Chương 4

Đối diện bị những lời này của cậu làm nghẹn một chút, không kịp trả lời.

Hề Thần ghét bỏ, quả nhiên lúc ấy cha Hề mẹ Hề nhận nuôi cậu từ trong viện phúc lợi chỉ vì nhìn trúng dung nhan tuyệt thế của cậu!

Để cho cậu học lễ nghi và nấu nướng các thứ, cũng đều là vì để cho cậu lấy lòng chồng tương lai!

Hề Tiểu Thần nhìn thấu dụng tâm hiểm ác của bọn họ hừ hừ trả lời "Giấy chứng nhận kết hôn đã lĩnh", rồi kéo vào danh sách đen, nhân tiện xóa sạch toàn bộ lịch sử trò chuyện trên Wechat.

Dù sao hạng mục lớn năm trăm triệu dùng tự do đổi lấy kia coi như trả lại ân tình nhà họ Hề nhiều năm như vậy.

Hề Thần khởi động xe, giơ tay đều cảm giác cơ bắp truyền đến cảm giác đau nhức khó chịu, không khỏi mắng Cơ Hướng Vãn đến máu chó đầy đầu ở trong lòng.

Để cậu kết hôn với ai không tốt, lại kết hôn với tên khốn Cơ Hướng Vãn kia.

Ở Yến Thành có ai không biết Hề Thần cậu và Cơ Hướng Vãn âm hiểm giả dối kia bát tự không hợp!

Bên kia dường như phát hiện wechat bị xóa bạn, lại kiên nhẫn gọi điện thoại tới truy hỏi chi tiết.

Hề Thần sau một đêm tận tình phía sau đau muốn nứt ra căn bản không muốn để ý, thế nhưng bên kia gọi nhiều cuộc như muốn đoạt mạng vậy, rất có ý tứ không nghe điện thoại sẽ không bỏ qua.

Hề Thần phồng má rất có cốt khí ấn cúp máy, lúc ngẩng đầu lên dường như có bóng ma từ đỉnh đầu tới gần. Xe buýt phía trước như là đột nhiên mất khống chế trôi tới một cách nhanh chóng, toàn bộ nghiêng nghiêng dựa về hướng bên này.

Đồng tử Hề Thần co lại thành mũi kim, nhanh chóng đánh tay lái tránh né.

Nhưng đã không còn kịp rồi, xe buýt dưới tác dụng của lực ly tâm vung tới, thân xe nặng nề đυ.ng vào đầu xe Ferrari - -

Chiếc xe có tính năng an toàn vô cùng tốt dưới sự va chạm cực lớn cũng lõm xuống tạo ra độ cong khủng bố, người trong xe trong nháy mắt không có động tĩnh, chỉ còn điện thoại di động còn đang rập khuôn mà khong có tình người lặp lại tiếng chuông đơn điệu.

*

"Cổ bệnh nhân đang xuất huyết, tạm thời không có phát hiện dị vật!"

"Bệnh nhân bên kia không còn dấu hiệu sống nữa!"

“Tình hình giường số 18 ổn định, có thể chuyển sang phòng bệnh bình thường quan sát.”

……

Ồn ào quá.

Trong mũi tràn ngập mùi nước khử trùng, màng nhĩ tràn ngập tiếng gào khóc. Hề Thần nhíu mày thanh tú, dùng sức mở mí mắt nặng trịch.

Cậu phát hiện hình như mình đang ở trong bệnh viện, lui tới đều là bác sĩ y tá vội vã, còn có vài người nhà bệnh nhân vành mắt đỏ bừng.

Sao cậu lại xuất hiện ở chỗ này?

Trong đầu Hề Thần trống rỗng, dường như có cao su xóa sạch toàn bộ ký ức đã qua, khiến cậu không nhớ ra bất cứ thứ gì.

TV đối diện giường bệnh đang phát sóng tin tức: "Chín giờ ngày 21 tháng 10, ở gần khách sạn Portland xảy ra tai nạn giao thông nghiêm trọng, theo điều tra nguyên nhân là do hành khách ngồi quá trạm muốn cướp tay lái của tài xế gây nên..."

"Giường số 18 tỉnh rồi!"

Theo tiếng gọi của y tá, Hề Thần lại bị đẩy đi làm một loạt kiểm tra.

“Bác sĩ......" Hề Thần suy yếu kêu to.

Bác sĩ nhìn cậu qua mắt kính, nhẹ giọng hỏi: "Thế nào? Thân thể có chỗ nào không thoải mái không?”

Hề Thần vươn ngón tay mệt mỏi đặt lên trán mình: "Hình như tôi... không nhớ nổi mọi chuyện..."

Bác sĩ dẫn đầu nghe xong lời ấy, quét mắt nhìn qua máy móc một cái, đưa ra phán đoán: "Từ kiểm tra kết quả cho thấy, trạng thái thân thể của cậu đã không có vấn đề gì, tình huống hiện tại rất có thể là do đại não gặp va chạm tạo thành trường hợp tạm thời mất trí nhớ.."

“Tôi... eo tôi vẫn còn đau nhức…” Hề Thần bổ sung.