Chương 18: Con Ếch Sắt

[Ơ? Thật hay giả đó? Cảm giác như chủ phòng đang bịa chuyện, nếu chuyện này thật sự xảy ra thì người đó đã bị kết án tử hình từ lâu rồi.]

[ Ngu Cận đang nói mỉa ai đó? Cô không ăn trên đầu người khác đúng không?]

[Trang trại chăn nuôi ban đầu, cá nhân có thể bán sao? Nếu dám động đến đất nhà nước, khiến cho công nhân trong nước mất việc làm, còn nuốt khoản phí an cư, cái này phải ngồi tù mục xương! Tôi không tin có người to gan như vậy, lời chủ phòng nói có lẽ chỉ là một trò đùa.]

Đã mấy chục năm trôi qua, mùa đông năm đó đã có rất nhiều người chết, những người sống sót đều không quyền không thế, không có cách nào đi tìm lại công lý cho mình, chỉ có thể trơ mắt nhìn thảm kịch đẫm máu này bị thời gian chôn vùi.

Ngu Cận phớt lờ khu bình luận, trên mặt nở nụ cười nham hiểm: "Bà Trương Khiết, xung quanh bà có rất nhiều người. Họ đều là những người chết cóng hoặc chết đói đó."

Cảm giác sợ hãi tự nhiên dâng lên, Trương Khiết dùng ánh mắt nhìn chằm chằm Ngu Cận, cố gắng mở miệng, chật vật phát ra một thanh âm yếu ớt: "Cô... hại tôi!"

Bà ta biết có ma có quỷ có thần, có nhân quả báo ứng, nhưng bà ta không hề sợ hãi, bà ta đã làm thì biết chuyện gì xảy ra, sở dĩ bà ta không sợ hãi như vậy là vì Lục Vi Mạn đã đích thân vẽ cho bà ta một tấm bùa bình an, và tấm bùa hộ mệnh mang bên người cũng đã được khai quang. Có thể phù hộ bà ta bình an, nhiều phúc, những yêu ma quỷ quái không thể đến gần bà ta.

"Tôi hại bà cái gì? Để tôi đoán xem, bà nhất định muốn nói tôi hạ xuống đầu bà qua không gian, khống chế hành động bà phải không?"

"Đúng vậy! Đường Uyển Tâm nói cho tôi biết, cô vẫn luôn muốn thu hút sự chú ý của bọn họ, hạ thấp Mạn Mạn, nhưng cô lại không có thiên phú làm thầy phong thủy một chút nào, lòng dạ cô cũng quá xấu rồi, vậy mà đi tu tà thuật. Tôi nói cho cô biết, tùy tiện dùng tà thuật hại người, cũng phải gánh chịu trách nhiệm pháp lý!" Trương Khiết đe dọa.

“Trách nhiệm pháp lý?” Ngu Cận nhướng mày: “Nhưng bà chạy ra nước ngoài rồi, bà có được luật pháp nước ta bảo vệ không?”

[Chết tiệt, Ngu Cận thừa nhận mình hạ xuống đầu cô Trương Khiết sao?]

[Ngày hôm qua cô ta bói rất chính xác. Có phải là do tà thuật không? Thật là đáng sợ, Lục Vi Mạn cần biết ngày sinh tháng đẻ để bói toán, kết hợp xem mặt, cô ta không cần biết ngày sinh, thông qua màn hình, cô ta vẫn có thể nhìn ra được, nếu không phải thiên phú kinh người, cũng chỉ có thể là dùng tà thuật!]

"Cô vừa mới lợi dụng sơ hở này để tấn công tôi phải không? Tôi nói cho cô biết, tôi là cựu cán bộ, cho dù tôi nghỉ hưu và ở nước ngoài, cô cũng đừng hòng nghĩ đến việc làm tổn thương tôi dù chỉ một chút!" Mắt Trương Khiết rất tức giận, giọng nói vang to.

Dù sao Trương Kiệt làm lãnh đạo nhiều năm, có dũng khí bán đất quốc gia, nuốt mấy trăm triệu nhân dân tệ, khi còn trẻ có thể nói là một người phụ nữ dũng cảm, linh hồn thuần âm, kẻ ác đối mặt cũng phải tránh ba phần.

Những con ma phẫn uất sợ hãi buông Trương Khiết ra, lần lượt lùi lại, nhìn Ngu Cận bằng ánh mắt đáng thương, thậm chí còn chắp tay lạy Ngu Cận.

"Thầy, xin hãy giúp chúng tôi! Nhân quả của chúng tôi trên trần gian vẫn chưa kết thúc, hai mươi năm qua, chúng tôi không thể đầu thai, ngày nào chúng tôi cũng chịu đựng cái đói và cái lạnh giống như khi chúng tôi chết, thực sự không thể chịu nổi..."

Những người này ăn mặc rách rưới, gầy như que củi, mặt đầy sương giá, không ngừng lau nước mắt.

Sau khi chết, linh hồn sẽ giữ nguyên dáng vẻ như khi chết, đặc biệt là những hồn ma như họ chết vì đói lạnh, sau khi chết mỗi ngày đều phải ăn đói mặc rách.

Theo lý thuyết, nếu Trương Khiết hại chết ai đó, báo ứng sẽ sớm đến với bà ta, nhưng bà ta dựa vào sự phù hộ của nhà họ Lục sống thoải mái hai mươi năm.

