Chương 2

Edit: Cà Phê Đá Muối

Phòng nghỉ rơi vào yên tĩnh.

Thường Ngôn thấy sắc mặt Triệu Triết trắng bệch, có loại dự cảm không lành, hơi lắp bắp nói: “Kỳ Vũ Thu, cậu, cậu đừng có nói bậy!”

Giới giải trí ngưỡng cửa thấp, nghệ sĩ không nhiều thì ít đều có một chút lịch sử đen, nhưng việc cõng trên lưng một mạng người, tới hoạt động ở giới giải trí? Nói giỡn à!

Kỳ Vũ Thu không để ý đến Thường Ngôn, cậu kề sát vào Triệu Triết, trong nháy mắt như là hiện thân của quỷ, biểu tình trên gương mặt tinh xảo trầm trọng, cậu nói: “Cô ấy đang ở phía sau cậu, ban đêm lúc cậu ngủ có nghe thấy cô gái ngồi trong nước khóc hay không? Thời điểm cô ấy bị chôn xuống vẫn còn một hơi, nước sông lạnh băng tràn vào miệng…… “

“Không có! Tôi không có, anh im miệng!” Triệu Triết la lớn, miệng cậu ta thở phì phò, hoảng sợ quay đầu lại, nhưng chẳng thấy cái gì cả.

Kỳ Vũ Thu nhất định đang lừa cậu ta, rõ ràng cậu ta đã sửa lại tên, sửa lại tuổi, dọn đi nơi khác, không có khả năng có người biết bí mật của cậu ta!

Hơn nữa cậu ta không có động thủ, cậu ta chỉ hỗ trợ kéo cô ta ra ngoài mà thôi. Đều do cô ta không biết tốt xấu, bọn họ không có ý định làm tới mức như vậy, ai kêu cô ta cứ phải muốn đi báo cảnh sát!

“Anh vu oan tôi, tôi muốn kiện anh tội phỉ báng!” Giọng nói Triệu Triết rất lớn, cậu ta cho rằng chính mình rất trấn định, rất có khí thế, nhưng mà ba người khác ở đây đều thấy được mồ hôi trên trán cậu ta như hạt đậu rơi xuống.

“Sửa lại tên, sửa lại địa chỉ cậu vẫn là cậu, lưới pháp luật tuy thưa nhưng khó lọt, báo ứng của cậu tới rồi, cho nên tôi mới nhắc nhở cậu phải bảo trọng, ngày lành đã đến.” biểu tình Kỳ Vũ Thu khôi phục bình thường, cười lạnh nói.

Loại người như Triệu Triết này sẽ không cảm thấy chính mình làm việc ác là sai, chỉ cần sự việc không bị vạch trần, bọn họ có thể yên tâm thoải mái quên việc chính mình đã làm, diễu võ dương oai tồn tại.

Nhưng ở ác gặp dữ, vận khí cậu ta kết thúc rồi, về sau vận đen quấn thân, nói không chừng ngày nào đó uống miếng nước cũng có thể bị sặc chết.

Kỳ Vũ Thu vừa dứt lời, cửa phòng nghỉ đã bị mở ra, trợ lý Thường Ngôn đi vào, nói: “Bên ngoài có hai cảnh sát tới nói có kiện án chết người muốn Triệu Triết hỗ trợ điều tra.”

Nói xong thần sắc phức tạp liếc mắt nhìn Kỳ Vũ Thu một cái.

Nháy mắt Triệu Triết xụi lơ trên mặt đất, cậu ta biết chính mình xong rồi.

“Tôi không phải cố ý, không phải, tôi chỉ là quá nhỏ tuổi, đúng, năm ấy tôi mới mười sáu tuổi, tôi còn chưa có thành niên, các người không thể bắt tôi!” Nước mắt nước mũi cậu ta rơi đầy mặt, nhưng vẫn không biết hối cãi một chút nào.

Kỳ Vũ Thu lạnh nhạt nói: “Lời này giữ lại nói cùng cảnh sát đi.”

