Sau khi quay về nhà, việc đầu tiên Lâm Triệt Ngôn làm là tìm kiếm nội dung liên quan đến hai trò chơi "Quỷ luyến" và "Viễn đạo" trên các nền tảng xã hội. Không có nhiều thông tin lắm, chủ yếu được đăng vào mười lăm ngày trước, cơ bản không thu hút sự chú ý, xem ra tình hình vẫn được kiểm soat tốt.
Cậu suy nghĩ một lát quyết định tải client trò chơi và cài thêm phần mềm dịch ngôn ngữ nữa.
Càng kéo xuống dưới, trong lòng Lâm Triệt Ngôn cũng từng chút trầm xuống.
So với sự yên tĩnh trong nước, sức nóng của vấn đề này ở nước ngoài đang nóng dần lên. Muôn vàn ý kiến, nhưng đa số đề chỉ trích SY và Trần Cố sao chép ý tưởng, bị mắng ở Cao Quốc nhiều nhất, còn nói Trần Cố ăn cắp văn hóa của bọn họ, thậm chí còn có người bày ra bảng màu.
Lâm Triệt Ngôn so sánh một chút, mặc dù có một số chỗ nói hơi quá, nhưng với những người chỉ tham gia náo nhiệt không quan tâm đến ngọn ngàng mà nói, cũng đã đủ lừa người khác.
Cậu chọn bản đồ đang nổi nhất, định bụng chơi thử Quỷ luyến xem sao, dựa vào thông tin cậu biết về Viễn đạo nữa, xem có thể giúp gì được không.
Điện thoại đổ chương, là cuộc gọi video của Du Tùy Thâm. Lâm Triệt Ngôn liếc mắt nhìn đồng hồ, đã qua mười một giờ đêm.
"Sao hôm nay lại về Nhất Trung?"
Không biết có phải biết được tình huống của người đàn ông hay không, Lâm Triệt Ngôn luôn cảm thấy người ở trong video tiều tụy hơn.
Tại sao chuyện lớn như vậy không nói với cậu?
Là sợ cậu lo lắng sao?
Nhưng mà giấy lại không bọc được lửa.
"Trong nhà chỉ có một mình em nên rất chán, muốn dạo một vòng bên ngoài, vừa lúc đến chỗ đó." Lâm Triệt Ngôn cười nói, giả vờ bình tĩnh, "Gần đây em học được vài món mới, đợi anh về em sẽ nấu cho anh ăn."
Trước khi đi, Lâm Triệt Ngôn lấy trộm một cái cà vạt của Du Tùy Thâm ở trong tủ quần áo, nói không hồi hộp là giả, dù dao đây cũng là lần đầu tiên mình cậu gặp người lớn trong nhà, hơn nữa vì quan hệ lợi ích mà trước đây cậu không muốn liên quan đến nhất.
Cà vạt này xem như Du Tùy Thâm đang đi cùng cậu, cho cậu thêm may mắn. Tiếp theo cậu sẽ là một diễn viên hoàn hảo.
Hít một hơi thật sâu, đẩy cửa đi vào phòng.
"Ai nha, Ngôn Ngôn đến rồi. Gần đây cháu như thế nào?" Bác cả chào đón trước, giơ tay nắm lấy cánh tay Lâm Triệt Ngôn rồi nhéo nhéo, nhíu mày nói: "Hình như gầy hơn năm ngoái thì phải?"
Cơ thể Lâm Triệt Ngôn không tự chủ cứng đờ, nghĩ đến chuyện Du Tùy Thâm không thích cậu tiếp xúc với người khác, bình tĩnh đẩy tay Lâm Lập Phẩm ra, "Gầy cũng không sao ạ, mấy ngày nay chau vẫn luôn nghĩ về chuyện công ty, nên thức đêm hơi nhiều."
"Bác đã mắng ba cháu bảo nó nhanh đón cháu về, thằng mới đến là Lâm Tư Gia đó, bác nhìn không vừa mắt tý nào." Lâm Lập Phẩm nói tiếp, liếc trộm vẻ mặt Lâm Triệt Ngôn, thấy đối phương không có thái độ gì, lúc này mới nói tiếp: "Thật sự, ngay từ đầu bác đã bàn với bác gái cháu, nếu Lâm Lập Đức cố ý làm vậy sẽ đón cháu đến nhà chúng ta, kết quả lại nghe nói cháu bị tổng giám đốc SY đón đi, cháu nói xem có trùng hợp hay không?"
Hắn thở dài một hơi, "Ngôn Ngôn, bác biết trong lòng cháu có oán giận, có giận thì phải nói ra, bác sẽ nhận lỗi với cháu."
