Chương 9: Bàn tay vàng thứ nhất: Nhận sư phụ Thiên Huyền Tử (1)

" Ngươi nói cái gì?..!!" Đám người kia nghe nàng nói vậy lập tức kích động, rút kiếm muốn gϊếŧ nàng ngay lập tức.

Đến đây, đến đây để hận thù và giận dữ lên đến đỉnh điểm đi a, nhào vô đây gϊếŧ ta đi, nhanh lên. Nhấc thanh kiếm của các ngươi lên, chém ta đây nè.

Tự sướиɠ chưa được vài giây, đột nhiên nàng nhớ tới, cái màn sáng chết tiết này có vào được đâu mà đấm với chả đánh.

Nàng nhìn Lạc Tử Khâm, suy tính xem làm sao khiến hắn thu hồi cái gương củ chuối này để nàng còn sớm về nhà, nếu chờ cho chiếu xong cái khỉ này thì nàng cũng không sớm thì muộn cũng bị trĩ mà thôi.

Có điều hắn đang làm gì vậy, ánh mắt ươn ướt đó là cái mẹ gì đây.

Thôi dẹp mẹ đi, nhìn là biết dựa vào hắn chả làm được nên cơm cháo gì, tự nghĩ cách khác còn nhanh hơn.

" Bổn đế có gương thiên đạo bảo vệ, các ngươi có gào cho to mồm thì cũng không làm ảnh hưởng được bổn đế đâu."

"Hay là bảo Đại Đế Thanh Dương thu lại gương thiên đạo đi"

" Không được, thực lực của yêu đế cao thâm, nếu rút lại gương thiên đạo tất sẽ có một trận ác chiến, tổn thất sẽ rất nặng nề."

" Không sai, không thể thu lại gương thiên đạo, yêu đế ranh ma, xảo quyệt giỏi nhất là mê hoặc lòng người. Có lẽ sau lưng hắn đang ẩn giấu bí mật không cho ai biết được, cố ý mở miệng khıêυ khí©h chúng ta, khiến cho chúng ta thu hồi gương thiên đạo, che giấu đi quá khứ tăm tối của hắn".

" Yêu đế này đúng là tâm tư thâm trầm, súy nữa lão phu đã trúng kế của hắn, cái danh yêu đế đúng là không phải để trưng."

" Đúng vậy, đã có gương thiên đạo ở đây thì sớm muộn gì hắn cũng sẽ bị những việc ác mà hắn làm gϊếŧ chết hắn, cứ chờ xem thế nào đã ".

Nàng nhịn không được khóe môi giật giật.

Ờ các ngươi thông minh, các ngươi chính nghĩa, các ngươi thanh cao không nhiễm bụi trần. Có cục shit nhá! Làm giống như các ngươi ngon lắm, định thiêu đốt ta chiếu sáng bản thân hay gì?. Giả tạo.

Đế Nhan Ca bên trong màn sáng:

" Người nhớ ….đáp..ứng ..chuyện đã hứa…với..con.."

" Nếu không …còn ..chuyện..gì thì..con..trở..."về nhà" trước..đây!"

"Về nhà? Vậy thì không được. Bây giờ con đã là đệ tử của lão phu, đi hay ở không phải do con có quyền định đoạt nữa."

Thiên Huyền Tử túm lấy Đế Nhan Ca đang chồng chất vết thương, ném thẳng nàng vào trong một cái thùng nước.

"Thứ hiện tại ta ngâm cho con, chính là Tam Quang Thần Thủy, nếu không phải người có tâm trí kiên định thì sẽ không tiếp nhận được."

" Cho nên lão phu mới thiết lập Hoàng Tuyền Trận để lựa cho người kế tục thích hợp nhất. Giờ đây con đã vượt qua cửa ải thứ nhất tiếp theo phải dựa vào con rồi."

" Trải qua tẩy rửa Thần thủy huyết nhục tinh cốt, nguyên thần hồn phách, chân linh thần thức của con đều sẽ được tôi luyện, ngày sau con có thể một bước lên trời, trở thành người kế thừa duy nhất của Huyền Y Tiên Tông ta".

"Nhớ lấy không thể đem chuyện ngâm Tam Quang Thần Thủy nói ra ngoài , nếu bị người khác biết được, ta cũng không thể cứu được con."