Triệu Triết bị mang đi, Thường Ngôn khϊếp sợ nhìn Kỳ Vũ Thu, thật sự không tiếp thu được một minh tinh chuyện xấu bay đầy trời đột nhiên trở nên thần bí như vậy.

“Vừa rồi, cô gái sau lưng Triệu Triết……”

Kỳ Vũ Thu nghiêm mặt nói: “Tôi chỉ muốn hù dọa cậu ta, chú xem tôi diễn cũng không tệ lắm đi?”

Cậu thiếu tiền nên không thể bỏ công việc này, loại việc diễn kịch…… cậu không biết nhưng có thể học!

Thần sắc Thường Ngôn phức tạp nói: “Cậu trở về nghỉ ngơi đi, chuyện nhân vật tôi sẽ thương lượng với nhà sản xuất.”

Vốn dĩ nhà sản xuất bên kia tính đổi Kỳ Vũ Thu, nhưng xem ra hiện tại còn có thể thương lượng đường sống.

Trước khi Kỳ Vũ Thu đi, không quên đẩy mạnh tiêu thụ của bản thân lần nữa: “Muốn bùa bình an không?”

Thường Ngôn do dự một chút, nói: “Này, cho tôi một cái?”

Kỳ Vũ Thu đem hai lá bùa đưa cho ông ta với Lưu Thụy, nói: “500 tệ một cái, mua một tặng một.”

Thường Ngôn:……

Triệu Triết bị mang đi không ít người ở đoàn phim thấy được, Kỳ Vũ Thu lại đi ra lần nữa, nghị luận sôi nổi ngoài sân trong nháy mắt an tĩnh, những người đó nhìn cũng không dám nhìn cậu một cái.

Chỉ có một người đàn ông mặt đồ của diễn viên quần chúng, lén lút lấy di động của bản thân hướng tới phía bên kia chụp. Kỳ Vũ Thu liếc mắt nhìn anh ta, con ngươi phiếm lạnh lẽo.

Thanh niên nhìn thấy có người phát hiện theo bản năng ngẩng đầu, nhìn thấy Kỳ Vũ Thu cười với anh ta thì không khỏi run lên một chút.

“Bệnh tâm thần, phi!” Bọn họ đi rồi thanh niên mới nói thầm, sau đó nhìn ảnh chụp trong album di động nhịn không được cười toét miệng, nếu bán ảnh chụp này đi là có thể kiếm được không ít tiền.

Nhưng mà khi anh ta muốn đứng dậy rời đi, dưới chân lảo đảo một cái, ngã xuống mặt đất, mặt đầy máu, di động trong tay cũng rớt ra vừa vặn rơi vào đạo cụ lu nước.

Thanh niên nhớ tới ánh mắt Kỳ Vũ Thu vừa mới nhìn anh ta, ám đạo tà môn, nhanh chóng đứng dậy vớt di động lên chạy.

“Anh Kỳ, anh biết người kia à?” Sau khi ra khỏi đoàn phim, Đặng Triều hỏi.

Kỳ Vũ Thu lắc đầu: “Không quen biết, tôi xem thấy anh ta làm chuyện xấu sắp gặp báo ứng, nhưng không muốn bán bùa hộ mệnh cho anh ta nên mới tỏ vẻ đồng tình một chút.”

“A……” Đặng Triều không nói nên lời, bắt đầu từ ngày hôm qua anh Kỳ nhà cậu ta đã không thích hợp, rốt cuộc là tại sao, cậu ta không dám hỏi, cũng không dám nói.

“Đúng rồi, anh Lý mới gửi tin nhắn tới, nói có đạo diễn muốn gặp anh, anh ấy ở khách sạn Phong Thụy chờ anh đi qua.”

Kỳ Vũ Thu: “Phải không?”

Lúc này còn có người tìm cậu đóng phim sao, không biết là người nào tinh mắt như vậy!

Hai người đi đến bãi đỗ xe, phát hiện đã có người chờ ở xe bên cạnh.

