- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Không
- Sau Khi Lạm Phát Tôi Xuyên Đến Thập Niên 70
- Chương 5: Mẹ là tỉ phú
Sau Khi Lạm Phát Tôi Xuyên Đến Thập Niên 70
Chương 5: Mẹ là tỉ phú
Đem toàn bộ thức ăn có thể ăn được ra, cô lại ra hậu viện hái vài cọng cải thìa đem đi rửa. Lúc đi ngang qua hai đứa nhỏ cô liền nói:
“Lại đâynhóm lửa cho mẹ nào.”
Lão đại cúi đầu không rên một tiếng đi theo cô phía sau vào phòng bếp, lúc nhìn đến Lư Niệm Niệm cầm lấy que cời lửa liền theo bản năng mà ro rúm lại.
Hắn run rẩy cắn môi đến trắng bệch, nhắm mắt lại, đợi một hồi lâu cũng chưa chờ thấy gì bỗng có một bàn tay ôn nhu sờ đầu nó.
Lư Niệm Niệm mới vừa nhặt lên que cời lửa chuẩn bị đưa cho lão đại, liền nhìn thấy hắn cắn môi, nhắm mắt lại, bộ dạng giống như lâm vào đại địch. Không cần nói đều biết là nguyên chru tạo nghiệt, Lư Niệm Niệm dưới đáy lòng thở dài, dưỡng hài tử việc này gánh thì nặng mà đường thì xa.
Nàng giơ tay sờ sờ đầu của hắn ôn nhu hỏi:
“Là mệt nhọc sao? Nếu mệt thì màu vào phòng ngủ một giấc đi, đẻ mẹ tự nhóm lửa là dược.”
Lão đại có chút không thể tin được lỗ tai của chính mình, hắn mở mắt ra nhìn nữ nhân trước mặt này, lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn đến trên mặt nàng sự dịu dàng này.
“Làm sao vậy? Trên mặt mẹ có cái gì à?”
Lão đại lắc đầu.
“Được rồi, mệt nhọc liền đi ngủ đi, mang theo em con vào ngủ chung. Khi nào làm cơm xong thì mẹ gọi hai đứa dậy.”
Lão đại vẫn lác đầu như cũ, trong ánh mắt tràn ngập hoảng sợ, hắn giơ tay gắt gao bắt lấy quần Lư Niệm Niệm:
“Mẹ, mẹ đừng không cần chúng con mà, chúng con sẽ tự tìm đồ ăn, sẽ làm việc. Ba của con đi ra ngoài kiếm tiền, khi ba trở về chúng ta liền có tiền, mẹ đừng đi, đừng không cần chúng con.”
“A?”
Lư Niệm Niệm có chút ngốc, nàng khi nào nói không cần bọn họ?
Ngoài cửa lão nhị nghe được lão đại nói, “Oa” một tiếng khóc ra tới, có thể tưởng tượng đến mẹ mình không thích mình khóc, nói quá đen đủi sau, chính là nghẹn trở về.
Hắn chạy vào túm chặt cái ống quần khác của nàng, nom đáng thương vô cùng, nức nở nói nhỏ:
“Mẹ, Nhị Đản nghe lời, mẹ đừng đi được không?”
Lư Niệm Niệm nhìn hai hài tử lại càng đau lòng, nàng ngồi xổm xuống ôm hai đứa bọn họ vào trong lòng ngực ôn nhu giải thích nói:
“Mẹ không đi đâu cả, mẹ chỉ là biết chính mình từ trước làm sai, bây giờ mẹ chỉ muốn tốt với hai con mà thôi. Nhìn xem con nhà người ta, nhìn nhìn lại hai đứa, mẹ không đau còn có ai đau lòng cho hai đứa đây?”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Không
- Sau Khi Lạm Phát Tôi Xuyên Đến Thập Niên 70
- Chương 5: Mẹ là tỉ phú