Hành vi này của nhà họ Lục, quả thực là làm ô uế thầy Phong Thủy!

"Đưa tiền." Ngu Cận phun ra hai chữ.

"Nhưng chúng tôi..." Đám hồn ma xấu hổ cúi đầu.

Chỉ có một cậu bé gầy như một con khỉ nhỏ lấy ra một con ếch sắt màu xanh lá từ trong chiếc túi rách nát của mình và đưa cho Ngu Cận qua màn hình.

Ánh mắt thiếu niên rụt rè: “Chị gái xinh đẹp, xin hãy giúp chúng tôi!”

Cậu bé này chính là cậu nhóc năm đó đói nên đã trộm một khối thịt heo nhỏ ở quầy thịt.

"Được rồi, tôi sẽ nhận. Thầy phong thủy làm việc, không phân biệt giữa người và ma. Dù nhiều hay ít, nhất định phải thu thù lao. Xin thứ lỗi." Ngu Cận nói, gật đầu ôm quyền với những hồn ma qua màn hình.

"Cảm ơn chị."

"Cảm ơn thầy!"

Tất cả họ đều cúi đầu thật sâu với Ngu Cận, sau đó linh hồn của họ hóa thành ánh sáng vàng nhàn nhạt, xuyên qua màn hình và đi vào mặt dây chuyền trên cổ Ngu Cận, tạm thời bị phong ấn bên trong.

Ít nhất ở đây họ sẽ không cảm thấy lạnh hay đói.

[Ngu Cận đang nói chuyện với ai thế? Không phải là bà Trương Khiết sao?]

[Đêm hôm khuya khoắt rồi, đừng làm vậy, đáng sợ quá!]

Bình luận có hơi lo sợ.

"Ngu Cận, đừng có ở đây có làm ra vẻ huyền bí. Những gì cô vừa nói là có ý gì? Cái gì mà chết đói, chết cóng? Còn tham nhũng thì sao? Trong những năm tôi nắm quyền, tôi đã làm việc chăm chỉ để phát triển khu vực và mang lại lợi ích cho nhân dân. Tôi làm việc ngay thẳng. Tôi xứng đáng với đất nước và đảng, và tôi xứng đáng với nhân dân!" Khi Trương Khiết nói những điều này, bà ta hơi ngẩng đầu lên và ưỡn ngực ra vẻ công chính.

Phải biết rằng tình yêu nước chính là điều khiến cư dân mạng ấn tượng nhất, bà ta đang cố tình dẫn dắt khiến Ngu Cận trở thành kẻ bất nghĩa với đất nước.

Lúc đầu chỉ định giúp Đường Uyển Tâm xả giận không quá quan trọng, nhưng khi Ngu Cận tiết lộ sự thật về việc bà ta tham ô, đó là tìm đường chết.

Còn về việc tại sao Ngu Cận biết đến, bây giờ bà ta không thèm tìm hiểu, bà ta chỉ muốn khiến Ngu Cận nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người mà thôi!

Trương Khiết thậm chí còn nghĩ kỹ làm sao vào web đen mua vũ khí gϊếŧ người.

[Bà Trương Khiết nói hay lắm! Thật khó để không ủng hộ!]

[Chó hoang Ngu giỏi quá, người nào cũng dám đυ.ng xong ăn vạ, lần này đυ.ng phải tấm ván sắt ha?]

[Bà Trương Khiết của chúng ta là cán bộ cấp quốc gia, loại tép riu như Ngu Cận xứng để ăn vạ sao? Cô ơi, chúng ta phải dạy cô ta làm người cho tốt!]

Rốt cuộc, Trương Khiết có sức ảnh hưởng lớn và phần lớn cư dân mạng ngay lập tức đứng về phía cô ta.

Khi Trương Khiết nhìn thấy những lời ủng hộ bà ta trong bình luận, lập tức cảm thấy vô cùng phấn khởi, lấy ra phong thái cán bộ kỳ cựu nói: “Tôi biết khi còn nhỏ cô không có mẹ dạy dỗ, đang thiếu thốn rất nhiều trong việc giáo dục. Tôi cũng có một cô con gái. Nhìn thấy cô trở thành như thế này, tôi thực sự rất đau lòng, hôm nay tôi sẽ dạy cô đạo lý làm người.”

Ngu Cận cười to: "Uổng cho bà đã có thể nói những điều cho đất nước, đảng và nhân dân. Bà Trương Khiết, trình độ nói dối của bà rất cao đó, trước kia làm diễn viên sao? Da mặt dày như vậy.”

"Còn nữa, bà, dạy tôi làm người sao? Sao, mấy câu nói của cư dân mạng đã khiến bà phiêu, không nhìn rõ xem mình là ai? Nói đúng rồi, tôi không có mẹ dạy. Đứa con gái hiếu thảo kia của bà, có bố dạy sao? Nói cách khác, bà có biết bố đứa con gái hiếu thảo của bà là ai không?"

"Haiz, năm đó chơi phóng túng như vậy, một đêm cùng mười người đàn ông, chính bà chắc chắn cũng không biết."

p/s: Muốn đăng sớm chút mà web lag không thể nào vào đăng được😥