Người đàn ông mặc tây trang đứng ở cửa xe, mang theo mắt kính tơ vàng, tóc cột không chút cẩu thả, chỉ là trong tay cầm cái cà mèn màu hồng phá hủy hoàn toàn hình tượng của anh ta..

Người này tên Lưu Hạo, là trợ lý nhà họ Mẫn phái tới chiếu cố cậu.

“Kỳ tiên sinh, trở về sao.” Lưu Hạo đẩy đẩy mắt kính mặt vô biểu tình nói.

“Đi khách sạn Phong Thụy.” Buổi sáng không ăn cơm Kỳ Vũ Thu thật sự đói bụng, có người mời vậy phải đến.

Sau khi lên xe, Lưu Hạo mới đem cà mèn trong tay đưa cho Kỳ Vũ Thu: “Đây là canh hôm nay.”

Kỳ Vũ Thu mở ra liếc mắt một cái, là canh củ mài gà đen, dùng để dưỡng thai.

Cậu dưới sự nhìn chằm chằm của Lưu Hạo bình tĩnh uống hết canh, Lưu Hạo mới khởi động xe, rời khỏi thành điện ảnh.

Ngồi ở trong xe, Kỳ Vũ Thu nhớ tới nguyên thân còn có một chiếc xe để ở công ty, cậu cảm thấy chính mình có thể bán đi một cái để trả nợ, một người chiếm hai chiếc, không phải lãng phí tài nguyên sao.

“Lưu Hạo, anh cảm thấy chiếc xe này hiện tại bán đi có thể được bao nhiêu tiền?”

Lưu Hạo: “Kỳ tiên sinh, chiếc xe này ngài mua trả góp, tiền còn chưa trả xong.”

“Như vậy à……” Chiếc xe đậu ở công ty nhìn thấy lần đó giá trị bao nhiêu tiền.

“Còn một chiếc khác cũng là mua trả góp.”

Kỳ Vũ Thu:……

"Nhà ở trung tâm thành phố cũng là mua trả góp.”

Lưu Hạo bình tĩnh đem sự thật tàn khốc nói cho cậu, Kỳ Vũ Thu cảm giác người này quá mức lãnh khốc, vô tình làm ước mơ trả hết khoản nợ rồi làm cá mặn của cậu tan thành mây khói.

“Ngài còn thiếu ngân hàng tổng cộng hơn một ngàn vạn, không cần sốt ruột, vẫn còn tiền.”

Kỳ Vũ Thu: “Kia, vẫn còn à?”

Thế nhưng trong nhất thời cậu nghe không ra Lưu Hạo có phải đang an ủi hay không.

Hơn một ngàn vạn, cùng lắm thì làm việc xong cậu đi mở sạp bán bùa bình an …… Chắc là có thể trả hết?

Cá mặn thở dài.

Cậu lấy di động ra, mới vừa nhấn mở Weibo thì âm báo tin nhắn tới liên tục.

Tin tức Triệu Triết bị người khác truyền trên mạng, tuy rằng cộng đồng mạng không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng không gây trở ngại bọn họ ăn dưa xem náo nhiệt, không có phòng quan hệ công chúng áp chế, cộng đồng mạng thật sự làm loạn.

Có người cảm thấy phía chính phủ chưa chứng thực, khẳng định Kỳ Vũ Thu tìm người truyền tin tức giả, còn có người cho rằng tiên đoán của Kỳ Vũ Thu ứng nghiệm, dưới phần bình luận của bài viết trước đầy rẫy những lời mắng.

Càng quá mức chính là có một số người e sợ thiên hạ không loạn bắt đầu bịa đặt cậu dựa lưng kim chủ, dùng thủ đoạn đưa Triệu Triết vào tù.

Kỳ Vũ Thu thở dài một hơi, nếu cậu thật sự có kim chủ thì tốt rồi, vậy thì không cần bày sạp dưới chân cầu!

