Edit: Cà Phê Đá Muối
Tay mắt Kỳ Vũ Thu lanh lẹ, nhanh chóng kéo người trở về, bác sĩ tận mắt nhìn thấy máu trên mũi miệng đứa bé trong nháy mắt dừng lại, sửng sốt.
“Này, chuyện này rốt cuộc là sao? Bị từ trường đặc biệt ảnh hưởng à?” Anh ta không thể tin vào hai mắt của mình, lắp bắp nói.
“A, có thể nói như thế.” Kỳ Vũ Thu nghe cũng không hiểu từ trường ảnh hưởng là thế nào, anh ta nói cái gì thì xem như là cái đó đi.
Tay cậu ấn định hồn quyết điểm vào thiên linh của đứa bé, hô hấp của đứa bé dần dần ổn định trở lại.
Vài người vây xem nhìn thấy một màn thần kỳ này kinh hô ra tiếng, có người nhận ra Kỳ Vũ Thu, nhỏ giọng nói: “Ấy, đây là Kỳ Vũ Thu, thật lợi hại, chẳng lẽ cậu ta thật sự là bán tiên?”
“Sao có thể! Đây là trùng hợp.” Cũng có người kiên trì với nhân phẩm không ổn của Kỳ Vũ Thu, bĩu môi nói.
Kỳ Vũ Thu không để ý đến những người này, cậu ôm đứa bé lại đây đặt ở trên mặt đất, sau khi cảm xúc của bác sĩ vững vàng muốn hỏi một chút về nguyên lý của cái này, nhưng ông lão vừa mới bị dọa sợ đã đoạt trước.
Ông lão bắt lấy Kỳ Vũ Thu, run rẩy quỳ xuống, Kỳ Vũ Thu nhanh chóng ngăn lại.
“Ngài mau cứu Tiểu Hi, bao nhiêu tiền tôi cũng nguyện ý đưa, đứa nhỏ này rất đáng thương, ngài mau cứu nó đi!”
“Lão gia gia, ngài đừng bị lừa, người này không biết cái gì cả, còn là một tiểu minh tinh nguyền rủa người khác ngồi tù! Một tiểu minh tinh như thế làm sao có thể cứu người!” Một người mặc áo sơ mi sọc vuông màu lam nhịn không được nói: “Kỳ Vũ Thu, cậu đừng có dùng mạng người để lăng xê, nhanh tránh ra!”
Đặng Triều khó thở, giữ chặt người nọ: “Anh nói bậy gì đó? Còn dám bịa đặt tôi kiện anh tội phỉ báng!”
“Đừng cãi!” Ông lão thấy thế hét lớn một tiếng: “Đây là cháu tôi, tôi có thể tự làm chủ, tôi tin tưởng cậu trai trẻ này, xảy ra chuyện tôi tự mình gánh vác! Cậu trai, mau làm đi, tôi tin tưởng cậu!”
Áo sơ mi sọc vuông màu lam không nghĩ tới ông lão không biết tốt xấu như vậy, cười lạnh nói: “Chính ông cũng không để ý sống chết của cháu trai tôi còn có thể nói cái gì, nếu hắn cứu người được tôi phát sóng trực tiếp ăn phân!”
Kỳ Vũ Thu một lời khó nói hết, liếc mắt đánh giá người này một cái, nói: “Anh ăn đi, nhưng đừng phát sóng trực tiếp, cay đôi mắt!”
“Cậu!” sọc vuông màu lam nghiến răng nghiến lợi, ngay sau đó cười nhạo: “Tôi nhìn xem cậu có thể làm gì!”
Kỳ Vũ Thu không để ý đến gã.
Âm khí xung quanh nơi này rất nặng, nhưng âm khí lại bị người ta phong bế dưới cây cột, người bình thường đi ngang qua nơi này hoàn toàn sẽ không chịu ảnh hưởng.
Đáng tiếc đứa bé này không xem như “Người bình thường”, hồn phách đứa bé bị hao tổn, vừa lúc là thể chất dễ dàng bị âm khí ảnh hưởng nhất, đi ngang qua nơi này sẽ bị trúng chiêu.
Cậu đặt đứa bé xuống mặt đất, cắt đứt ngón tay, nhỏ máu vào giữa trán đứa bé, sau đó dùng ngón tay vẽ phù văn lên trán.
Phù văn dần dần thành hình, đôi mày nhíu chặt của đứa bé thả lỏng, khuôn mặt tái nhợt cũng bắt đầu hồng nhuận trở lại, ông lão nhìn một màn này, ngậm nước mắt cười.
Sau khi cậu vẽ xong hoàn toàn, đứa bé đã mở to mắt nhìn cậu, sau đó khuôn mặt khỏ nở một nụ cười tươi
“Trời ơi, đây là chuyện gì vậy!”
