*Kiêu hùng: chỉ người trí dũng kiệt xuất, ngang ngược có dã tâm
Con gái thành chủ, giàu nhất một phương, hầu gái vây quanh, nô bộc vô số. Sở Hi đời trước chết vì làm việc quá sức rất hài lòng với thân phận mới của mình. Cô tưởng rằng bản thân có thể yên tâm nằm hưởng phúc, sống cuộc sống mặc áo thì giơ tay cơm đến thì há miệng, tìm một soái ca đến ở rể. Không ngờ xung quanh đều đang đánh giặc, sắp sửa đánh vào đất nhà cô. Người cha than khóc: "Quân địch hung ác, nếu bây giờ không đầu hàng thì hôm sau chắc chắn sẽ gϊếŧ sạch cả thành!" Sở Hi: "Đầu hàng gì cơ?" Cha đáp: "Cả nhà họ Sở treo cổ tự vẫn cũng coi như có thể bảo vệ dân chúng trong thành."
Sở Hi không muốn chết. Cô cầm xẻng, giơ tay kêu gọi toàn bộ dân trong thành đến đào hầm. Chiến tranh địa đạo, chiến tranh du kích, chôn bom dưới cổng thành. Muốn phá thành để vào sao, nằm mơ chín suối nhà mi đi! Thủ lĩnh phản loạn Tiết Tiến dẫn theo ba mươi vạn anh hùng hào kiệt, công phá thành trì chiếm đoạt đất đai suốt cả chặng đường, trăm trận trăm thắng. Không ngờ lại bị mắc kẹt ở tòa thành An Dương nhỏ bé này. Thám tử báo lại, nói rằng ả Sở Hi đang đun nước phân ở cổng thành, tuyên bố rằng muốn bồi bổ cơ thể cho quân đội Tiết khiến ba mươi vạn anh hùng nản lòng uể oải. Cứ tiếp tục như thế này thì đánh nhau kiểu gì? Tiết Tiến cân nhắc một hồi, không được thì cầu hòa vậy, ở rể cũng chẳng sao. Sau này, địa bàn của Tiết Tiến càng ngày càng lớn, anh hùng dưới trướng càng ngày càng nhiều, đã xưng bá một phương. Các mưu sĩ khuyên hắn lên ngôi làm hoàng đế. Tiết Tiến đau đầu hỏi: "Bây giờ ta là Tiết thị, xưng đế thế nào được?" *Tiết thị: ngày xưa phụ nữ kết hôn thì khi gọi sẽ là họ + thị, ý chỉ ổng đang gả đi làm rể (dâu) ^^. Mưu sĩ đáp: "Nếu muốn xưng đế, trước tiên phải ly hôn." Một câu tóm tắt: Ở rể, ta làm được. Lập ý: Người làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết.