Nghe vậy tầm mắt bác sĩ có chút cổ quái, sau đó ho khan một tiếng: "Người trẻ tuổi, vẫn phải chú ý tiết chế.”
Nhìn thấy vẻ mặt Hề Thần mờ mịt, bác sĩ đề nghị: "Như vậy đi, cậu liên hệ với chồng cậu đón về nhà quan sát vài ngày, qua một thời gian ngắn hẳn là có thể tự khỏi hẳn.”
Chồng?
Cậu lại còn kết hôn sớm?
Theo tầm mắt bác sĩ, Hề Thần nhìn thấy điện thoại di động đặt bên giường mình, cùng với giấy chứng nhận kết hôn đỏ tươi.
Giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ ở trên giường bệnh màu trắng, dường như có vài phần chói mắt và trang trọng.
Loại đàn ông nào có thể xứng với Hề Thần cậu!
Hề Thần mang theo tò mò và vài phần thấp thỏm, cầm giấy chứng nhận kết hôn mở ra.
Bên trong rõ ràng là ảnh chụp chung của cậu và một người đàn ông khác.
Mặt mày người đàn ông anh tuấn, khí chất trầm ổn nội liễm, thoạt nhìn khiến người ta cảm thấy rất có cảm giác an toàn.
Lại có thể kết hôn với người đàn ông đẹp trai như vậy?
Xem ra ánh mắt của cậu cũng không tệ lắm.
Trong lòng Hề Thần mang theo chút vui rạo rực, liếc về phía cột tên họ kia, mặt trên đang viết ba chữ to "Cơ Hướng Vãn".
Tên cũng rất êm tai, rất có cảm giác nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình!
Sau khi khép lại giấy chứng nhận kết hôn, Hề Thần dùng vân tay mở khóa điện thoại di động, nhấn vào trong mục người liên lạc, dự định tìm kiếm vị "ông xã" này.
Đáng tiếc cậu lật danh sách liên lạc xuống dưới cùng, cũng không nhìn thấy bất kỳ người nào ghi chú là "Ông xã" hoặc là "Cơ Hướng Vãn".
Không thể nào? Chẳng lẽ cậu không có lưu số điện thoại của ông xã mình sao?
Hôn nhân thương mại? Vợ chồng plastic?
Trong nháy mắt trong đầu Hề Thần nhảy ra vài phỏng đoán, mơ hồ ấn vào wechat, muốn thông qua ghi chép nói chuyện phiếm để phong tỏa tìm người.
Nhưng...
Không biết vì sao ghi chép nói chuyện phiếm trong wechat rỗng tuếch, cái gì cũng không có!
Đang lúc cậu mờ mịt, có tin nhắn wechat kịp thời nhảy ra.
Ký Phi Dương: "Thần Thần! Cậu và Cơ Hướng Vãn rất kịch liệt nha, đến giờ vẫn chưa trả lời tin nhắn của tôi!”
Giọng điệu lên án của đối phương khiến Hề Thần ý thức được người này hẳn là bạn bè có quan hệ không tệ với mình.
Có điều hai chữ "kịch liệt" này, cách dùng ngược lại rất có ý vị sâu xa.
Hề Thần: "Tôi và anh ấy làm sao vậy?”
Ký Phi Dương hừ hừ: "Đừng giả ngu! Hôm qua cậu và Cơ Hướng Vãn đăng ký kết hôn trở về, nhất định lôi kéo mọi người tổ chức uống hai chén. Kết quả cậu nói có trùng hợp không? Cơ Hướng Vãn cũng vừa vặn ngồi ở ghế dài bên cạnh chúng ta, sau khi cậu uống rượu ôm người ta hôn nhẹ một cái, chính là không buông tay.”
Thì ra mình còn làm hành vi phóng đãng như vậy sao?
Hề Thần nhớ tới câu "Chú ý tiết chế" của bác sĩ, rốt cuộc hiểu được vẻ mặt cổ quái vừa rồi của đối phương là từ đâu mà đến.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu chậm rãi đỏ lên.
Ký Phi Dương vẫn tiếp tục đánh chữ:
“Chúng tôi không có biện pháp, chỉ có thể nhìn cậu treo trên người người ta đi ra khỏi quán bar. Chậc chậc chậc, Thần Thần chúng ta xinh đẹp như thiên tiên, có người đàn ông nào chống đỡ được? Ngay cả cái tên Cơ Hướng Vãn không gần gũi cả nam lẫn nữ này cũng không ngoại lệ! Thế nào? Anh ta có mạnh không?”
Lời thẳng thắn hổ báo cỡ này khiến Hề Thần đỏ bừng cả hai gò má.
Xem ra cậu và ông xã rất yêu nhau, nếu không sẽ không có chuyện củi khô bốc cháy hỗn chiến một đêm...
Khó trách ngoại trừ đầu thì ngay cả mông cũng có chút đau đớn mơ hồ.
Có mạnh hay không thì Hề Thần không nhớ gì cả, nhưng đau nhức thắt lưng còn đang nhắc nhở tối hôm qua bọn họ có bao nhiêu kịch liệt.