“Quá thần kỳ, Kỳ Vũ Thu thật sự đã cứu được đứa bé!”
Người vây xem nhìn thấy một màn này, khϊếp sợ nói.
Áo sơ mi sọc vuông màu lam ngơ ngác nhìn đứa bé tung tăng nhảy nhót, vẻ mặt mờ mịt, bạn gã dùng khuỷu tay chọt chọt gã, ý bảo hắn mau chạy đi.
“Này này, các ngươi đi đâu, trở về nên nhớ đừng có phát sóng trực tiếp ăn phân, cay đôi mắt! Ha ha.” Có người hô to về phía gã.
Áo sơ mi sọc vuông màu lam đỏ mặt muốn phản bác, nhưng lại bị bạn gã giữ chặt, hai người dưới những tiếng cười vọng của người khác cúi đầu rời đi.
“Tiểu Hi, cháu tỉnh rồi!” Ông lão kích động ôm chặt đứa bé vào trong ngực, nức nở nói.
Bác sĩ lẩm bẩm: “Này, chuyện này thật là thần kì!”
Đứa bé giãy giụa khỏi lòng ngực của ông lão, tung tăng nhảy nhót, hoàn toàn nhìn không ra con người vừa mời nằm dưới đất hơi thở thoi thóp, nó nhìn về phía Kỳ Vũ Thu, vụng về móc từ trong túi ra một viên kẹo, đưa cho cậu: "Anh ăn!”
Kỳ Vũ Thu cười tiếp nhận, xoa đầu nó, ông lão lau nước mắt cười: “Đã lâu rồi Tiểu Hi không mở miệng nói chuyện, nó chắc là biết cậu cứu nó, cậu trai trẻ, thật sự cảm ơn cậu cứu mạng Tiểu Hi, cậu có yêu cầu gì cứ việc mở miệng, tôi nhất định sẽ cố gắng cho cậu.”
Kỳ Vũ Thu xua xua tay: “Chuyện nhỏ mà thôi, cũng không tốn sức gì.”
Chuyện này đúng thật là không nên lấy tiền, đứa bé này vừa lúc bị cậu nhìn thấy cũng chính là duyên phận, cậu nên ra tay giúp đỡ.
“Không được, cậu cứu một mạng của Tiểu Hi làm sao chỉ tính toán như thế.” ông lão cố chấp một hai phải trả thù lao cho Kỳ Vũ Thu.
Kỳ Vũ Thu nghĩ một chút rồi nói: “Vậy thì mua cho đứa bé kia một lá bùa bình an đi, mang theo lần sau đỡ phải gặp lại tình huống như thế này.”
Ông lão cười: “Được được được, chúng tôi mua, tôi còn muốn mua cho con trai tôi mấy cái, được không?”
Ánh mắt Kỳ Vũ Thu sáng lên, khống chế ý cười trên miệng, ra vẻ cao thâm nói: “Được, mấy lá bùa bình an này mang theo cũng không phải chuyện xấu, có thể bán cho ông thêm mấy lá.”
Một lá 50 tệ, trên người cậu còn bốn lá, xem ra việc bán bùa bình an vẫn rất tốt!
Có người qua đường vội vàng đáp lời: “Kỳ tiên sinh, còn bùa bình an không, bán cho tôi một cái.”
“Đúng đúng, tôi nữa, tôi cũng muốn!”
Kỳ Vũ Thu móc bốn tờ giấy được gấp gàng từ trong túi ra, hơi sầu, cậu không dự đoán được việc kinh doanh này lại tốt như vậy, không chuẩn bị đủ!
Ông lão lấy bốn lá bùa cầm chặt trong tay, đưa cho cậu một tờ chi phiếu: “Cậu trai trẻ, đây là hai mươi vạn, nếu thiếu thì chờ tôi về lấy tiền của ba Tiểu Hi rồi đưa đến cho cậu.”
Người qua đường vừa mới mở miệng mua bùa bình an tặc lưỡi, năm vạn một cái, vậy thì thôi, quả nhiên loại đồ này không phải thứ mà bọn họ có thể mua được.
Kỳ Vũ Thu cũng sửng sốt, trước kia cậu theo sư phụ xuống núi, một lá bùa bình an chỉ có thể đổi được một ít gạo, mì cùng với thịt, cậu dựa theo giá trị ban đầu vốn dĩ chỉ muốn bán 50 tệ một lá, xem ra là do cậu hiểu lầm về giá cả hiện tại.
“Hôm nay không có cách nào mời cậu ăn cơm, sau này tôi chắc chắn sẽ kêu ba của tiểu Hi đến cảm ơn cậu!” Ông lão khom lưng xin lỗi Kỳ Vũ Thu.
