“...... À". Nội tâm Cơ Hướng Vãn không sóng gió, "Có thể thỉnh giáo một chút, tại sao cậu tức giận không?”
“Giận cái gì còn phải chính miệng em nói cho anh? Đây không phải là chuyện ông xã nên biết sao!" Hề Thần phồng má.
"Cậu không nói chính mình là bởi vì cái gì tức giận, tôi làm sao biết cậu lại tức giận cái gì?"
“Lại? Anh là đang chỉ trích em mỗi ngày đều tức giận sao?!”
……
Tài xế nghe hai người phía sau đấu võ mồm, cũng nghe không hiểu cái gì, trong đầu đều là "Tức giận" và "Không tức giận" ong ong rung động.
Hắn âm thầm tặc lưỡi, thì ra ông chủ là người lý trí và bình tĩnh như vậy, lúc cãi nhau với phu nhân cũng sẽ hóa thân thành gà tiểu học.
Hai con gà tiểu học ở hàng sau vẫn ầm ĩ đến nơi cần đến.
Bữa tiệc xã giao hôm nay rất náo nhiệt, rất nhiều nhân vật có uy tín ở Yến Thành đều dẫn theo bạn trai hoặc bạn gái của mình, có đôi có cặp đi vào bên trong.
Tình cảnh này khiến Hề Thần nổi giận đùng đùng, cất bước muốn dừng bước.
Người khác đều là đến hai vào hai, chỉ có mình cậu lẻ loi một mình, giống như có vẻ hết sức thống khổ.
Hề Thần lại chậm rãi lui về, tự nhét bàn tay mềm mại vào trong lòng bàn tay rộng lớn của Cơ Hướng Vãn.
Mũi cậu vì nghẹn nước mắt mà hơi đỏ, nhưng vẫn lẩm bẩm: "Em không tha thứ cho anh, em vẫn còn tức giận.”
Cơ Hướng Vãn tức đến đau đầu, cuối cùng cũng mềm nhũn: "Được được, công chúa nhỏ bớt giận, chúng ta phải vào cửa.”
“Hừ.”
Hai người cứ như vậy nắm tay nhau, cùng nhau đi về phía phòng tiệc.
Vừa bước vào bên trong, có một bóng dáng giống như đạn pháo xông thẳng tới, trực tiếp bắn về phía Hề Thần.
Cơ Hướng Vãn tay nhanh mắt nhanh kéo người về phía sau, cũng lùi lại khoảng cách an toàn.
Anh thờ ơ quét qua, nhận ra người tới, lễ phép gật đầu: "Bồ tiểu thư.”
Hề Thần phản ứng chậm nửa nhịp ngẩn ra, sau đó phát giác từ sau lưng anh thò đầu ra.
Bồ Mẫn Dao đứng tại chỗ, thu hết động tác Cơ Hướng Vãn vừa bảo vệ vào đáy mắt.
Cô thận trọng chào hỏi người đàn ông, lập tức hưng phấn nháy mắt ra hiệu với Hề Thần: "Thần Thần!!!”
Ngữ khí rất quen thuộc, làm cho người ta có cảm giác thân thiết, Hề Thần suy đoán, vị Bồ Mẫn Dao tiểu thư này hẳn là cũng là bạn tốt trước khi cậu mất trí nhớ.
Nhưng mà, Hề Thần còn chưa kịp đáp lại, chợt nghe cô lớn giọng ầm ĩ nói: "Nghe Ký Phi Dương nói, cậu và đối tượng của cậu củi khô lửa cháy, bị làm cho bước chân lơ lửng không chân thật, là thật sao?"
Hai người Hề Thần và Cơ Hướng Vãn đồng thời bị shock tại chỗ!
Cô gái này......
Hề Thần nhìn khuôn mặt như hoa phù dung của cô, lại kết hợp với lời thoại vừa rồi, trong khoảng thời gian ngắn lại khó có thể liên hệ lời thoại với khuôn mặt thanh thuần.
Bạn bè của cậu đều dữ dội như vậy sao?
Không đúng, Ký Phi Dương truyền bá tin đồn gì!
“Cái, cái gì mà...... bước chân lơ lửng không chân thật, cô đừng nghe Ký Phi Dương nói bừa!" Hề Thần phẫn nộ bảo vệ tôn nghiêm, "Tôi bước đi như bay, làm sao có thể không chân thật?”
Hai mắt Bồ Mẫn Dao sáng ngời: "Nói như vậy, củi khô lửa cháy là thật!”
Dường như cuối cùng cô cũng nhận ra bầu không khí không thích hợp, tự giác hạ giọng nói với Hề Thần: "Vậy chơi tình thú, mặc áo sơ mi của bạn trai cũng là thật sao?"
Áo sơ mi bạn trai?
Nhắc tới chuyện này, Hề Thần bỗng nhớ tới đêm đó chia phòng ngủ không thoải mái......
Có điều loại chuyện này, trực tiếp nói cho Bồ Mẫn Dao, có chút mất mặt?
Hề Thần nhanh chóng liếc Cơ Hướng Vãn, kiên trì thấp giọng nói: "Đúng vậy, anh ấy cực kỳ thèm muốn tôi, muốn ngừng mà không được.”
Cơ Hướng Vãn: "......"
Đừng nghĩ rằng anh không nghe thấy nếu cậu hạ giọng.
Cùng với -- từ tin tức Bồ Mẫn Dao tiết lộ bên trong, anh rốt cuộc biết sáng sớm hôm đó là ai đến gõ cửa.
Vừa vặn có cộng sự tới tìm anh nói chuyện, Cơ Hướng Vãn quay đầu dặn dò Hề Thần: "Cậu và bạn bè chơi vui vẻ, tôi nói chuyện xong tới tìm cậu.”
Nhớ tới năng lực làm ầm ĩ của Hề Thần, anh lại cẩn thận bổ sung: "Ngoan một chút.”
Hề Thần nghe ra ngụ ý của anh, lè lưỡi với đối phương: "Bận việc của anh đi!”