Chương 19

Tuy rằng Cơ Hướng Vãn không tin nửa phần lý do bình hoa nhỏ mất trí nhớ, nhưng phòng ngừa vạn nhất, vẫn đặc biệt tìm nhân sĩ chuyên nghiệp tư vấn cho một chút.

Nhớ lại hành vi của bình hoa nhỏ hai ngày nay, Cơ Hướng Vãn nhíu mày: "Luôn la hét muốn tôi ôm thì sao? Còn ngoan ngoãn gọi chồng? Ầm ĩ đòi ngủ chung giường với tôi?"

Nghe lời ấy, Vương Jack ở bên kia đại dương vẻ mặt đen ngòm: "Bạn học Cơ, tôi bề bộn nhiều việc ok? Muốn show ân ái thì đừng gọi điện thoại cho tôi.”

Cơ Hướng Vãn chưa từ bỏ ý định: "Tôi không show ân ái với cậu, bây giờ bình hoa nhỏ này rất khác thường..."

“Bình hoa nhỏ, xưng hô thân mật như vậy cũng gọi lên...... Chậc chậc." Vương Jack vô cùng đau đớn, "Xin suy nghĩ một chút tâm tình của người độc thân chúng tôi có được không?”

Đang lúc Cơ Hướng Vãn còn định nói gì đó, trong ngực đột nhiên có một bóng dáng mềm mại nhào vào.

Cơ Hướng Vãn đang không để, suýt chút nữa tàn thuốc cháy đến người trong lòng, sau khi anh xác nhận đối phương không sao, không khỏi tức giận mắng: "Cậu là đồ ngốc sao, không phát hiện có khói sao?"

Hề Thần ngồi xổm tích lực, giật giật lấy điếu thuốc trên môi đối phương sắp cháy hết: "Không được hút thuốc, không thấy em tức giận sao!"

Cơ Hướng Vãn quanh năm làm việc quá tải, có đôi khi cần dựa vào thuốc lá để nâng cao tinh thần, dần dà đã có hơi nghiện thuốc lá.

Anh tức giận: "Cậu tức giận thì liên quan gì đến tôi?”

"Lúc tuyết lở, không có một bông tuyết nào là vô tội, lúc em tức giận, không có một người nào là vô tội!" Hề Thần cầm đầu điếu thuốc nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Cậu rất tò mò tại sao trên tay người này lại có thứ nhiều khói như vậy xua như xua vịt, tò mò nên hít một hơi, sau đó bị sặc đến mức liên tục ho khan.

Cơ Hướng Vãn như cười như không: "Đáng đời, trả thuốc lá lại cho tôi!”

“Không trả". Hề Thần dập tắt điếu thuốc ném vào thùng rác nơi chuyên để tàn thuốc vứt đi, xoay người lại nhào tới trên người đối phương sờ loạn một trận.

Bình hoa nhỏ này chưa từng làm việc nặng, một đôi tay bảo dưỡng vừa mềm vừa tinh tế, dán áo sơ mi mỏng lau qua, lưu lại nhiệt độ khiến người ta run rẩy.

Cơ Hướng Vãn chỉ cảm thấy chỗ bị chạm vào mơ hồ nóng lên, đè tay đối phương làm loạn, lúc này mới miễn cưỡng duy trì bình tĩnh trước sau như một: "Cậu đang làm gì vậy?"

Hề Thần không nói tiếp, tay bên kia lấy hộp thuốc lá và bật lửa từ trong túi tây trang, khuôn mặt nhỏ nhắn mỉm cười thắng lợi: "Tịch thu.”

Nghiện thuốc lá chưa đủ, bao thuốc lá lại bị tịch thu, ngón tay Cơ Hướng Vãn giật giật hai cái, đen mặt nói: "Đừng làm loạn nữa, mau trả lại cho tôi.”

Anh ở địa vị cao lâu, khí chất được tôi luyện, tự nhiên mang theo uy thế của người đứng đầu, nếu người bình thường bị nhìn như vậy chắc chắn phải tè ra quần.

Nhưng bình hoa nhỏ nào đó hoàn toàn không sợ, nghiêm túc nói: "Em đây là vì tốt cho anh, hút thuốc có hại cho sức khỏe.”

Cơ Hướng Vãn cúi đầu nhìn chăm chú vào mắt cậu, không phát hiện một chút lùi bước nào.

Ngực Cơ Hướng Vãn phập phồng: "Ai cho cậu quyền quản tôi như vậy?”

Đối phương không chút lùi bước oán hận trở về: "Giấy chứng nhận kết hôn kia giao cho em quyền lực.”

"Anh có biết hút thuốc sẽ nhuộm đen phổi không, nếu như anh chết sớm, để lại em một mình trông phòng thì sao?"

Cái miệng nhỏ nhắn thật đúng là biết nói.

Cơ Hướng Vãn vô duyên vô cớ bị nguyền rủa tức cười, nói với điện thoại di động còn đang nói chuyện: "Nghe chưa, đây có phải là đầu óc có vấn đề không?"

“Nghe được". Vương Jack nghiêm mặt nói, "Vất vả cho cậu gọi điện thoại vượt đại dương chỉ vì muốn show ân ái trước mặt tôi.”

“Lạch cạch” một tiếng, điện thoại bị cúp.

Cơ Hướng Vãn nghe tiếng tút tút, chợt cảm thấy đầu óc bạn tốt đại khái cũng không ổn.

Tâm tình Cơ Hướng Vãn rất không tốt lạnh lùng cười với bình hoa nhỏ: "Cậu sợ một mình trông phòng như vậy, là đang ám chỉ tôi cái gì?"

Ám chỉ?

Hề Thần nhăn mặt, nhớ tới sau khi mất trí nhớ cái mông còn đau đến mức không chịu nổi, cùng với tối hôm qua không cẩn thận nhìn thấy thứ giấu ở dưới quần ngủ, cùng với ghi chú wechat cực kỳ không phù hợp.