Tiểu Hi vẫn luôn mỉm cười ngọt ngào nhìn cậu, sau khi nghe được ông nội nói phải đi bỗng nhiên nhào tới ôm đùi Kỳ Vũ Thu: "Anh, không đi!”
Kỳ Vũ Thu thật sự rất thích tiểu Hi, cậu nhìn đứa bé bởi vì hồn phách bị tổn hại nên ngây ngốc này, nhớ tới nhóm sự đệ ngoan ngoãn được sự phụ nhặt được dưới chân núi, trái tim trở nên ôn nhu.
“Tiểu Hi ngoan, trở về cùng với ông nội, không lâu nữa chúng ta vẫn còn có thể gặp mặt, mau đi đi.”
Kỳ Vũ Thu mở miệng, Tiểu Hi bĩu môi, vẫn lưu luyến không muốn rời khỏi cậu, trước khi đi muốn hôn hôn mặt cậu một cái mới được.
Sau khi đám người bọn họ rời đi, Kỳ Vũ Thu mới nói với vài người xung quanh: “Đã đến giờ nào rồi, mọi người mau đi ăn cơm đi, giải tán thôi.”
“Kỳ Vũ Thu, tôi có theo dõi cậu, sau này cậu có rút thăm trúng thưởng ở weibo không?” Một cô gái hô to.
Kỳ Vũ Thu sờ sờ cằm, nếu weibo của cậu có nhiều người theo dõi như vậy thì có thể suy xét việc mở rộng kinh doanh, vì thế cậu tiêu sái vẫy tay: “Được, sau khi trở về tôi sẽ lên Weibo xem thử!”
Mấy người lúc này mới vừa lòng nhìn cậu rời đi.
“Anh Kỳ, anh thật sự muốn bán mấy cái bùa bình an kia ở weibo à, đây là tuyên truyền mê tín dị đoán đó!”
Đặng Triều lo lắng sốt ruột nói, lưu lượng tốt như thế sao phải đi theo con đường khác biệt này! Người ta rút thăm trúng thưởng mỹ phẩm trang điểm, đồ điện tử, đến chỗ anh Kỳ lại thưởng bùa bình an!
“À, tôi sẽ nghĩ thật kỹ.” Kỳ Vũ Thu không thèm để ý nói.
Sau khi hai người đi thì đám người kia cũng giải tán, trong đó có một người đội mũ lưỡi trai, thanh niên lớn lên da trắng nõn, ánh mắt phát sáng nhìn video trong di động của mình.
Anh ta tên Tống Dương, là một blogger thảm hiểm chuyện thần quái, dựa vào khuôn mặt tuấn tú cùng tính cách không sợ chết cũng trở nên nổi tiếng không ít ở trên mạng, lần này đến đây là để nghiên cứu địa hình của một tòa nhà bỏ hoang, không ngờ tới lại gặp phải một chuyện thú vị như vậy.
Lúc vừa mới nhìn thấy Kỳ Vũ Thu anh ta còn cảm thấy tiểu minh tinh muốn nổi tiếng đến mức chuyện gì cũng dám làm, xem đến cuối cùng anh ta mới sợ đến ngây người, nếu không phải còn chút ít lý trí sợ là Tống Dương đã muốn đi tới bái sư.
Anh ta tìm được xe của mình, ngồi trên xe sửa video lại một chút, sau đó đăng lên tài khoản của mình
【 khϊếp sợ, giữa ban ngày mà lại phát sinh loại chuyện như thế này! 】
Tiêu đề gây sốc lập tức hấp dẫn lực chú ý của fans anh ta.
“Trời má! Thật đáng sợ, con cú Tiểu Dương Dương lại đăng video vào ban ngày!”
“Wow, đây là bãi đỗ xe, tôi biết ở nơi nào, đáng tiếc không thể gặp được Tiểu Dương Dương, tổn thất một trăm triệu!”
Không ít người trực tiếp nhấn mở video, video bắt đầu với cảnh một đứa bé nằm dưới đất, miệng mũi đầy vết máu, người đàn ông mặc áo sơ mi trắng đang kiểm tra cho đứa bé.
“Wow, thoạt nhìn giống như đang bị bệnh gì đó, tại sao lại không đưa đi bệnh viện?”
Cộng đồng mạng vừa hỏi một câu như vậy, không lâu sau đó bác sĩ trong video đã muốn ôm đứa bé đi bệnh viện, kết quả lại bị đôi bàn tay thon dài trắng tinh ngăn cản.
“Gì đây, này không phải tay của Tiểu Dương Dương, để tôi xem xem rốt cuộc là ai!”
Sau đó một thanh niên với khuôn mặt tuấn tú bước ra, ngăn cản bác sĩ không cho anh ta ôm đứa bé đi.