Trong bãi đỗ xe của khách sạn Phong Thụy có lối đi riêng, sau khi xuống xe Đặng Triều đưa Kỳ Vũ Thu đi đến cửa.

Mới vừa đi qua hai chiếc xe thì nghe được chổ cây cột gần cửa đầy thanh âm ồn ào, đến gần mới phát hiện một đứa bé khoảng bảy tám tuổi bị mọi người quây quanh, nó nằm trên mặt đất hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt trắng bệch, ngũ quan đều có vết máu.

Một người nhìn giống ông nội của đứa bé ngồi xổm dưới đất, hốc mắt đỏ bừng, người đàn ông mặc áo sơ mi trắng đang kiểm tra tình trạng của đứa bé.

“Này, đang bị làm sao vậy, kêu xe cứu thương chưa? Không được thì nhanh lái xe đưa tới bệnh viện đi!” Đặng Triều thò lại gần hỏi.

Người thanh niên vây xem lắc đầu nói: “Không biết sao lại thế này, một đứa bé đang tốt lành đi đến nơi này đột nhiên ngã xuống, đã gọi điện thoại cho bệnh viện, vừa vặn có bác sĩ ở đây.”

Kỳ Vũ Thu đi qua, nhìn một cổ âm khí từ dưới đáy cây cột bốc lên lượn lờ ở Linh Đài đứa bé, vây nó ở chung quanh cây cột, chỉ cần rời khỏi cây cột nhất định trong khoảng thời gian ngắn sẽ mất mạng.

Vết máu ở mũi miệng, hẳn là do ông nội đứa bé có ý định đưa đi dẫn tới.

Sau khi bác sĩ kiểm tra xong, hỏi ông lão: “Trước kia đứa bé có từng bị bệnh hoặc là nhà có bệnh di truyền gì không?”

“Không có.” Ông lão lau nước mắt, nhanh chóng trả lời: “Tiểu Hi không thích nói chuyện, thân thể vẫn luôn tốt, cơ bản không sinh bệnh, người trong nhà cũng không có di truyền bệnh, bác sĩ, cháu tôi bị sao vậy?”

Bác sĩ nói: “Tra không ra, yêu cầu dùng dụng cụ làm kiểm tra toàn diện cho đứa bé, trước hết nên đưa đi bệnh viện, tôi có xe.”

Ông lão nhanh chóng ngăn anh ta lại: “Bác sĩ không thể rời đi, nơi này có tà tính, Tiểu Hi vừa động lại đổ máu, làm sao bây giờ, có thể kêu bệnh viện đem dụng cụ đưa đến nơi này không?”

Bác sĩ nhíu mày quát lớn: “Đã đến giờ nào rồi còn mê tín, mau ôm đi ra ngoài.”

Nói xong thì bế đứa bé chuẩn bị đưa đi.

“Từ từ.” Kỳ Vũ Thu thấy thế chạy nhanh tới ngăn trở, đứa bé rời đi cây cột 10m sợ sẽ không cứu được.

Bác sĩ ngẩng đầu nhìn người ngăn anh ta lại, là một thanh niên mặt non nớt, không kiên nhẫn nói: “Có việc? Mạng người quang trọng, có thể đừng làm chậm trễ thời gian của tôi được không?”

Kỳ Vũ Thu kiên nhẫn giải thích: “Thật sự không thể đưa đứa bé này đi, anh buông người xuống trước, tôi tới xem thử.”

“Cậu xem thử? Cậu tốt nghiệp cao trung sao tiểu huynh đệ?” Bác sĩ cảm thấy vô cùng vớ vẩn, một đứa bé căn bản không hiểu biết thời gian đối người với bệnh quan trọng cỡ nào, còn ở đây phá.

Anh ta đẩy Kỳ Vũ Thu ra, đi đến xe của mình.

Nhưng mà mới vừa bước ra, đứa bé đang an tĩnh trong lòng ngực bắt đầu run rẩy, máu tươi mãnh liệt tràn ra từ miệng mũi.