Lâm Triệt Ngôn nhìn Lâm Lập Phẩm đang diễn trò, trong lòng cười lạnh, lười đi so đo với thứ đó.
Diễn mặt mũi như thế cho ai xem?
"Cháu biết mọi người đều có nỗi khổ riêng." Lâm Triệt Ngôn mỉm cười, dáng vẻ ngoan ngoãn, "Cháu hiểu mà."
Ăn một bữa tối là đồ Tây. Vẫn là loại Lâm Triệt Ngôn ghét nhất nhưng lại rất đắt tiền.
Cố gắng ăn hai miếng lại nhớ đến Du Tùy Thâm. Mặc dù cậu chưa biết được Du Tùy Thâm thích ăn gì, nhưng đối phương lại biết rất rõ sở thích của cậu.
Thật kỳ diệu. Điều này càng làm kiên định ý nghĩ mình phải làm được gì đó.
Họ hàng mồm năm miệng bảy nói xấu Lâm Tư Gia cùng với tình cảnh gần đây của ba cậu.
"Bác nói cho cháu biết, chắc chắn Lâm Lập Đức đã hối hận gần chết, con riêng chính là con tiêng, bên ngoài thì tốt nhưng cũng chủ là đèn cạn dầu."
"Bây giờ phần lớn cổ phần đều đang nằm trong tay Lâm Tư Đo, nếu năm đó Ngôn Ngôn không đi..."
Lâm Triệt Ngôn buông dĩa xuống. Thật sự không muốn chiến với họ lâu ở đây, cậu còn phải quay về suy nghĩ xem phải giải quyết chuyện Quỷ luyến như thế nào.
"Đều là người thân trong nhà, có chuyện gì đừng lòng vòng, mọi người nói luôn đi."
Mọi người sửng sốt, dường như không ngờ Lâm Triệt Ngôn lại thẳng thắn như vậy.
Dù sao Lâm Triệt Ngôn chỉ biết chơi, hơn nữa khí chất đã hoàn toàn khác với sự sắc bén ngày hôm nay.
Lâm Triệt Ngôn nghe bọn họ nói chuyện, đột nhiên rét run, cho đến điện thoại rung lên.
Là bài báo cáo tài chính của tập đoàn nhà họ Lâm, một bản thật, một bản giả.
Thì ra mấy năm nay nhà họ Lâm làm giả sổ sách, trốn hơn một tỷ tiền thuế, thậm chí còn cấu kết với người ở phía trên. Nếu con số nay được phơi ra, không đơn giản chỉ là chuyện cổ phiếu bị giảm giá, làm không tốt còn có thể bị tống vào tù.
"Đưa ra là không được, nếu lộ ra những người ở đây đều đi tong." Lâm Lập Phẩm xoa đầu không còn nhiều tóc lắm, nhìn thấy rõ đang lo lắng, "Tối hôm qua chúng ta đã bàn bạc qua, cháu có thể dùng cái này đi tìm Lâm Lập Đức. Nó là người hưởng lợi nhiều nhất, cháu dùng cái này dọa nó, chắc chắn nó phải để cháu quay về nhà họ Lâm."
"Chỉ cần cháu quay về, họ hàng như chúng ta, mặc dù không có sức lớn, nhưng đưa cháu lên, đẩy Lâm Tư Gia xuống là chuyện dễ dàng."
Lâm Triệt Ngôn còn hơi do dự, mọi chuyện đã vượt quá dự đoán của cậu. Cậu không nghĩ đến Lâm Lập Đức có lá gan lớn như vậy, dám trốn cả thuế.
"Ngôn Ngôn? Cháu nghĩ sao? Bây giờ chúng ta là chấu chấu xiên trên dây rồi."
Lâm Triệt Ngôn yên lặng một lúc, ném những thứ loạn trong đầu đi, ép mình phải bình tĩnh suy nghĩ cẩn thận mọi vấn đề.
Bình tĩnh, bình tĩnh.
Quan trọng nhất bây giờ là phải giúp Du Tùy Thâm vượt qua cửa ải khó khăn nhất, chuyện còn lại chỉ là thứ yếu. Chỉ cần lấy được thông tin liên quan đến nhà họ Lâm và nhà họ Du đã móc nối gì là được.
"Cháu về đối chiếu sổ sách." Lâm Triệt Ngôn lấy lại tinh thần, bắt đầu lên kế hoạch, "Mọi người yên tâm đi, cháu sẽ cho mọi người một câu trả lời tốt nhất."