Người xem video tức giận, bệnh thành như vậy còn không cho đưa bệnh viện, chẳng lẽ muốn đứa bé chết?
“Đây có phải tiểu minh tinh Kỳ Vũ Thu vẫn luôn bị treo trên hot search mấy ngày qua không, hôm nay còn đăng Weibo nguyền rủa người khác, cái quái gì vậy!”
“Thì ra là cậu ta, tại sao không chết đi, không nhìn thấy mặt mũi đứa bé trắng bệch hay sao!”
Dưới khu bình luận của video lập tức bị mấy tiếng mắng chửi spam đầy.
Nhưng mà giây tiếp theo, bác sĩ ôm đứa bé đi hai bước thì đứa bé bắt đầu run rẩy, ngay sau đó Kỳ Vũ Thu kéo người quay về, giống như có ma thuật, cậu duỗi tay ấn lên trán của đứa bé máu lập tức ngừng chảy.
Trong nháy mắt làn đạn vừa xuất hiện đứng hình trong giây lát, sau đó liền bạo.
“Mẹ kiếp mẹ kiếp!”
“Nói cho tôi biết tôi không bị mù đi!”
“Tôi sợ tới mức phải tháo cái kính cận tám trăm độ xuống.”
“Tôi xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không nên mắng Kỳ đại thần!”
Tiếp theo người mặc áo sơ mi sọc vuông màu lam bị vả mặt xuất hiện, say mê mãnh liệt nhục mạ, không ít antifan bình tĩnh trở lại, bắt đầu phát làn đạn đứng về phía người kia.
“Kỳ Vũ Thu chỉ biết cọ nhiệt độ xấu lấy lưu lượng, làm gì biết cứu người chứ, lần này còn dám cọ cả tin tức xã hội ha ha.”
“Người này còn cọ cả nhiệt độ của anh trai để lộ mặt!”
“emmmmm, tổng cảm thấy người này thật kì dị……”
Kế tiếp Tống Dương rất phấn khích quay đoạn còn lại, thoạt nhìn còn có chút run rẫy, nhưng fans của anh ta xem xong lại càng kích động, làn đạn trên video đã nhiều đến mức che lấp cả khung hình, không có một khe hở.
Kỳ Vũ Thu dùng tay không vẽ bùa, trong nháy mắt đứa bé khôi phục bình thường, cũng chỉ qua một thời gian ngắn, tình huống đã bị lật ngược.
“Má nó má nó má nó, đã xảy ra chuyện gì vậy, đây là thế giới thần kỳ gì:”
“Đôi mắt của tôi, thế giới quan của tôi, nếu không phải Tiểu Dương Dương không thích bịa đặt thì tôi đã hoài nghi đây là một màn kịch được luyện tập từ trước!”
“Kỳ Vũ Thu Kỳ đại thần, tôi nhớ kỹ cậu, mau nhìn tôi, tôi muốn bùa bình an!”
“Đại thần, cúi chào!”
“Cúi chào +1”
“Cúi chào +10086”
“Người kia, anh trai áo sơ mi màu lam, mau phát sóng trực tiếp đi, tôi không chê cay đôi mắt.”
“Không chê +1”
“Không chê +10086”
Ban đầu video chỉ truyền đi trong giới fans của Tống Dương, nhưng không lâu sau đã có người đem nó lên weibo, cộng đồng mạng xôn xao, không ít người cảm thấy tà tính, không dám nói bậy, nhưng bị việc Kỳ Vũ Thu cọ quá nhiều nhiệt độ của minh tinh làm họ kiên quyết cho rằng Kỳ Vũ Thu đang lăng xê.
“Đây là đang thiết lập nhân thiết thần côn cho chính mình à? Ha ha ha ha, với chỉ số thông minh này nên rời khỏi giới giải trí đi.”
“Giả, thuê người diễn kịch thì tốt xấu gì cũng nên viết kịch bản cho hợp lý chứ, kịch bản này là do Kỳ Vũ Thu tự mình viết à?”
“Trong giới cậu ta đã bị công ty từ bỏ, hiện tại nghèo muốn chết, cậu ta đi đâu mời biên kịch ha ha ha!”
“Chậc chậc, kỹ thuật diễn của đứa bé này không tồi, so với Kỳ Vũ Thu còn tốt hơn nhiều ha ha ha."
Trong khi cộng đồng mạng spam nói về Kỳ Vũ Thu dưới khu bình luận vô cùng sung sướиɠ thì có một cái bình luận nói một câu cực kì thú vị: “Các người không biết đứa bé nằm trên mặt đất là ai à, nếu Kỳ Vũ Thu có thể mới đứa bé đó đến diễn, tôi kêu cậu ta là ba.”