Nghe được lời nói của Thiên Huyền Tử , tất cả mọi người vỡ òa.

Đám người kỷ kỷ tra tra nhìn xem thùng nước bên trong thùng nước kia, quả nhiên. . . Nhìn kỹ thùng nước kia, lại tản ra tam sắc quang mang.

Đó chính là trong truyền thuyết chỉ có thể ngộ mà không thể cầu Tam Quang Thần Thủy, dù là chỉ có một giọt, liền có thể để một phàm nhân lúc tu luyện nhất phi trùng thiên, phi thăng lên giới cũng bất quá chuyện sớm hay muộn, huống chi trước mắt cái này còn có một thùng lớn.

"Đế Nhan Ca này đúng là gặp vận cứt chó gì không biết , có thể như thế ngâm một thùng lớn Tam Quang Thần Thủy. Hắn có nghĩ không thành Đế Tôn cũng khó khăn."

"Không công bằng a không công bằng, bằng cái gì Đế Nhan Ca như thế gặp được may mắn như vậy?"

"Thôi đi, đừng không công bằng. Thứ này coi như cho các ngươi, các ngươi cảm thấy có thể chịu được Tam Quang Thần Thủy mang tới thống khổ? Đừng quên Tam Quang Thần Thủy này, là từ ba loại thần thủy tạo thành, mỗi một loại đều là tập thiên địa tinh hoa, có thể nghịch thiên đổi tử. Nhưng càng cường đại người, tiếp nhận cũng càng là thống khổ. Đừng nhìn Đế Nhan Ca vẫn còn con nít, nhưng đừng quên hắn thế nhưng là có thần mạch, trời sinh đó là thuộc về cường giả lực lượng. Hắn tiếp nhận thống khổ, các ngươi chưa hẳn có thể chịu được, không tin các ngươi dây vào màn sáng nêm thử xem."

" Ta thấy ngươi nói quá, ta có thấy Đế Nhan Ca đau đâu"

Lúc này, a một tiếng kêu sợ hãi từ trên thân thể Lạc Tử Ngâm truyền đến.

Lạc Tử Ngâm trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Vốn còn muốn phản bác,bấy giờ đấy đám người này dù một tiếng hắt hơi cũng không dám lên tiếng.

Cái này mới chỉ nhận một nửa thống khổ, cũng có thể làm cho bọn hắn phong thần tuấn lãng, chưa hề trước mặt người khác có bất kỳ cảm xúc nào Thanh Dương Đại Đế lại bị ngược thành bộ dáng này.

Bọn hắn nơi nào còn dám lại đi nếm thử.

Bọn hắn nhìn về phía màn sáng bên trong Đế Nhan Ca, có thể là quá mức thống khổ, hắn một mực vùng vẫy nước bay tán loạn.

Thiên Huyền Tử nói cái gì, Đế Nhan Ca ngà căn bản cũng không có nghe thấy , nàng chỉ cảm thấy mình thương thế đang nhanh chóng hồi phục, trên thân thật vất vả tạo thành vết thương, cứ như vậy dần từng chút xíu chút xíu biến mất, lộ ra làn da thậm chí so với nguyên bản còn trắng nõn bóng loáng hơn.

Nàng meo một tiếng, mịa nó nàng không muốn khôi phục a.

Thế này thì nàng bay nhảy đến ác hơn, về nhà bằng niềm tin à?

Không ổn, nàng phải chuồn ra khỏi thùng nước này ngay lập tức, chứ tiếp thế này biết bao giờ nàng mới có thể nhìn gà khỏa thân mà về với đất mẹ. Biết bao giờ mới có thể trở về nhà, về bên cạnh ba mẹ của mình đây.

Nàng phải bò ra thùng nước này ngay lập tức!

Mắt thấy nàng định leo ra ngoài,làm sao Thiên Huyền Tử sẽ để cho nàng rợn nguyện, cái này là thần thủy của Huyền Y Tiên Tông tập hợp cả một môn phái chỉ có từng này, mỗi một giọt đều tập hợp thiên địa tạo hóa, sao có thể lãng phí, thế là Thiên Huyền Tử cường ngạnh nhấn Đế Nhan Ca trở lại trong nước.