
"Nhã Đồng, thế nào? Cậu sao không nói lời nào vậy?"
Hai người bên cạnh còn đang chờ Hạ Nhã Đồng, không nghĩ tới cô sau khi uống một ngụm liền ngẩn cả người. Đừng nói phản hồi, một chút phản ứng cũng không có.
Nghe được câu nói của hai người kia, Hạ Nhã Đồng thật sự có phản ứng nhưng lại cúi đầu uống một ngụm nữa. Tiếp đó, trên mặt đột nhiên lộ ra một tia thoả mãn.
"Nhã Đồng, tình huống như thế nào?"
"Không có gì"
Hạ Nhã Đồng vốn dĩ muốn nói uống thực ngon, nhưng lại nghĩ đến mình là antifan của Ôn Vãn, hiện tại lại trước mặt nhiều người khen trà sữa trong tiệm Ôn Vãn uống ngon kia không phải là cho cô ta mặt mũi sao!
Không được, cô mới không làm Ôn Vãn đắc ý đâu! Hừ!
Nghĩ như vậy, Hạ Nhã Đồng lại cúi đầu uống một ngụm. Ngô, thật sự uống rất ngon, hơn nữa uống xong cả người đều đặc biệt thoải mái. Đồ tốt như vậy, giá 88 đồng thật không đắt, một chút đều không đắt.
Hai người bên cạnh không biết ý nghĩ trong lòng Hạ Nhã Đồng, thấy cô không lên tiếng liền khẳng định hương vị bình thường.
"Tớ liền biết, Ôn Vãn làm sao có thể làm ra trà sữa ngon được chứ. Dù có điểm đẹp mắt, khẳng định hương vị chẳng ra gì, còn bán 88 tệ một ly, tưởng chúng ta là đứa ngốc à. Chờ xem, cửa hàng này sớm muộn gì cũng đóng cửa."
"Đúng vậy, vốn tưởng mua một ly nếm thử, bây giờ nghĩ lại tớ làm gì mà phải đưa tiền cho cô ta!"
Hạ Nhã Đồng nghe hai người bên cạnh nói, yên lặng không nói tiếng nào. Nếu hai người có uống qua liền sẽ không nói như vậy. Tưởng tượng thứ tốt như vậy chỉ có mình cô hưởng thụ, trong lòng Hạ Nhã Đồng đột nhiên có điểm vui sướиɠ.
"Các cậu đã nói không mua chúng ta liền đi thôi. Không phải nói muốn đi dạo phố sao?"
"Đúng đúng đúng, đi dạo phố đi. Ai Nhã Đồng, cậu như thế nào còn giữ cái này, không phải uống không ngon sao?
Hạ Nhã Đồng nghe vậy, tay nắm chặt ly trà: "Rốt cuộc cái này cũng là tốn 88 tệ"
"Cũng đúng. Không được, tớ muốn phát Weibo làm mọi người đều biết tiệm trà sữa Ôn Vãn mở là một cái hắc điếm"
Người bên cạnh nói xong liền lấy di động ra bắt đầu bấm, trên mặt đầy căm phẫn.
Hạ Nhã Đồng cũng lấy di động, chẳng qua tại thời điểm hai người bên cạnh không chú ý lén lút chú ý tài khoản của Ôn vãn.
Trong tiệm hiện tại chỉ có một loại đồ uống, cô vừa rồi hình như nghe được Ôn Vãn nói thời gian tới sẽ có đồ uống mới, vạn nhất cái đó uống càng ngon hơn thì sao? Cô cần phải nắm chắc tin tức mới được.
Nghĩ đến vừa rồi tới gần Ôn Vãn, mặt Hạ Nhã Đồng liền có điểm nóng. Thật sự quá đẹp a.
Trừ bỏ thích ăn thức ăn ngon, đồ uống tốt, Hạ Nhã Đồng còn yêu thích người đẹp, bằng không cũng sẽ không phí thời gian cùng tiền bạc mà truy tinh. Nếu Ôn Vãn không có nhiều hắc liêu, lại còn ở giới giải trí, cô nhất định nguyện lý làm fan. Nhưng mà hiện tại lén lút làm fan trà sữa nhà Ôn Vãn giống như cũng không tồi.
Trên Weibo tin quảng cáo tiệm trà sữa của Ôn Vãn mới chưa được bao lâu vẫn còn tập trung sự chú ý của mọi người cho nên khi có người đem sự việc giá trà sữa của cô thét giá trên trời lên Weibo lại có không ít người chú ý tới.
[Đây là ăn cướp rồi. 88 đồng một ly trà sữa tưởng người khác là đứa ngốc sao?]
[May là Ôn Vãn không có nhiều fan, nếu không thì có bao nhiêu người bị cắt rau hẹ* a! Rốt cuộc thời buổi này fan truy tinh đều không quan tâm gì cả]
(*cắt rau hẹ: Cái này mình cũng không rõ nghĩa như thế nào. Có thể là đang nói đến việc bị mất tiền oan sao?)
[Này không có ai quản sao? Định giá như vậy mà hợp lý à?]
[Vừa đắt lại khó uống, trà sữa như vậy cửa hàng có thể mở sao? Ôn Vãn cô ta có ý đồ gì vậy?]
[Nói không chừng còn hấp dẫn không ít người tò mò đâu. Rốt cuộc một ly trà sữa giá 88 đồng đắt đấy nhưng cũng không phải không ai trả nổi a]
Tuy rằng có không ít người chú ý đến nhưng rốt cuộc lực ảnh hưởng có hạn nên không làm ra động tĩnh gì quá lớn, nhưng cũng truyền trong giới một đợt.
Thế cho nên, sau khi Ôn Vãn vừa mới tiễn một đợt người liền nhận được điện thoại của chị em tốt.
"Người chị em, cậu lợi hại a"
Vừa bắt máy, Ôn Vãn liền nghe được thanh âm kích động của Nhiễm Lâm Lâm.